Thứ Năm, 28 tháng 7, 2016

Thơ Mới Tâm Tình Chùm 129





Anh Sẽ Chờ Em
cảm tác thơ Mai Hoài Thu: Kiếp Sau Dù Có Tái Sinh

Thơ em viết khổ đau vời vợi
Anh ngậm ngùi thương cảm lắm thôi
Giáng sinh tuyết đổ buồn thê thảm
Thiếu phụ canh khuya lệ ưá hoài...


Nếu kiếp sau ai mà biết được
Chúng ta còn lại đọc thơ nhau
Ngâm nga xướng vịnh người tri kỷ
Sóng vỗ trùng dương cuộc bể dâu...

Bây chừ anh cũng sầu da diết
Cũng khổ cũng đau hận thế thời
Thứ lữ bôn ba đời cát bụi
Phiêu diêu mộng tưởng chốn xa xôi...

Bao giờ đá nở thành hoa nhỉ
Chạy trốn đi đâu lưới biển tình
Ngất ngây đắm đuối cùng mây gió
Ruợu cúc rèm buông chuyện chúng mình...

Trăng lạnh nưả đêm tiếng gió mềm
Có cô tiên nữ đứng bên thềm
Sương rơi lã chã cười lơi lả
Hai mảnh hồn côi má ướt nhèm...

Nàng hết bơ vơ thổn thức rồi
Nghìn thu vằng vặc ánh trăng soi
Chờ nhau bao kiếp trời thương cảm
Nguyệt Lão ông ơi mộng vẳng đời...!

13.12.2012 Lu Hà




Hát Lên Em Khúc Nhạc Êm Đềm
tặng Ca Sĩ Nguyễn Hương Lan

Mắt bồ câu nhìn sao mà ươn ướt
Tóc huyền nhung thương, thương quá đi thôi
Màu áo đen mà tình em tha thiết
Tiếng em hò vang biển lá xa  xôi...

Biển lồng lộng dâng trào cơn sóng vỗ
Đưa hồn anh bay tới dải Ngân Hà
Nguyễn Hương Lan em đang chờ ai đó?
Ngàn vì sao thấp thoáng bóng thiên nga...

Ồ lạ chưả đoá hoa hồng chớm nở
Ngát hương trầm trong cõi mộng u hoài
Đôi mắt  sầu như có điều khó nói
Mở rộng lòng mà nghĩ  tới ngày mai ...

Đừng buồn nhé tiếng lòng không thể tắt
Kià vầng dương le lói trong màn đêm
Một tương lai sẽ bất ngờ bùng sáng
Hát lên em cho khúc nhạc êm đềm...

Cõi nhân thế sinh ra là đau khổ
Hãy bước lên vững gót đoạn đường dài
Đừng nản chí bao thác ghềnh trắc trở
Mãi xinh tươi xứ xở liễu Chương Đài... *

* theo điển tích nàng Liễu ở Chương Đài gần thành Trường An

25.11.2012 Lu Hà



Sầu Vương Gió Trăng

Tin bạn trắng tay mất cả nhà
Côn trùng rên rỉ khóc tiêm la
Quá chén cho nên thân bất toại
Chán chường lỡ bước kiếp sương pha

Thảm cảnh nhà nho hận cái đời
Nhọc công đèn sách nỡ buông trôi
Thời cuộc nó đâu thương kẻ khó
Mưa rào tầm tã lệ tuôn rơi!

Văn chương ba thước vùi chôn chặt
Huyệt mộ âm u gió bốn phương
Ai về Nam Định thăm nền cũ
Ở phố  Hàng Nâu thắp nén hương

Ba mươi bảy tuổi thiên tài mệnh
Vội vã ra đi cõi vĩnh hằng
Nằm ở dưới mồ xương thịt nát
Ngàn thu vằng vặc với sao trăng.

cảm tác khi đọc thơ Trần Tế Xương: Bệnh
19.11.2012 Lu Hà




Hãy Chặn Bàn Tay Lũ Sát Nhân

Hắn, chính hắn tên sát nhân ghê tởm
Đã giết người trong vui thú hoang say
Trẻ thơ ngây rũ rượi máu tràn đầy
Con thú dữ mê man cười điên dại

Hắn bước tới mặt đằng đằng  tử khí
Cả sân trường ảm đạm một màu tang
Ôi thương đau! Thượng Đế phải bẽ bàng
Sao không cản cảnh trần gian hỗn loạn?

Giết! Giết nưã bàn tay không ngừng nghỉ
Cõi thiên đường lộng lẫy suối hoan ca
Nghe ai xui đòi tắm máu chan hoà
Vẩn chưa hết những đêm dài đau khổ

Hỡi các bậc phụ huynh thày cô giáo
Cả tinh cầu rúng động lệ tuôn rơi
Trường Sandy thây đổ máu tuôn hoài
Cứ chảy mãi trong dòng đời vô tận

Nắng le lói hơn chín giờ tuyết hận
Cả vầng dương bỗng sụp dưới chân người
Những linh hồn tức tưởi vội xa vời
Không kịp nói biết bao điều nhắn nhủ

Cơn gió lốc đưa hồn đi muôn ngả
Mẹ cha ơi! Mà chẳng kịp chia tay
Mái trường xưa bao kỷ niệm đắm say
Bỗng phút chốc tan biến vào hư ảo

Cô hiệu trưởng dẫn tới miền xa lạ
Trên tầng mây khí quyển vạn trùng dương
Ngắm quê hương vẫn chan chưá huy hoàng
Mà chẳng thấy bóng người thân đâu cả

Ngày đẫm máu nhức nhối tim nhân loại
Hỡi con người cuả thế kỷ văn minh
Hãy chặn tay lũ quỷ hại hành tinh
Quyết phá hoại vì mưu đồ ích kỷ.

17.12.2012 Lu Hà




Đừng Mộng Tưởng Nưã

Suối nước mắt cứ tuôn hoài chảy mãi
Cả tinh cầu tê tái phút đau thương
Trường Sandy tuyết hận giọt thê lương
Tấm bia đá khắc sâu hằn thế kỷ

Đài tưởng niệm hỡi thiên thần bé nhỏ
Thành Newtown chan chưá lệ vơi đầy
Xin chớ quên bao thế hệ ngày mai
Chặn đứng lại những mưu đồ cuồng dại

Đừng tái diễn những cảnh đời thê thảm
Chuá kính yêu con quỳ dưới chân Ngài
Cứu sinh linh khỏi ác độc vô loài
Cho thế giới được bình an hạnh phúc

Chúng muốn bước trên thịt da xương máu
Mộng hành tinh gạch ngói vỡ hoang tàn
Giải sương mù tê dại cả trần gian
Trong hang tối tìm hoan ca khoái lạc

Chốn thần tiên chúng ước vào cảnh giới
Bọn đàn bà loã thể rượu đam mê
Oằn tấm lưng xác thịt dở trò dê
Mùi hoang tưởng ai xui mà ngu muội?

Chúng la lối  ngầm mưu mô tính toán
Vẫn phỉnh phờ rối loạn cả tâm can
Đủ gian manh xảo trá cứ lường gàn
Đẩy nhân loại vào hờn căm cừu hận

Đường cùng tận hão huyền bầy quỷ dữ
Tốn phí hoài sa đoạ mãi  linh hồn
Dòng sông quê dư lệ sóng trào tuôn
Triệu trái tim dạt dào ra biển cả...!

17.12.2012 Lu Hà










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét