Thứ Tư, 10 tháng 8, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 132

Em Nợ Tình Anh

Em mang nợ tình anh dạo đó
Buổi ban đầu sơ ngộ trao nhau
Bần thần lần lưã hoa sầu
Nắng mưa cành liễu chân cầu héo hon...


Tim đau thắt nguồn cơn lệ đắng
Bụi hồng trần xa vắng anh rồi
Bóng hình lầm lũi chơi vơi
Phôi phai mộng đẹp chân trời mờ tan...

Đêm giáng sinh nồng nàn ngọn nến
Sợi tơ lòng quyến luyến trào tuôn
Màn đêm ảo não linh hồn
Ngàn sao lấp lánh bồn chồn ngẩn ngơ...

Em thấu hiểu vì sao tan vỡ
Bóng hình em chiếm ngự tim anh
Tháng năm xa cách thôi đành
Trùng dương biển cả mộng thành khói sương...

Khóc nức nở thê lương thảm khốc
Tiếng côn trùng gió thốc mưa rơi
Quên sao ước hẹn trọn đời
Mà nay tan tác biển người xa xôi...

Không kiêu hãnh bồi hồi lo sợ
Lỡ chuyến đò em nợ tình anh
Đòi cơn hồn lạnh vờn quanh
Gót sen bé nhỏ chạy nhanh tủi hờn...

cảm tác thơ Thi Nguyên: Trả Nợ Tình Tôi...!!!
26.12.2012 Lu Hà




Sóng Vỗ U Hoài
cảm tác thơ Hoà Đàm: Biển Hờn Bên Anh!

Biển lồng lộng chiều nay đẹp quá
Cánh buồm nâu buồn bã xa xôi
Bỗng dưng em thấy rã rời
Hoàng hôn cũng khóc sương rơi ngậm ngùi...

Cơn sóng vỗ dập vùi thấp thoáng
Đàn hải âu bảng lảng chơi vơi
Mây bay lạc cuối chân trời
Lòng em thổn thức bồi hồi nhớ anh...

Anh có hay trúc cành ong bướm
Thuở ban đầu hoa đợm tình xuân
Mà nay cách trở dặm ngàn
Vầng trăng sẻ nưả lệ tràn bờ mi...

Chiều hôm nay thầm thì biển gọi
Vọng xa xăm đắm đuối hồn ai
Xót thương bồ liễu chương đài
Về nơi xứ sở u hoài mãi thôi...

11.12.2012 Lu Hà




Đêm Giáng Sinh Cầu Nguyện

Đêm cầu nguyện giáng sinh Thiên Chuá
Đọc bài thơ lệ nhỏ đôi hàng
Tháng tư nhuộm đỏ bẽ bàng
Đời hoa tan nát dở dang lỡ làng...

Em tóc rối bàng hoàng ngơ ngác
Vận nổi trôi lạc bước phong trần
Kià bầy quỷ dữ dã man
Dép râu nón cối vô thần hét vang...

Em sợ hãi vội vàng bỏ chạy
Mất anh rồi thiêu cháy đời say
Gió mây trời đất buồn lây
Nơi miền xứ lạ đắng cay muôn phần...

Anh còn nhớ trăng ngàn bi lụy
Bản tình ca rên rỉ năm nao
Giờ đây ảm đạm nấm mồ
Cỏ xanh héo uá bơ vơ tủi sầu...

Đồi sim chín vi vu gió thổi
Ru hồn người thi sĩ chiến binh
Anh nằm heo hút một mình
Vòng đai tăm tối u minh mịt mù...

Em ở lại tim đau quằn quại
Gánh sơn hà tê tái đôi vai
Năm canh trằn trọc u hoài
Ôm cây thánh giá đường dài hành hương...

Hãy trở lại yêu thương ân ái
Trong giấc mơ tìm lại nụ cười
Vòng tay ấp áp lả lơi
Mặn nồng hụt hẫng chơi vơi đêm tàn...

Em nhớ lắm sóng tràn biển đỏ
Xác thân trôi ngập nguạ muà thu
Kể từ tháng tám sương mù
Ba Đình thất thểu âm u cô hồn...

Ôi! Lịch sử oán hờn tủi nhục
Ba mươi nhăm nhơ nhuốc theo đường
Buá liềm mã tấu khoa trương
Phèng la trống mõ một phường hắc nô...

Em gục xuống lá thư kỷ vật
Nến giáo đường ngây ngất lung linh
Phúc âm Thiên Chuá giáng sinh
Cầu xin tổ quốc an bình tự do!

cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Nỗi Buồn Tháng Tư
24.12.2012 Lu Hà




Đêm Đông Buồn
cảm tác qua bài: "Đêm Đông" cuả Nguyễn Văn Thương

Đêm đông buồn nghe mà ảo não
Có ai không thấu hiểu lòng ta
Năm châu bốn biển là nhà
Cố hương xa cách sơn hà tổ tiên

Đêm giáng sinh ưu phiền thương nhớ
Trong máng lưà đau khổ Chuá tôi
Đời con khắp chốn muôn nơi
Bình an hạnh phúc xa xôi đất trời...

Sương lã chả tuyết rơi lả tả
Con đường dài đất lạ xứ người
Cô đơn thân xác tả tơi
Tiếng chuông đâu đó rã rời xót xa...

Cây trút lá tương tư đầu bạc
Khách phong trần lạc bước thê lương
Giấc mơ hạnh phúc yêu thương
Ôm sầu chiếc bóng vấn vương u hoài...

Giọng Phạm Trúc chơi vơi thổn thức
Nguyễn văn Thương tấm tức tủi hờn
Nhạc vàng náo nức trào cơn
Vi vu gió thổi tâm hồn thoảng bay...

Đêm Chuá giáng sinh 24.12.2012 Lu Hà




Em Là Ai
Tặng Pich Hạnh

Một buổi sáng muà xuân hé nụ
Hạt sương đêm ướt má đào tươi
Diu dàng dưới ánh ban mai
Quê hương yêu dấu bồi hồi nhớ thương

Tóc nhuộm đỏ chói chang yêu dấu
Đôi tay mềm như muá trên hoa
Thướt tha yểu điệu Tiểu Kiều
Long lanh ánh mắt dạt dào hồn tôi

Kià Pich Hạnh xa xôi dặm thẳm
Vượt trùng dương tôi đến thăm cô
Tình người xao xuyến ngây thơ
Tuổi đâu còn trẻ tơ hào vấn vương...?

Thôi cứ viết khi lòng trỗi dậy
Vì hiểu cô mà thấy mến thương
Xót cho một khúc đoạn trường
Tu mi nam tử má hồng ngẩn ngơ...

Người đẹp lắm chiều thu lá đổ
Cứ mỗi năm vàng uá cỏ rầu
Mà sao lận đận bốn muà
Thông minh vốn sẵn mái đầu còn xanh...

Bởi tạo hoá tử sinh tan hợp
Chỉ tiếc rằng chưa được gặp cô
Ngậm ngùi mới có bài thơ
Gửi người trần thế ta bà nổi trôi

Thôi em nhé một mai khi gặp
Ở nơi nào lục điạ hành tinh
Mong rằng đừng có quên anh
Hỏi người tiền kiếp năm canh  lệ trào

Qua tâm sự với nhau anh biết
Rằng lòng em tha thiết nhớ nhung
Phải đâu là khách qua đường
Dăm ba câu chuyện nhỡ nhàng rồi đi...?

21.2.2011 Lu Hà




 Hồn Thơ Trân Quý
cảm tác thơ Thi Nguyên: Yêu Thương

Ai dám vẽ Hằng Nga trên giấy
Một tấm lòng trân quý người ơi!
Hải đường thoang thoảng lả lơi
Hương tình thục nữ chơi vơi biển sầu...

Cành tơ liễu chân cầu đắm đuối
Thương tình người quân tử xa xôi
Hồn thơ lạc cuối chân trời
Bến bờ ảo mộng bồi hồi tương tư...

Rượu cứ rót say xưa đàn hạc
Hồ điệp bay xào xạc thiên thai
Ô kià trăm nẻo trần ai
Chớ dìu nhau xuống tuyền đài khổ đau...

Tình thương mến phải đâu dễ đến
Con thuyền đời lận đận ra khơi
Nhân gian bạc bẽo như vôi
Khóc cười giãy duạ rã rời thiên thu...

Lòng người vẫn dãi dầu sương gió
Nắng mưa hoài ảo não ngậm ngùi
Trong cơn bão tố dập vùi
Đứng lên tự bảo sụt sùi làm chi?

Hãy tỉnh táo thị phi xã hội
Cảnh chợ đời tăm tối xót xa
Hải âu đôi cánh bao la
Tự do vùng vẫy tinh cầu cuả ta...

8.12.2012 Lu Hà



Mưa Sầu Cố Hương

Mưa rả rích bầu trời thê thảm
Giọt mưa sầu ảm đạm thơ tôi
Giăng giăng sủi bọt tuôn trôi
Bóng mơ tan vỡ buồn ơi là buồn...!

Mưa nặng hạt từng cơn tê tái
Đôi chim hồng ân ái mong manh
Bướm ong xơ xác cũng đành
Hàng thông chịu rét lá xanh tủi sầu...

Thân ô trược dãi dầu ngắn ngủi
Trái tim này lủi thủi bên đàng
Dại khờ một chút huy hoàng
Hồng nhan bạc mệnh lang thang ngậm hờn

Co mình lại cô đơn lạnh lẽo
Giống nòi còn chèo néo đòi chi...?
Xôn xao mây gió xầm xì
Cõi lòng băng tuyết tim thì nguội tan...

Thân bồ liễu trần gian lê bước
Trái tinh cầu ngơ ngác thương đau
Sương rơi ướt đẫm mái đầu
Tóc xanh héo uá phai màu nắng mưa...

Bóng chiều ngả lưa thưa gió thổi
Buổi hoàng hôn mỏi gối chân chồn
Gượng cười hết thuở vàng son
Kẻ đưa người đón bồn chồn thiết tha...

Còn ai hỏi đậm đà lơi lả
Nét mĩ miều lả tả hương thu
Lá rơi hoang vắng mịt mù
Một mai ta chết âm u cánh đồng...

Cười xã hội thói thường là thế
Đời phồn hoa ích kỷ quên ngay
Bào thai quằn quại nào hay
Nhân loài mấy kẻ tỏ bầy chút thôi...?

Ta nức nở chân trời lận đận
Mộng thiên đường ẩn hiện mịt mù
Lưả lòng như ngọn đèn cù
Xót xa nhân sĩ ngồi tù vì sao?

Kià Hà Vũ lao đao khổ hận
Chàng Việt Khang ai oán lời ca
Than ôi! Một giải sơn hà
Đắm chìm biển cả quê nhà ta ơi!

Buồn thứ lữ ngó trời giông gió
Biết làm sao than thở ngậm ngùi
Sông Hương núi Ngự xa xôi
Mưa buồn cố quận cảnh đời lầm than...!

Cảm tác từ thơ nữ thi sĩ Thi Nguyên: Tim Hồng Nóng Để Mà Chi...?!!!
26.12.2012 Lu Hà








Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét