Bức Tranh
Não Nùng
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Tiếng Lòng
Mấy ai đến thăm mồ chiều tối
Lòng quặn đau tê tái cỏ dầy
Xanh xao lên tấm bia gầy
Sương sa từng giọt tràn đầy
thiết tha...
Đời dâu bể làm sao kể xiết
Tôi lang thang thảm thiết xứ
người
Làm dâu dở mếu dở cười
Không đi bước nưã ai người
nuôi con?
Con thương mẹ mỏi mòn thức
giấc
Mẹ thương con từng bước đa
mang
Đêm đêm nhỏ lệ đôi hàng
Đốt thêm nén nưã kẻo nhang lụi
tàn...
Thôi đành vậy lê thân xứ lạ
Nưả phần hồn đày đoạ thê lương
Thương chồng tôi phải chịu
tang
Như con chim sáo dở dang lỡ
làng
Đời viễn xứ vấn vương bi thảm
Chén rượu nồng ảm đạm men
say
Người ta uống chén vơi đầy
Còn tôi uống chén đắng cay
nhạt mùi....
Vòng tục lụy sầu bi ai biết
Tình là chi sống chết vì
tình
Ngày tàn tháng tận thất kinh
Đèo thêm chữ nghiã cực hình
chua cay....
Chồng tôi ngủ giấc say muôn
thuở
Vầng trăng lên cổ độ sáng
soi
Mình em thức giấc anh ơi!
Sao anh không dậy mà ngồi
nhìn em?
Trời mưa tối nhá nhem bụi bặm
Mẹ con em lê tấm thân trần
Còn người còn cả thế gian
Còn con em phải ở gần với
con...
Con bé nhỏ tủi hờn thơ dại
Giọt sầu bi tê tái đến trường
Nỡ đâu em lại trên đường
Bát cơm manh áo tự còng đôi
chân....
Tình lận đận giận hờn sầu tủi
Giàn vở tuồng thế thái nhân
gian
Kêu sương tiếng quạ canh tàn
Giật mình tức giấc ưá tràn bờ
mi
Xứ sở lạ bốn bề sóng vỗ
Hồn tôi như lạc giưã đảo
hoang
Chân trời góc bể bàng hoàng
Đỏ au đôi mắt phũ phàng vầng
dương
Đêm hiu hắt trong tầng mây ảo
Mặc hồn tôi lạc giưã tiêu điều
Rừng sim tím ngắt cô liêu
Khẳng khiu cành lá xế chiều
rồi chăng...?
Sầu trăm mối ngổn ngang cơn
sóng
Chiếc thuyền nan chở nặng tơ
lòng
Hắt hiu leo lắt trong phòng
Ngọn đèn cô quạnh xót thương
cho tình
Ôm sầu hận phận mình manh
chiếu
Thuyền lênh đênh sóng vỗ biển khơi
Bát cơm manh áo tả tơi
Như cơn khát bạc hết thời đỏ
đen...
Tìm lối cũ đường mòn sỏi đá
Dấu chân quen lã chã đớn đau
Bới tìm kỷ niệm xa xưa
Sương khuya nhỏ giọt mái đầu
lo âu...
Người thiếu phụ u sầu ám ảnh
Tiếng đàn bầu ai gảy trong
đêm
Não nùng ảm đạm êm đềm
Chân giày chân đất nỗi niềm
sầu tư...
Trăng leo núi bơ phờ mệt nhọc
Tôi giật mình trở giấc sang
canh
Gió luà lay động bức mành
Vành tang nấm mộ bức tranh
não nùng...!!!
22.12.2011 Lu Hà
Tình Em Lay
Động
chuyển thể thể thơ Thi Nguyên:
Em Vẫn Đợi Chờ
Cùng nhịp đập rộn ràng thao
thức
Để lòng nhau náo nức đòi cơn
Trái tim ưá lệ trào tuôn
Anh ơi! Có biết mà buồn với
em...
Phút giây bỗng êm đềm biến mất
Tình say xưa ngây ngất gần
xa
Canh khuya tầm tã ướt nhoà
Hàng hiên thánh thót hạt mưa
đầu muà
Môi ấm áp em chờ anh đó
Hôn em đi cho đỡ nư thèm
Giang tay ôm tấm thân mềm
Đam mê quằn quại êm đềm
sương thu
Em mát diụ trong như giòng
suối
Bướm trắng hồng roi rói hoa
tươi
Dập dìu đôi cánh lả lơi
Anh cho em cả cuộc đời đắm
say
Đừng thầm lặng vơi đầy trăn
trở
Trái tim đau lầm lỡ yêu
đương
Hãy đưa em đến thiên đường
Ái ân chan chưá canh trường
đêm thâu...
16.12.2011 Lu Hà
Gia Đình
Nhà Lợn
chuyển thể thơ Phi Vân:
IMAGINE IT'S YOU
Sống tù hãm chuồng dơ bẩn thỉu
Đến bao giờ thoát khổ được đây?
Triền miên cám bã qua ngày
Cơm thưà canh cặn đoạ đầy
tháng năm
Thân béo ú tưởng nằm hóng
mát
Để cho người khao khát niềm
vui
Ăn xong ngủ dập ngủ vùi
Xoay ngang xoay dọc sặc mùi
phân tươi
Trưa nóng nực đêm thì tê tái
Uống bột pha tăm tối mịt mờ
Uống bột pha tăm tối mịt mờ
Đàn con nháo nhác tìm bầu
Những tia sữa trắng nhạt
nhoà làn da...
Chồng lồng lộn lờ đờ hoang dại
Nổi cơn hăng ân ái trăng hoa
Dày lên xấp nhỏ ngây thơ
Chết không kịp ngáp máu trào
thảm thê
Đưá sống xót ủ ê sợ hãi
Chủ bắt đi bán vội cho người
Tiết canh nhưạ mận chúng cười
Tiền trao cháo múc rã rời tuổi
thơ...
Dồn cả đám đưa đi mất hút
Xe lắc lư không biết về đâu
Miền quê xa lạ xứ nào?
Nam Dương Nhật Bản hay là Bắc
Phi?
Bọn đồ tể lang sài hung hãn
Xứ Trung Hoa đại hán côn đồ
Xả từng khúc thịt bỏ lò
Gia đình tan nát cơ hồ từ
đây...
Ruột gan đứt đắng cay thân
phận
Mối u sầu cổ hận ngàn thu
Móc hàm da lột ruồi bâu
Kêu gào giãy giuạ chúng đâu nghe gì
Kêu gào giãy giuạ chúng đâu nghe gì
Bầy ác nghiệt mất rồi nhân
trí
Pháp luân công nào tội tình
gì
Tim gan rao bán khắp nơi
Giàu sang phú quý đười ươi từng
bầy
Cứu tôi với đoạ đầy thể xác
Bốn năm tên xốc vác săn gân
Bắt tay cuồn cuộn công an
Hầm ngầm tra điện thân tàn
xương om
Không ai thấy chúng cầm buá
tạ
Một đòn thôi vỡ sọ chết ngay
Thân nhân chẳng có một ai
Giao ca bàn nhậu canh dài
truy hoan
Ai ngờ vực trần gian điạ ngục
Mau đến đây hãy bước lại gần
Bao nhiêu thảm cảnh dã man
Thiên bồng nguyên súy tướng
quân cứu đời...
Ra thế đấy loài người ác độc
Chủ nghiã gì thất đức mà
thôi
Lợn người, người lợn độc tài
Chúng sinh thảm sát trần ai
thảm sầu...
21.12.1011 Lu Hà
Đồ Dơ Dáy
cảm tác từ bài báo cuả Linh
Phương: Suy Ngẫm
Đồ dơ dáy cũng văn nghệ sĩ
Là cục phân hôi thối mà thôi
Ti toe phổ nhạc vào lời
Lăm le cấu véo hại người hiền
lương
Muốn nổi tiếng vài băng điã
nhạc
Giả làm tình hốt bạc phỗng
tay
Qua cầu rút ván mặt dày
Nghìn năm bia miệng chai lỳ
đười ươi
Sống hoang dã như bầy lang
sói
Giưã cộng đồng nhân loại văn
minh
Đồng tiền nhầy nhuạ hôi tanh
Lương tâm nhân phẩm ruồi
xanh bám đầy
Thói đểu giả xưa nay vẫn thế
Bậc vĩ nhân vưà mới qua đời
Lạc loài cóc nhái đua đòi
Thi nhau ca tụng bồi hồi thiết
tha...
Khi còn sống coi nhau như địch
Kẻ ăn theo thống thiết bi ai
Trò hề quá lố thiên tài
Như bầy cẩu tặc đuôi dài
ngoe ngoe
Nguỵ quân tử thường khoe đạo
đức
Giúp kẻ nghèo lỡ bước sa cơ
Thả con săn sắt bắt rô
Mưu thâm chước quỷ ma cô nào bằng
Tuy nghèo khổ tấm lòng nhân
hậu
Giàu tình thương ai bảo là
nghèo
Khối thằng kiết sỉ ki bo
Nứt đố đổ vách lại nghèo
lương tâm
Văn nghệ sĩ trí nhân thời đại
Vẫn tự hào kẻ sĩ thanh cao
Thế mà có đưá ba hoa
Nhận là nhạc sĩ đủ trò xấu
xa...
13.12.2011 Lu Hà
Khi Kẻ Bần
Tiện Làm Nhạc
Khi bần tiện lưu manh chó má
Giả vờn tình thiếu phụ cô
đơn
Ba que thủ đoạn con buôn
Moi tiền giật cuả chui luồn
đó đây....?
Con bã mắm vờ say âm hưởng
Còn ti toe tơ tưởng má đào
Xập xình nhảy nhót mơ hồ
Quáng gà tăm tối mịt mờ
trăng suông....
Lưà tuổi trẻ điên cuồng mây
gió
Con dê già nhí nhố ba hoa
Be be sáu nẻo ta bà
Âm u điạ phủ bóng ma dật dờ...
Kià nhạc sĩ vẩn vơ mưa gió
Ánh đèn màu chan chưá mấy cô
Tham lam vật chất hồ đồ
Bơ vơ lạc lõng hồn mơ bến
nào...?
Giả diện mạo anh hào đạo đức
Đàn cá măng láo nháo đua
chen
Cốt sao vơ được lắm tiền
Trước sau bất nhất thản
nhiên nó cười
Giả oan khổ trò hề vu cáo
Cũng mánh mung chèo néo
chính quyền
Nhẫn tâm gắp lưả đồ hèn
Mà làm nhạc sĩ chó ghèn nhử
hôi
Thân nhầy nhuạ đời ươi cộng
sản
Là bậc thày di sản máu tim
Hoa Kỳ giả bộ nằm im
Lăng xăng đây đó đắm chìm
lương tâm....
Kẻ bần tiện nhẩn tâm lường gạt
Đánh vào lòng thất thiệt được
thua
Bịp mồm khoá họng thiên nga
Để moi tiền cuả làm giàu bản
thân
Giả ly dị lường gàn luật
pháp
Dứt dây rừng chấn động thất
kinh
Oán hờn ngùn ngùn trời xanh
Lòng người tức giận thanh
danh lụi tàn
Xưa có câu chữ tâm làm gốc
Để tâm hồn từng bước thanh
cao
Truyền thông văn hoá dạt dào
Người người cảm phục mới là
nghệ nhân.
12.12.2011 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét