Thứ Bảy, 26 tháng 3, 2016

Lục Bát Tâm Tư Chùm 76




Chàng Cóc Ơi!

Chàng Cóc ơi! Thiếp khóc chàng
Trông trăng bàng bạc võ vàng mờ soi
Duyên tình Mai bấy nhiêu thôi *
Từ nay nòng nọc đứt đuôi thật rồi


Gió mây Tổng Cóc lên trời
Ai thương thiếu phụ chơi vơi lỡ làng
Sang ngang tủi hận bẽ bàng
Ngàn thu khôn chuộc dấu vàng bôi vôi

Xuân Hương ngậm miếng trầu hôi
Đêm ba mươi tết tả tơi nhụy hồng
Chém cha cái kiếp chung chồng
Năm thì mười hoạ có không, không chừng

Khói nhang nghi ngút trợn trừng
Thôi đừng vơ vẩn lừng khừng làm chi
Thói đời miệng lưỡi thị phi
Mang thân lẽ mọn còn gì mà vui

Hồng nhan phận liễu dập vùi
Ăn chơi lang bạt mù đui văn đàn
Đoá sen cắm bãi phân trần
Hoa tàn nhụy rưã văn nhân ngậm ngùi!

cảm tác thơ Hồ Xuân Hương: Khóc Tổng Cóc
Chú thích: * Hồ Xuân Hương tên thật là Hồ Thị Mai con gái ông Hồ Phi Diễn?
11.11.2012 Lu Hà



Chuông Hồi Kim Cổ

Hành cung ngoài cưả dãi dầu
Chạnh niềm cố quốc mà đau đớn lòng
Một toà sen lạt hơi sương
Bạc màu cây cỏ mây phong áo chầu

Phế hưng bao lớp bể dâu
Chuông hồi kim cổ càng mau thúc dồn
Người xưa cảnh cũ bồn chồn
Đi đâu chăng tá nguồn cơn tủi sầu

Ngẩn ngơ sư cụ trọc đầu
Bơ vơ chú tiểu bên cầu khoả chân
Tiêu dao thi bá giai nhân
Ngang qua mấy độ hương lân xa gần

Thăm đền Trấn Quốc chiều tàn
Hoàng hôn bóng đổ non ngàn lửng lơ
Hồ sen cá lội lờ đờ
Buồn trông lá rụng mà ngao ngán đời

Tinh kỳ dìu dập xa xôi
Mà nay xơ xác tả tơi thế này
Ngẫm coi thế sự đắng cay
Giang sơn một thuở vơi đầy lệ chan!

cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Đền Trấn Quốc
10.11.2012 Lu Hà



 Chuyện Dở Dang

Vì sao thành chuyện dở dang
Nỗi niềm ai tỏ lỡ làng tình em
Duyên thiên chưa thấy êm đềm
Nét ngang giọt lệ từng đêm gối Kiều

Nhấp nhô đầu dọc tiêu điều
Hoàng hôn phận liễu bóng chiều cô đơn
Trăm năm lá rụng thu buồn
Mảnh tình một khối vùi chôn tuyền đài

Quản bao miệng thế trần ai
Miả mai cay đắng canh dài mưa thâu
Tháng năm dầu dãi mái đầu
Hoa sầu cỏ uá chân cầu thở than

" Không chồng mà chưả mới ngoan
Có chồng mà chưả thế gian thường tình"
Thương nhau xây một trường đình
Đắm say cả nể một mình đa mang

Nỗi này người có hay chăng
Thuyền em rách nát phũ phàng biển đông
Tắt đèn tủi hận má hồng
Gió luà khe cưả cô phòng rèm buông!

cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Chưả Hoang
10.11.2012 Lu Hà



Cô Hỏi Vì Sao

Riêng tư đứng dưới nắng đào
Xa xăm cô hỏi vì sao hở trời...?
Khi tôi tìm kiếm trên môi
Khát khao mong đợi nụ cười chiêm bao...

Duới chân sóng vỗ rì rào
Xứ phiền đầy đoạ bên bờ cô liêu
Gặp nhau vào một buổi chiều
Vô tình trước cưả mĩ miều thướt tha

Ô hay một bản cầm ca
Ai đem phân chất mượt mà mùi hương
Theo dòng cảm xúc yêu thương
Như thuyền ngư phủ hơi sương bóng Kiều

Đố ai định nghiã chữ yêu!
Cánh buồm vô định tiêu điều hoàng hôn
Hiu hiu làn gió gợi hồn
Nghe lòng sóng dậy đòi cơn mặn nồng

Cô ơi! Một sợi tơ hồng
Se duyên tiền định vương lòng giai nhân
Ai ngờ cát bụi phong trần
Nay đây mai đó trầm luân hải hồ

Vì sao? Cô hỏi vì sao?
Tôi khờ khạo lắm ngu ngơ biết gì
Bao điều miệng lưỡi thị phi
Oan khiên lễ giáo thầm thì nhỏ to...!

cảm tác thơ Xuân Diệu: Vì Sao
25.10.2012 Lu Hà



Cờ Người

Thiếp chàng trằn trọc canh khuya
Đốt đèn chuếnh choáng ô kià nưả đêm
Cờ người đấu trí mà thèm
Cuộc chơi thắng bại say mềm mới thôi

Trắng đen tướng sĩ gặp thời
Dàn binh trận tuyến bồi hồi sông Tương
Chơi nhau toé lưả chiến trường
Chàng liền nhảy ngưạ cung thương sẵn sàng

Thiếp quen vén tịnh vội vàng
Hai xe chàng gác bẽ bàng đôi bên
Thiếp bèn gảy sĩ chen lên
Chàng thưà hú hí tốt liền vô cung

Mệt nhoài bí nước đường cùng
Xe lồng song mã đùng đùng lưả sôi
Tiến công pháo nổ tơi bời
Hồn xiêu phách lạc đời người thở than

Bàn cờ thế cuộc chưá chan
Đôi ta ngơ ngác bần thần ngẩn ngơ
Xuất quân ngoại thủy mơ hồ
Cái con cố níu sông hồ nước non

Khi vui chĩm choẹ đòi cơn
Giận hờn lại giở bàn son quân cờ
Đánh cho xơ xác bơ phờ
Bướm hoa tơi tả má đào chẳng tha

Chiếu chăn tầm tã mặn mà
Điều binh khiển tướng xông pha mịt mù
Chơi đêm thật đã lu bù
Sá chi sĩ tốt cho dù giưã trưa....

cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Đánh Cờ
5.11.2012 Lu Hà



Đợi Em

Nắng vàng xao xác bồn chồn
Nghe tim thấp thỏm nhịp buồn xa xôi
Cồn cào đi đứng không thôi
Mắt tìm xa tít chơi vơi nưả chừng...

Tôi mơ chân bước ngập ngừng
Áo chen lá thắm đường rừng mênh mang
Xôn xao hoa bướm nhẹ nhàng
Tình tôi bát ngát dở dang lỡ làng

Tôi chưa từng được ôm nàng
Sầu vương tê tái muộn màng thê lương
Nhẽ nào đất thánh Thăng Long
Ngày chia sáng tối tiếng lòng chưa reo?

Em quên để lá bay vèo
Cho tôi thơ thẩn chân đèo bơ vơ?
Đây rồi màu áo xanh lơ
Muà xuân bừng nở trái đào xinh tươi...

Long lanh đôi mắt em cười
Hôm nay vui thế bồi hồi chim ca
Gió ơi đừng mách kẻo mà...
Thơ tôi trót xé bóng tà chiều buông...!

cảm tác khi đọc thơ Hồ Dzech: Buổi Hẹn
4.11.2012 Lu Hà



Đốt Nén Hương Này

Thân gày lê lết tả tơi
Em đi mất dấu xa xôi chân người
Gió đồi cát bụị tiếng cười
Đêm trăng sa mạc chơi vơi lụi tàn...

Yêu em ta lỡ tuổi xuân
Ngủ quên hoang dại trần gian bạc màu
Nắng mưa dầu dãi mái đầu
Tháng năm trần trụi ôm sầu khổ đau...

Để rồi gục ngã trên cầu
Miệng khô khát cháy âm u dập vùi
Sức đâu tìm lại niềm vui
Xác tàn mục rưã ngậm ngùi hôi tanh...

Gì đâu một chút hư danh
Một tên bại trận thôi đành xuôi tay
Cuộc đời chua xót đắng cay
Còn gì đáng quý đoạ đầy thân ta

Oán hờn trong cõi sa bà
Ruả nguyền ai oán chiều tà ăn năn
Tri âm tri kỷ ưá tràn
Không ai đưa tiễn trăng ngàn mờ xa...

Khói cay bi lụy sơn hà
Mưa thu huyệt lạnh Hằng Nga chau mày
Nợ tình vay trả, trả vay
Có ai đốt nén hương này cho ta...!?

cảm tác khi đọc thơ Mai Hoài Thu: Đêm Nguyệt Cầm
13.11.2012 Lu Hà



Gái Ngoan Dệt Vải

Thắp đèn lên thấy trắng phau
Con cò mấp máy đêm thâu chẳng rời
Hai chân đạp xuống liên hồi
Suốt đâm thích thích thoi chơi nhịp nhàng

Nhỏ to rộng hẹp lẹ làng
Ngắn dài khuân khổ y chang ý chàng
Cô nào muốn tốt dềnh dàng
Ngâm lâu cho kỹ mơ màng ba thu

Vải bền óng ả mượt mà
Nhiễu điều khăn gấm ngọc ngà vàng son
Chăn tằm canh cửi nuôi con
Sòn sòn mắn đẻ nước non sơn hà

Gái ngoan dệt vải thương nhà
Ông bà họ mạc mẹ cha vui lòng
Thơ ca là chị Xuân Hương
Không quen đồng áng văn chương tính trời.

cảm tác khi đọc thơ Hồ Xuân Hương: Dệt Vải
10.11.2012 Lu Hà



Ghen Tuông

Cô tình nhân cuả tôi ơi!
Rằng tôi chỉ muốn cô cười với tôi
Nhớ tôi những lúc xa xôi
Gần nhau chan chưá bồi hồi nụ hôn

Những đêm giá lạnh cô đơn
Trong mơ cô chớ bồn chồn với ai
Hồn thơ lạc lối thiên thai
Thì cô trở lạị canh dài tìm tôi

Đừng thơm dù đoá hoa tươi
Lả lơi ôm gối chơi vơi nưả vời
Chiều nay biển tắm đông người
Bướm ong dìu dặt cô ơi ở nhà

Xin cô chớ xức nước hoa
Để làm ngây ngất người qua bên đường
Cả khi đứng giưã cánh đồng
Cô ơi chớ mặc quần hồng áo nhung

Cô đừng đừng do dự ngại ngùng
Gặp chàng trai trẻ lạnh lùng bỏ đi
Mặc cho thiên hạ thầm thì
Yến oanh khúc khích rầm rì nhỏ to

Làn hơi cô thở dạt dào
Cho tôi đắm đuối cồn cào nôn nao
Chân cô in dấu trên bờ
Chẳng ai được phép dẫm vào thay tôi

Nghiã là ghen quá mà thôi
Cô là tất cả riêng tôi trọn đời
Ái ân chỉ một mình tôi
Tôi yêu cũng chỉ một người như cô!


cảm tác khi đọc thơ Nguyễn Bính: Ghen
27.10.2012 Lu Hà



Giấc Mộng Vàng
tặng Thimyngoc Huynh

Ô hay như thể Tiểu Kiều
Chu Du mệnh yểu tiêu điều khổ đau
Để rồi lại có ngàn sau
Luân hồi Mỹ Ngọc dãi dầu gió mưa

Duyên tình mộng ảo xa xưa
Trầm luân bể khổ đâu thưà ái ân
Gặp nhau trong cõi trần gian
Anh hào thục nữ muôn vàn thiết tha

Kià ai như thể Lu Hà
Ngậm ngùi cung Quảng Hằng Nga tủi sầu
Trong mơ lạc bến giang đầu
Hồn say dan díu chân cầu nỉ non

Nghe lòng sóng dội đòi cơn
Phong tình cổ hận lệ tuôn đôi hàng
Hồng nhan bi lụy bẽ bàng
Nưả đường đứt gánh dở dang đoạn trường

Hàn huyên chuyện chưả hết chương
Tiếng gà eo óc gió đông lạnh lùng
Giật mình bịn rịn lưng chừng
Mùi hương thoang thoảng hoa rừng còn vương...!

19.10.2012 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét