Tôi Đã Khóc
Tôi đã khóc thấy hai em nhỏ
Trẻ sinh đôi vò võ nắng mưa
Đợi chờ mong ngóng sớm trưa
Cha đi biệt tích mẹ chưa luân hồi...
Tình mẫu tử nổi trôi cánh hạc
Phận bọt bèo sống thác lầm than
Ung thư bại liệt toàn thân
Trần gian u ám nghèo nàn khổ đau
Ôi thế kỷ vàng thau lẫn lộn
Người giàu sang kẻ khốn đốn mò
Rau dưa mắm tép vạc cò
Chất chồng mầm bệnh nằm co tử thần
Cả thế giới xa gần sửng sốt
Chỉ trỏ nhìn khỉ đột béo quay
Trung Nam Hải mới vội vàng
Phân bua báo chí vành tang nấm mồ
Bao biệt thự nhấp nhô chậu kiểng
Vườn rau xanh lúng liếng bướm hồng
Ao nhà cá lội đứng trông
Cách ly xã hội vợ chồng phởn phao...
Quan đầu tỉnh hô hào trật tự
Huyện xã theo ngắc ngứ đảng viên
Thanh niên cờ đỏ tham tiền
Dân phòng đầu gấu chém liền dân đen
Bầy mật vụ bon chen sau trước
Vác búa liềm rước giặc vào nhà
Formosa thải độc ra
Ba Tàu hạch họe sơn hà của tau.
1.7.2016 Lu Hà
Sao Cô Chẳng Nói
Tôi đã hỏi mà cô chẳng nói
Có nghe chăng tiếng gọi trong tim
Thời gian lạnh lẽ im lìm
Đường mây vương vấn cánh chim hải hồ...
Trời cao thẳm lô nhô đàn hạc
Cõi trần ai xào xạc bóng cây
Heo may đồng cỏ bấy chầy
Hoàng hôn thảng thốt chất đầy sầu tương...
Cung réo rắt quê hương từ thuở
Dòng sông thương thác đổ gió gào
Đại dương sóng vổ nghẹn ngào
Bờ phong hiu hắt ứa trào giọt sương...
Mùa phượng vĩ mênh mông hoa bướm
Rặng liễu hờn rơm rớm cơ cầu
Đỗ quyên tu hú ve sầu
Trăng vàng vò võ dãi dầu héo hon...
Hồn thi sĩ chon von đỉnh núi
Thu lại thu buồn tủi mưa rơi
Sao cô chẳng nói một lời
Thái hư ảo ảnh ở nơi cuối trời...?
Mắt xanh biếc nửa đời do dự
Khói mây bay tư lự lâm ly
Lửng lơ tro bụi tàn y
Ngược xuôi thiên cổ kinh kỳ mờ xa...
1.6.2016 Lu Hà
Trách Chi Nguyệt Lão
cảm hứng thơ với Hiền Châu: Ái Tình Kia Hờ Hững
Đêm khắc khoải sương mờ khói ảo
Giấc điệp hồ lảo đảo men say
Hồn trinh lạc nẻo cho hay
Ái ân hờ hững đắng cay bẽ bàng…
Tim hóa đá dở dang đàn hạc
Nửa cuộc đời xào xạc rung tơ
Mảnh mai rặng liễu đôi bờ
Đại dương sóng vỗ đợi chờ thanh âm…
Cơn giông tố ầm ầm thác đổ
Dòng suối thơ cổ độ trăng soi
Nghìn thu hạt muối mặn mòi
Đĩa dầu hao cạn lẻ loi tuyết hằng…
Người thiếu phụ dịu dàng áo trắng
Trăng lưỡi liềm đằng đẵng xót xa
Ngược xuôi tất bật quan hà
Đôi vai nặng gánh sa bà khổ đau…
Trăng khóc gió dãi dàu mưa nắng
Se chỉ hồng mấy chặng cung thương
Phụng cầu Tư Mã vấn vương
Trách chi Nguyệt Lão coi thường tình ta…
13.6.2016 Lu Hà
Mưa Sầu Cỏ Cây
cảm đối với Giang Hoa: Cơn Mưa Hạ…
Gió hun hút mây đen sầm sập
Trận cuồng phong tới tấp dồn về
Canh khuya trăn trở não nề
Quê hương xa cách sơn khê dặm trường
Nghe tiếng gọi tình thương dân nước
Trái tim đau thổn thức bộn bề
Bên song cửa sổ dãi dề
Hàng hiên lã chã tái tê cõi lòng
Hồn thơ thẩn long đong cò vạc
Biết tìm đâu xơ xác chiều hôm
Lênh đênh thấp thoáng cánh buồm
Nha Trang xác cá sóng chồm biển Đông
Miền u ám cánh đồng thần chết
Việt Nam ơi! Thôi hết tự hào
Máy bay không tập lộn nhào
Vành tang nấm mộ nghẹn ngào lệ rơi!
Mưa gào thét tả tơi cành liễu
Kiếp phong trần ai điếu xót xa
Nửa vòng trái đất sa bà
Sương mù dày đặc quan hà dặm băng
Bầy ma đói phũ phàng nhức nhối
Cái gia gia lạc lối đi đâu
Cuốc kêu thảm thiết giang đầu
Môi trường hủy diện úa sầu cỏ may
Phòng cô lạnh canh chầy giông tố
Gió mây vần lá đổ cây rung
Giống nòi quằn quại não nùng
Bát cơm manh áo hãi hùng mưa đêm!
1.7.2016 Lu Hà
Đất Nước Mình Khổ Quá
Anh Ơi!
cảm xúc khi nghe Phượng Mai hát nhạc Trần Chí Phúc
Trần Chí Phúc phối âm phổ nhạc
Đất nước mình xơ xác rồi anh
Nực cười bè lũ háo danh
Lợi quyền xôi thịt tranh giành lủi chui
Nữ ca sĩ ngậm ngùi thổn thức
Giọng Phương mai rạo rực trái tim
Hồn tôi day dứt đắm chìm
Biển lòng ái quốc tiếng chim gọi đàn
Bao thập kỷ giang san tàn lụi
Bởi vì sao buồn tủi xót xa
Rừng vàng biển bạc bao la
Bỗng dưng cá chết ma tà nhiễu nhương
Dân thấp cổ thê lương quằn quại
Ruộng đất hoang tê tái đàn em
Trẻ thơ nhày nhụa đói mèm
Ruồi bu kín mặt miệng thèm sắn khoai
Bánh chưng khủng tượng đài ác nghiệp
Hàng tỉ đồng cưỡng hiếp toàn dân
Công trình béo bở moi dần
Lao nô xuất cảng túng bần cô dâu
Trò độc lập bấy lâu bày bán
Tiếng tự do gian lận tráo trâng
Oán hờn ngùn ngụt trào dâng
Khói hương nghi ngút mấy tầng không gian
Triệu nấm mộ thân tàn ma dại
Trót khạo khờ chẳng ngại chông gai
Hy sinh cho kẻ độc tài
Dầu sôi lửa bỏng tương lai dật dờ
Thế mới ngộ lờ mờ chủ nghĩa
Phải đập đầu vào đá mà tin
Tuyên truyền mánh khoé mẹ mìn
Rỉ tai mã tấu kìn kìn qụa đen.
4.5.2016 Lu Hà
Biển Khơi Chập Chùng
cảm xúc khi đọc trích đoạn nhật ký của Giang Hoa
Ôm mặt khóc u hoài vạn cổ
Chiều bão giông chăng chớ ly tao
Mưa rào tầm tã buồn sao
Lá thu vàng võ nghẹn ngào thê lương
Mây vần vũ phố phường ảo não
Dòng người đi lảo đảo liêu xiêu
Riêng em cô quạnh tiêu điều
Tủi hờn duyên phận cô liêu vũng sầu…
Thế là hết còn đâu thanh tú
Tiếng ve sầu tu hú gọi hè
Xót xa hàng sấu gốc me
Phượng tàn hoa cúc não nề sương thu…
Gió hun hút mịt mù xa lắc
Anh đi rồi hoan lạc phương trời
Niềm vui hạnh phúc chơi vơi
Làm sao biết được chợ đời ngược xuôi…
Dòng sông vắng bèo trôi bọt nổi
Tăm cá chìm bóng tối màn đêm
Bâng khuâng trăng rọi vương thềm
Bướm hoa ngơ ngác dày thêm phiến sầu…
Trang nhật ký đĩa dầu hao cạn
Giọt mực hoen chán nản anh ơi!
Mưa giăng sóng vỗ tả tơi
Thuyền tình chao đảo biển khơi chập chờn
Trái tim lạnh đòi cơn nóng bỏng
Nụ hôn đầu tê cóng gía băng
Ngậm ngùi sợi chỉ xích thằng
Trách chi Nguyệt Lão cát đằng bìm leo…
20.6.2016 Lu Hà
Mộng Hồ Điệp
cảm đối với Thư Khanh: Mùa Xuân Công Chúa
Kìa Trang Tử mùa xuân công chúa
Nàng Thư Khanh chan chứa duyên tình
Hoa cười cánh bướm rung rinh
Nhụy trào mật ứa thần linh bàng hoàng…
Chàng cát sĩ mơ màng thục nữ
Tiếng hoàng oanh nhắn nhủ thiết tha
Thiếp đây chỉ nhớ Lu Hà
Cầu xin Vương Mẫu mặn mà ái ân…
Mộng hồ điệp bao lần non nỉ
Khen kiếp người tri kỷ tri âm
Trần gian thác đổ ầm ầm
Lửa lòng thôi thúc động tâm Phật Bà…
Cô thiếu nữ thiết tha yểu điệu
Vườn liễu thanh kỳ diệu oanh vàng
Thư Khanh thì cũng là nàng
Tuy hai là một hỡi chàng thi nhân…
Hồn Thục Đế tần ngần khắc khoải
Tiếng Đỗ quyên hoang hoải hoàng hôn
Trái tim rạo rực bồn chồn
Trăm năm ước hẹn biển cồn triều dâng…
Chiều quan tái bâng khuâng thầm nghĩ
Đọc bài thơ thi vị trẻ trung
Đại dương sóng vỗ chập chùng
Nửa vòng trái đất thẹn thùng Hằng Nga…
17.6.2016 Lu Hà
Xóm Nghèo Ảm Đạm
cảm xúc từ đám tang thơ lục bát của: Tú Tửu
Hai đứa trẻ bơ vơ thơ dại
Bố đi đâu mẹ lại ung thư
Xót xa giây phút gĩa từ
Hàng thông hiu hắt chân như Phật Bà
Hồn lạc bến Nại Hà khổ ải
Gió mưa gào tê tái trần ai
Khăn sô bám lấy quan tài
Bước chân ngơ ngác con nai thảm sầu
Mùa đông lạnh chân cầu lá đổ
Mái lều tranh ai vỗ về đây?
Hạc vàng heo hút bóng mây
Tro tàn bếp nguội hao gầy thế nhân
Bàn tay nhỏ bần thần ngơ ngẩn
Bát cơm thiu lận đận sớm khuya
Côn trùng rên rỉ bên rìa
Đồng hoang nấm mộ đầm đìa sương rơi
Thân phận ngoại rã rời còm cõi
Tuổi gìa nua buốt nhói tim gan
Phũ phàng cha nỡ dối gian
Sinh con bỏ chợ lường gàn thế thôi
Đi chân đất xa xôi bóng mẹ
Hàng xóm buồn nhè
nhẹ nhìn theo
Gậy tre lộc cộc hắt heo
Đất trời ảm đạm cảnh nghèo thê lương!
30.6.2016 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét