Dương Quý Phi
Sắc quốc nghiêng thành Dương
Quý Phi
Thiên hương nhân nghiã khó
ai bì
Cầm kỳ thi phú vang thiên hạ
Thiên sử ngàn thu để lại đời
Lễ giáo vương triều bạc thế
sao?
Thâm cung lục viện gió mưa sầu
Tam lang thương gọi cùng
Minh Đế
Giấc mộng thường dân lỡ buổi
chầu...
Khúc nhạc nghê thường tan giấc
mơ
Mai phi duyên dáng đẹp như
hoa
Hồng nhan bạc mệnh đời cung
nữ
Tri kỷ hồn thơ Lý Bạch xa...
Hoàng hậu phi tần sát hại
nhau
Bao nhiêu thảm cảnh nát lòng
vua
Vô tư Hoàng Đế tiêu nòi giống
Vương nợ oan hồn bao trẻ
thơ...
Ai xót thương nàng Dương quý
Phi
Tấm lòng trong trắng đoá hoa
tươi
Ngây thơ vương lụy hồn vong
quốc
Họ mạc lân bang hại giống
nòi...
Giây phút hiểm nguy lià cõi
đời
Ra đi chẳng thẹn cánh hoa
trôi
Mang thân chuộc lại tình non
nước
Để lại ngàn thu luống ngậm
ngùi
Oan ức cho nàng bậc mỹ nhân
Phong ba lưu lại đoá hương
trần
Làm thơ nuối tiếc hồn thơ thẩn
Lý Bạch ôm trăng một giọng
đàn!
2008 Lu Hà
Duyên Dáng
Việt Nam
Xao xuyến làm sao một trái
mơ
Miệng cười nở nụ đoá xuân
hoa
Áo dài dân tộc tình tha thiết
Níu kéo lòng tôi mãi ngẩn
ngơ
Đâu chỉ mình tôi ngắm nghiá
cô
Giai nhân tài tử vẫn hằng mơ
Thái Chân Ngọc Nữ nơi tiên cảnh
Từ Thức đi về cõi động xưa
Duyên dáng Việt Nam ánh mắt
huyền
Tháng năm chẳng phụ nét hồn
nhiên
Mẹ cha tần tảo nuôi khôn lớn
Hạnh phúc giống nòi vẫn tổ
tiên
Tôi rất yên lòng được ngắm
cô
Dù là tấm ảnh chứ thì sao?
Quê hương ta đó bao mong nhớ
Xa cách ngàn trùng sóng biển
xa…
Giông tố bạc đầu bao đoá hoa
Bọt bèo trôi nổi kiếp phù du
Mối mai ngoại quốc đời cơm
áo
Mưa gió nhạt nhoà sóng biển
xa…
Tôi rất vui mừng lại thấy cô
Bình an gửi tặng mấy vần thơ
Mẹ cha anh chị bao thương mến
Đất khách quê người hưởng tự
do!
5.11.2009 Lu Hà
Giấc Mơ Đểu
Trí tưởng u minh khổ thế này
Nam kha mộng mị vẫn còn dài
Đêm trường chủ nghiã theo
Các Mác
Đắm cả non sông hại giống
nòi
Có phải sinh ra đã lụi tàn
Đông con Các Mác số bần hàn
Căm thù nên phải đi tìm chữ
Mê muội viết ra chuyện dối
gian
Có phải sân si mà khổ đau
Giận đời trí tuệ kẻ hơn ta
Giết đi giết nưã cho bằng hết
Dư lại đời ta xoá kiếp sầu
Có phải vô thần mà bất luân
Tôn vinh khỉ tổ cõi phong trần
Xa xưa hoang dã tìm chân lý
Xã hội bầy đàn mộng thế nhân
Có phải tham lam mà kế mưu
Ru hồn lao khổ những vần thơ
Đấu tranh giai cấp con đường
sống
Chuyên chính độc tài có đảng
ta
Có phải quyền hành là cố vị
Phong lưu hưởng thụ một đời
xuân
Họ hàng con cháu ơn nhờ vả
Giai cấp tiên phong sẽ chiụ
đòn
Dối trá làm chi một giấc mơ
Tuyên truyền lường gạt đám
con thơ
Mẹ cha cơm áo mồi câu cá
Hiện thực lâu đài xây xác ma
Có phải nhân danh vì triết học
Mượn màu nghiên cứu bịp loè
nhau
Dăm ba trang sách say màu
máu
Chém giết vì ai chữ thặng
dư?....
Thương xót Vu Phần một giấc
mơ
Mộng làm phò mã ở Nam kha
Tỉnh ra mới biết đời vô
nghiã
Xót kẻ cần lao vẫn mộng mơ….
2008 Lu Hà
Giặc Nội
Xâm
Uất hận giang sơn lắm nội
thù
Lẫn trong máu thịt cuả tim
ta
Cổ Loa sừng sững yên bờ cõi
Phút chốc tan hoang dưới Triệu
Đà
Lịch sử ngàn thu vẫn xót đau
Tình yêu ích kỷ để trên đầu
Nỏ thần mua bán cho duyên phận
Nước mất nhà tan nhục tủi sầu
Phụ tử tình thâm chặng cuối
cùng
Phu thê lầm lạc hận trùng
dương
Ngàn năm lịch sử bầy hoang
dã
Giặc nội trong nhà hại núi
sông
Ích Tắc Lê Chiêu Hồ Chí Minh
Vong thân mãi quốc để cầu
vinh
Bính quyền thèm khát buôn
dân nuớc
Trán thấp ngồi cao ghế lộng
hành
Văn bút vo ve lũ nhặng ruồi
Ngợi ca dối trá viết bao lời
Bát cơm manh áo nuôi hồn quỷ
Sắt máu vì ai nhục thế này?
Nội thù xâm lược chẳng đâu
xa
Lẩn quất đâu đây như bóng ma
Ruột thịt anh em đều có thể
Làm sao vạch mặt được gian
thù?...
"Muá giáo non sông trải
mấy thâu "
Mà sao Nam Bắc diệt trừ nhau
Bài thơ xưa thấm vào trong
máu
Cộng sản xâm lăng chính nội
thù
Nội ngoại quân thù ta với ta
Mập mờ đen trắng để lòng đau
Mẹ cha chúng nó thù giai cấp
Tủi hận ngàn thu kiếp sống
thưà...
5.5. 2009 Lu Hà
Gió Lộng Hồn
Thu
hoạ thơ Thanh Huyền
Hiu hiu gió thổi lộng trời
thu
Biển vọng xa xăm mãi tít mù
Chẳng biết rằng em có nhớ tiếc
Buổi chiều định mệnh mộng hồn
ru
Em ở chân trời cuối biển xa
Hoàng hôn buông thả gió thu
ba
Có còn nhớ đến chiều mưa gió
Giang giở tình xưa một khúc
ca
Anh đã theo chim lặn cuối trời
Bao nhiêu thập kỷ dấu trong
người
Bóng xưa biền biệt không
quay lại
Da diết người ơi một nụ cười
Ao ước mà sao chẳng thấy
nhau
Trăng sao vằng vặc hẹn mai
sau
Luân hồi em nhé còn hy vọng
Ngàn thu xào xạc gió mưa
qua…
6.12.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét