Cảm Ơn Mạng
Facebook
tặng Hoà Đàm
Facebook khen ai khéo lập
Mạng thông tin tấp nập vào
ra
Năm châu bốn biển là nhà
Gọi nhau í ới la đà trời
xanh
Đêm trăng sáng yến oanh thủ
thỉ
Hồn thơ bay thân ái mặn mà
Rung rinh tổ ấm lầu ngà
Mênh mông bát ngát Hằng Nga
mỉm cười
Hay hay quá mộng đời chan
chưá
Những vần thơ dàn duạ thi
nhân
Tìm nhau ở cõi dương trần
Trai thanh gái lịch bần thần
ngẩn ngơ
Chư tiên cũng thẫn thờ nuối
tiếc
Cảnh thế gian khoái lạc mà
vui
Sá chi đau khổ dập vùi
Vịn vai đứng dậy ngậm ngùi
xót xa
Thơ chiu chắt giọt sầu lai
láng
Cuộc bể dâu cay đắng sa bà
Diệt trừ loại bỏ tâm ma
Bình an hạnh phúc Phật Đà
chúng sinh
Hỡi thế kỷ văn minh điện
toán
Cảm ơn người đã đến bên ta
Modem điện thoại chan hoà
Màn hình đắm đuối thướt tha
yêu kiều...
6.11.2012 Lu Hà
Chiêm Bao Mộng
Mị
Ngày xưa ấy trúc mai xanh lá
Trái bồ quân chan chưá vấn
vương
Bởi vì em chưả lấy chồng
Vườn xuân em mặc áo hồng
xinh tươi
Muà thu đến da trời ao ước
Màu xanh lam tà áo em mang
Sang đông sao lại ngỡ ngàng
Áo hoa em đổi dở dang nhạt
màu
Sương lạnh lẽo mù sa đơm nụ
Mấy luống cà tím huế tả tơi
Đoạn đường ngắn ngủi lòng
tôi
Leo lên cành ổi khóc người dửng
dưng
Chân em bước ngập ngừng cỏ dại
Tiễn qua cầu tê tái giọt mưa
Tôi nghe trong gió thoảng đưa
Lá vàng đôi chiếc dư thưà bơ
vơ
Rèm đêm rủ trong mơ ai gọi
Cuả một thời đắm đuối ngẩn
ngơ
Bàng hoàng đốt nến làm thơ
Hồn tôi lạc lõng bến bờ gần
xa
Nưả nao nức trăng ngà biển lộng
Gặp một nàng áo trắng khói
mây
Tay nâng vạt áo đắng cay
Hững hờ giả bộ hao gày dáng
ai...
Mười năm cứ đêm dài thổn thức
Nghĩ phận mình nuối tiếc mà
thôi
Bởi vì em hết yêu tôi
Chiêm bao mộng mị bồi hồi
xót xa...!
cảm tác khi đọc thơ Phạm
Thiên Thư: Đưa Em Tìm Động Vàng
27.10. 2012 Lu Hà
Con Đường
Xưa
Con đường cũ một khi đi dạo
Chỉ xin anh hãy nhớ một điều
Đường này thuộc cuả tình yêu
Một thời ta đã sớm chiều
thương nhau
Xin anh chớ hái hoa ưu ái
Cho một người con gái khác
em
Sương trăng ấp ủ liễu mềm
Rung rinh cành lá êm đềm thướt
tha
Đoạn đường rẽ âu sầu ly biệt
Mầm non lên thảm thiết xót
xa
Nếu cùng người mới đi qua
Mong anh né tránh nẻo đầu
bên em
Đường kỷ niệm nỗi niềm từ
thuở
Cuả riêng em chan chưá tình
anh
Còn đâu oanh yến trên cành
Mà nay hiu hắt mong manh gió
luà
Cảm tác khi đọc thơ Phan Thị
Thanh Nhàn: Con Đường
6.11.2012 Lu Hà
Đắm Chìm Biển
Máu
Neo đã nhổ thuyền xa rời bến
Dẫu cho dù lận đận bốn
phương
Mặc cho sóng đánh thê lương
Cô đơn cay đắng vấn vương u
hoài
Lũ chúng ta lạc loài lê bước
Lỡ sa cơ thảm khốc trần gian
Giang sơn tổ quốc bần hàn
Đắm chìm biển máu rũ thân
nát dầm
Còn tức tưởi sinh nhầm thời
đại
Hỡi thiên tài vợi ước mơ
Ngược xuôi tất bật bơ phờ
Bát cơm manh áo bên bờ đại
dương
Hồn đắm đuối một phường bạc
nhược
Thuyền ơi thuyền! nuối mộng
chiêm bao
Giong buồm cất tiếng reo hò
Đất lành chim đậu mịt mờ trầm
luân
Hãy tỉnh dậy trừ gian diệt bạo
Mảnh trăng tàn lẽo đẽo bám
theo
Heo may đứng nưả lưng đèo
Tương lai vô định đói nghèo
khổ đau
Một dân tộc sinh ra là khổ
Thương giống nòi lệ đổ mưa
chan
Một đàn gà vịt ngỗng ngan
Cánh đồng hoang dã ngút ngàn
máu tươi...
cảm tác thơ Vũ Hoàng Chương:
Phương Xa
23.10.2012 Lu Hà
Dòng Đời
Phù Du
Mây lơ lửng trời cao hờ hững
Như trần gian lững thững qua
cầu
Hồn tôi không biết về đâu
Phù du trôi nổi dãi dầu nắng
mưa
Nhớ nhau thuở mộng đầu đôi
lưá
Giọt sương trăng lã chã tuôn
hoài
Mỗi muà mưa đến tôi ngồi
Chắp tay van lạy lệ rơi đôi
hàng
Rừng heo hút lá vàng lả tả
Bên đồi hoang buồn bã bơ vơ
Đá vàng ai có hiểu cho
Sang ngang lỡ bước chuyến đò
mà đau...
Cuồng ca túy bơ phờ mệt mỏi
Bởi tình xưa đắm đuối say mềm
Giọt mưa gõ nhịp bên thềm
Hoàng hôn rèm phủ êm đềm kín
bưng
Tình mộng mị nưả chừng ái ngại
Phút đăm chiêu tê dại điêu
tàn
Lưả đời thoi thóp khôn hàn
Tâm hồn cô độc nghèo nàn tìm
nhau
Cơn gió lộng trời xa biển rộng
Nghe trong lòng sóng động tình
thương
Khói lam hiu hắt thê lương
Mảnh hồn xơ xác sầu vương bến
nào...?
cảm tác khi đọc thơ Bùi
Giáng: Theo Áng Mây Bay
7.11.2012 Lu Hà
Dừng Lại Đừng
Về
Hãy dừng lại về làm chi nưã
Xứ rét run mưa đổ sương tràn
Thành xưa từng lớp điêu tàn
Đồng hoang cỏ dại muôn vàn
lá rơi!
Khóc di ảnh một thời xưa vắng
Tiếng quạ kêu bảng lảng góc
trời
Nước non xơ xác xa vời
Mắt say cờ máu tả tơi mịt mờ...
Chân lảo đảo hai bờ hưng phế
Tiếng hờn căm vỡ xé không
trung
Gươm bay sáng loáng một vùng
Trông nhau tủi hận não nùng
bi ai
Mơ gió lộng chương đài thuở trước
Hoa máu rơi trói buộc buổi
nay
Hững hờ nghe tiếng ca bay
Đất thơm rên rỉ những ngày
vào thu...
Tim thổn thức dãi dầu mưa nắng
Màu vàng son cay đắng trôi
đi
Âm u ma quỷ thầm thì
Côn trùng ão não rầm rì gần
xa...
cảm tác thơ Hồ Dzech: Về Làm
Chi Nưã
26.10.2012 Lu Hà
Giá Em Quên
Hẳn Đường Về
Nhớ ngày xưa bão bùng mưa
gió
Em ra đi chẳng ngó ngàng gì
Bây giờ oanh yến thầm thì
Em về để tiếng thị phi giưã
đời...
Trời nắng ấm gặp người tri kỷ
Tôi yên thân sớm tối cận kề
Giá em quên hẳn đường về
Giá em hạnh phúc mọi bề giá
như...
Tôi cứ ngỡ chân cầu cỏ uá
Ngỡ lòng mình đã khoá lại rồi
Tình sao bạc bẽo như vôi
Bỗng nhiên chồi nở cho tôi rối
lòng...
Tôi chuếch choáng giưã dòng
sông xiết
Cứ băn khoăn chắng biết sao
đây?
Nỗi buồn nghèn nghẹn chua
cay
Ước mình hoá bướm thành mây
tơ hồng
Lên thiên đình tìm ông Nguyệt
Lão
Hỏi sổ duyên từ thuở xa xưa
Xích thằng sợi chỉ dư thưà
Buộc chân tôi khổ cơn mưa đoạn
trường...
cảm tác khi đọc thơ Nguyễn
Thành Dũng: Giá Như
26.10.2012 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét