Tôi Sinh Ở Việt Nam
Trời Nam thăm thẳm đau
thương
Một màu tang tóc quê hương
hãi hùng
Ba miền khổ cực tận cùng
Đồng bào tôi khóc rợn rùng
biển Đông…
Hỏi tên thằng Phạm văn Đồng
Cha gìa ủy thác Lạc Hồng
diệt vong
Độc tài phe nhóm bất lương
Ba Tàu cuốn chiếu cầu
phong chính quyền
Đổi trao ký kết ngang nhiên
Nam Quan bản Giốc Tây
Nguyên mất rồi
Thiên đàng cộng sản đười ươi
Từ hang Pắc Bó chuột dơi
sặc mùi
Giáo đường thánh thất dập
vùi
Quốc doanh sư sãi luồn
chui lọc lừa
U hoài gió thoảng lưa thưa
Sài Gòn sương nhỏ gốc dừa
xác xơ
Trai tìm xứ lạ lao nô
Gái đi bán phấn bơ vơ miền
nào ?
Cửu Long sóng vỗ dạt dào
Sông Hồng cuộn cuộn nghẹn
ngào phù sa
Tổ tiên gây dựng sơn hà
Bỗng dưng tan nát lợn gà đảo
điên
Lương tâm nhân phẩm bạc tiền
Lương tâm nhân phẩm bạc tiền
Đầu trâu mặt ngựa triền miên lộng hành
Kho tàng văn hóa tan tành
Công an mật vụ ruồi xanh từng bầy
Đi đâu cũng gặp cáo cầy
Giao thông mãi lộ mặt dày chẳng tha
Quê hương tôi đã sinh ra
Khổ đau thế giới ta bà bi ai
Oán hờn ngùn ngụt tuyền đài
Dân oan khiếu kiện canh dài mưa chan!
thơ làm tặng Thi Sĩ Lệ Khanh và Thanh Hoàng
Kho tàng văn hóa tan tành
Công an mật vụ ruồi xanh từng bầy
Đi đâu cũng gặp cáo cầy
Giao thông mãi lộ mặt dày chẳng tha
Quê hương tôi đã sinh ra
Khổ đau thế giới ta bà bi ai
Oán hờn ngùn ngụt tuyền đài
Dân oan khiếu kiện canh dài mưa chan!
thơ làm tặng Thi Sĩ Lệ Khanh và Thanh Hoàng
29.4.2013 Lu Hà
Dở Dang Duyên Tình
Anh ơi! Ngày ấy mặn nồng
Thuyền yêu sóng vỗ trên dòng
sông Tương
Thả hồn mộng ước mênh mông
Vùi chôn dĩ vãng lửa lòng
đắm say…
Bao nhiêu kỷ niệm vơi đầy
Ái ân chưa thỏa đắng cay
lệ tràn
Nào ngờ hoa rụng hương tàn
Bão giông suồng sã để xuân
úa sầu
Yêu thương ngào ngạt mái đầu
Nỡ nào anh để qua cầu lá
bay
Chiều tà ngao ngán trông
mây
Đất trời u ám tháng ngày
héo hon
Vô tư ngóng núi chờ non
Tương lai mù mịt lệ tuôn đôi
hàng
Gánh gồng chi nữa bẽ bàng
Chạnh lòng em viết dở
dang cuộc đời…
Hôm nay nức nở ra lời
Mong anh sẽ hiểu ở nơi
chốn nào
Mặc cho duyên phận má đào
Hồng nhan bạc mệnh bao giờ
đổi thay…?
thơ tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Lời Cuối Cho Cuộc Tình
thơ tặng Thimyngoc Huynh sau khi đọc bài: Lời Cuối Cho Cuộc Tình
29.4.2013 Lu Hà
Lam Kiều Kém Chi
Qùy Dương lả lướt yêu kiều
Đợi con bướm trắng mĩ miều
nguyệt hoa
Trăng non
chênh chếch hiền hòa
Trần gian xúc
động nhạt nhòa sương rơi!
Ban mai
chan chứa tuyệt vời
Bóng cô tiên
nữ bồi hồi say sưa
Yêu hoa từ
sáng đến trưa
Hồn trinh rạo
rực hương đưa gió lùa
Mân mê búp
ngọc tay thùa
Đóa hoa mềm
mại như đùa như trêu
Cỏ non bức
họa tranh thêu
Thảm nhung
ai vẽ Lam Kiều kém chi…?
Yến oanh khúc khích thầm thì
Yến oanh khúc khích thầm thì
Huyền sương
chày ngọc rầm rì thông reo
Vân Kiều đợi dưới chân đèo
Bùi Hằng nho sĩ cảnh nghèo héo hon
Bồng đâu dào dạt đòi cơn
Vân Kiều đợi dưới chân đèo
Bùi Hằng nho sĩ cảnh nghèo héo hon
Bồng đâu dào dạt đòi cơn
Đào nguyên
dẫn lối bồn chồn ngẩn ngơ
Vân Anh nào
có ai ngờ
Se duyên kết tóc đào tơ cùng chàng…!
3.5.2013 Lu Hà
Se duyên kết tóc đào tơ cùng chàng…!
3.5.2013 Lu Hà
Bàng Hoàng Thổn Thức
cảm tác thơ
Thimyngoc Huynh: Đến Hẹn
Hứa thăm em
cuối tháng này
Như bao lần
trước cơn say rượu tàn
Dập dìu ong
bướm chứa chan
Chia ly nức
nở giọt tràn bờ mi…
Thoảng nghe
tiếng gió rầm rì
Sương rơi
ngập cỏ thầm thì thông reo
Cuộc tình
giông bão cheo leo
Khó khăn chồng
chất gian neo còn nhiều…
Thương yêu
hết sáng lại chiều
Nỉ non bờ
liễu mĩ miều hoàng hôn
Để rồi nước
chảy mưa tuôn
Rong rêu bọt
biển sóng cồn trào dâng…
Mong anh
thu xếp mọi đàng
Cho em hết
khỏi ngỡ ngàng chòm mây
Hết buồn thất
thểu cầm tay
Đôi bờ biển
cách đắng cay phũ phàng…
Sáng ra sao
khỏi bẽ bàng
Soi gương mờ
ảo bóng chàng vào ra
Mộng đừng rầu
rĩ phong ba
Bàng hoàng
thổn thức canh gà kìa ai…?
3.5.2013 Lu Hà
3.5.2013 Lu Hà
Qùy Dương Sầu Sã Lẻ Loi
Qùy dương buồn bã lẻ loi
Thế nhân mai mỉa chẳng
coi trọng gì
Thẹn thùng mưa nắng đầm đìa
Bướm ong dan díu thầm thì
suối reo
Bần thần liễu rủ trăng
treo
Tiên sa nhạn lạc chân đèo
ngẩn ngơ
Ban ngày thục nữ ưỡm ờ
Tình xuân lén lút lẽ nào
lộ ra…?
Hoa duyên óng ả mượt mà
Hoa duyên óng ả mượt mà
Non xanh nước biếc sơn hà
nôn nao
Mộng hồn lầm lũi cớ sao ?
Bởi ông Khổng Tử tự cao khinh đời
Bởi ông Khổng Tử tự cao khinh đời
Nghẹn ngào chẳng nói ra lời
Bao giờ hoa được loài người
thiết tha
Công khai khắp chốn muôn nhà
Công khai khắp chốn muôn nhà
Cùng hoa bướm trắng ngọc
ngà sánh đôi?
cảm tác từ bức ảnh ba bông
hoa quỳ dương.
3.5.2013 Lu Hà
Tan Mộng Hồ Điệp
cảm tác thơ Thimyngoc
Huynh: Nào Dễ Quên
Làm sao quên được bóng
anh
In vào tâm trí đầu xanh cõi
lòng
Ái ân duyên nợ dặm trường
Thuyền tình chia ngả theo
dòng biển khơi
Biết rằng vĩnh biệt xa xôi
Độ từ tháng bảy ở nơi quê
nhà
Mến nhau ánh mắt mặn mà
Hương cau Nam Phổ trăng
ngà nước non
Nôn nao vành nón môi son
Dạt dào đôi sáo nguồn cơn
tỏ bày
Líu lo xao xuyến vơi đầy
Con đò tình nghĩa tháng
ngày chứa chan
Dập dờn sóng nước trào dâng
Anh em họ mạc xóm làng ngẩn
ngơ
Mới đây mà đã xác xơ
Thương con hồ điệp bơ phờ
mộng tan…!
3.5.2013 Lu Hà
Thuyền Tình Vô Định
cảm xúc khi đọc thơ
Thimyngoc Huynh: Niềm Đau Chôn Dấu
Thương đau, đau đáu mắt
trong
Chiều buồn nhỏ giọt bão lòng
hoàng hôn
Cô đơn xào xạc linh hồn
Lá thu lả tả nỗi buồn mênh
mang…
Con chim rũ
cánh bên đàng
Nỗi niềm ngơ
ngác bẽ bàng tấm thân
Mảnh tình rơi
vãi thế gian
Màn sương
khỏa lấp sao ngàn trăng đêm…
Rượu sầu
tim ngấm môi mềm
Còn đâu bóng
dáng bên thềm thiết tha
Thiệt thua
trong cõi sa bà
Cúi đầu chấp
nhận sơn hà tìm ai...?
Bâng khuâng
khắc khoải canh dài
Đò xưa bến
cũ chương đài liễu buông
Xôn xao sóng
vỗ đoạn trường
Tiếng đàn
ngưng vọng thê lương não nùng
Khổ đau dồn
nén tận cùng
Hồn trinh vơ
vẩn trập trùng biển khơi
Thuyền em rách
nát tả tơi
Bão giông
cuồng loạn chơi vơi rã rời…
Đành lòng
nhắm mắt buông lơi
Lênh đênh vô
định dạt trôi bến nào
Ngỡ ai đứng
đợi trên bờ
Thả dòng lá
thắm dạt dào tình thơ…!
4.5.2013 Lu
Hà
Giấc Mơ Diệu Kỳ
thơ tặng cô
gái hát trên mạng: Tìm Lại Giấc Mơ
Đào nguyên
cô gái lạc rừng
Tóc mây vóc liễu rưng rưng lệ trào
Tóc mây vóc liễu rưng rưng lệ trào
Trái ngang
tìm lại giấc mơ
Dập dìu ong
bướm bên bờ đại dương
Con oanh
thảng thốt bi thương
Dấu sương bụi
cỏ vấn vương phũ phàng
Đêm dài nức
nở bẽ bàng
Làm sao quên
được bóng chàng thi nhân
Hồn thơ ấm áp
nồng nàn
Cơn mưa bồng
đảo chứa chan nghẹn ngào
Hang sâu sưởi
ấm má đào
Trái tim bùng
cháy lẽ nào chia ly ?
Sáng ra xếp
lại tàn y
Gối chăn ướt
đẫm đầm đìa hạt châu
Mắt nai tê
tái u sầu
Tìm đâu ra
bến giang đầu đợi anh ?
Cung đàn rên rỉ tàn canh
Cung đàn rên rỉ tàn canh
Đoạn trường
thổn thức thương cành phù dung
Giấc mơ kỳ
diệu não nùng
Mênh mông sóng
ái trập trùng biển yêu !
5.5.2013 Lu Hà
5.5.2013 Lu Hà
Hồn Lạc Bến Yêu
cảm tác khi
đọc thơ Thimyngoc Huynh: Úa Mộng
Đêm qua hồn
lạc đi đâu?
Sáng
nay tỉnh dậy âm u nỗi lòng
Mộng tình
hay chốn thê lương
Đoạn trường
bi thảm trên dòng sông Tương…
Soi gương
môi thắm chỉ hồng
Đắng cay
hụt hẫng ngóng trông mãi hòai
Tìm ai
trong cõi trần ai?
Tao nhân mạc
khách chương đài phỉ phong…
Mịt mù mây
nước mênh mông
Con thuyền
vô định chập chồng biển khơi
Mới đây
nghe tiếng gọi mời
Mảnh tình bèo
bọt chơi vơi nỗi niềm…
Trăng vàng
từng giọt êm đềm
Em gom ánh
sáng bên thềm ngẩn ngơ
Để rồi sầu
mộng bơ vơ
Bóng ma
tình ái ngẹn ngào khổ đau…!
5.5.2013 Lu
Hà
Huyệt Sầu Thiên Thu
tâm sự với Thimyngoc
Huynh
Yêu ai, ai chẳng thẫn thơ
Tìm trong ảo giác vật vờ gió mây
Để rồi sầu mộng đêm ngày
Gom bao nhiêu chuyện đắm say mơ màng
Mộng tình ân ái dở dang
Chiều thu lá rụng bẽ bàng bèo trôi
Thiết tha e ấp bồi hồi
Để rồi băng gía chơi vơi nửa vời
Nhìn nhau chẳng nói nên lời
Giận hờn đôi ngả biển khơi trập trùng
Hương bay phảng phất lạnh lùng
Chập chờn le lói tận cùng bi ai…
Còn chi vẻ đẹp chương đài
Hoa rơi phấn rụng canh dài đêm thâu
Ba thu lá úa cỏ rầu
Gần nhau gang tấc nhịp cầu phân ly…
Lòng người chai đá lầm lỳ
Mặc cho vẻ ngọc kiêu kỳ ngẩn ngơ
Tình yêu khó hiểu làm sao?
Tưởng như đắm đuối nào ngờ bọt tan
Gặp nhau trong cõi trần gian
Tơ hồng chỉ rối trăm ngàn đắng cay
Từng thu lá rụng chất đầy
Phù du dâu bể dạn dày tuyết sương
Ái tình vọng tưởng tơ vương
Hồng nhan bạc mệnh đoạn trường khổ đau
Tương tư sao khỏi bạc đầu
Bấy nhiêu mà đã huyệt sầu thiên thu…!
1.11.2012 Lu Hà
.
Yêu ai, ai chẳng thẫn thơ
Tìm trong ảo giác vật vờ gió mây
Để rồi sầu mộng đêm ngày
Gom bao nhiêu chuyện đắm say mơ màng
Mộng tình ân ái dở dang
Chiều thu lá rụng bẽ bàng bèo trôi
Thiết tha e ấp bồi hồi
Để rồi băng gía chơi vơi nửa vời
Nhìn nhau chẳng nói nên lời
Giận hờn đôi ngả biển khơi trập trùng
Hương bay phảng phất lạnh lùng
Chập chờn le lói tận cùng bi ai…
Còn chi vẻ đẹp chương đài
Hoa rơi phấn rụng canh dài đêm thâu
Ba thu lá úa cỏ rầu
Gần nhau gang tấc nhịp cầu phân ly…
Lòng người chai đá lầm lỳ
Mặc cho vẻ ngọc kiêu kỳ ngẩn ngơ
Tình yêu khó hiểu làm sao?
Tưởng như đắm đuối nào ngờ bọt tan
Gặp nhau trong cõi trần gian
Tơ hồng chỉ rối trăm ngàn đắng cay
Từng thu lá rụng chất đầy
Phù du dâu bể dạn dày tuyết sương
Ái tình vọng tưởng tơ vương
Hồng nhan bạc mệnh đoạn trường khổ đau
Tương tư sao khỏi bạc đầu
Bấy nhiêu mà đã huyệt sầu thiên thu…!
1.11.2012 Lu Hà
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét