Tiễn Người
Bạn Thân
kính bái hương hồn Đại Tá Đặng
Phương Thành
Trận đánh cuối cùng quân
đoàn bốn
Nhất tướng công thành vạn cốt
khô
Sáng danh quân sử cộng hoà
Ngàn năm vằng vặc chói loà
thiên binh
Trung đoàn trưởng Phương Thành
đại tá
Lập chiến công gìn giữ nước
non
Cộng quân táng đởm kinh hồn
Huân chương Bảo Quốc ghi ơn
anh hùng
Hàng trăm xác ngổn ngang đồi
trọc
Nức lòng dân quân lực miền
Nam
Cớ sao chúng nỡ nhẫn tâm
Nga Tàu bánh vẽ tối tăm mịt
mù
Ngày ba mươi tháng tư tan tác
Tổng thống Minh bạc nhược đầu
hàng
Cửu Long cuồn cuộn điên cuồng
Oán hờn ngùn ngụt tang
thương não nùng
Thương cha mẹ bần cùng trình
diện
Chúng biết người chiến trận
năm xưa
Hiên ngang tỏ mặt anh hào
Đòn thù tới tấp thịt da máu
trào
Con hùm xám biệt khu giam giữ
Suốt ngày đêm quản giáo hỏi
tra
Một hôm bỗng biến đi đâu
Chó săn lùng sục rừng sâu
ngút ngàn
Sân hận cũ trung đoàn bị diệt
Bọn đặc công thảm thiết kêu
la
Bày trò tự tử không tha
Xác chôn vội vã vi vu gió sầu
Trần Anh Tú rầu rầu nhỏ lệ
Đặng Phương Thành tức tưởi
ra đi
Rừng phong heo hút lẻ loi
Hôm qua đào mộ tiễn người bạn
thân.
31.10.2011 Lu Hà
Biết Phải Làm Sao
Anh biết lắm hồn thu phảng
phất
Gió thu buồn cô quạnh làm
sao
Lá thu xào xạc vẩn vơ
Bồi hồi thổn thức hết vào lại
ra
Thư em viết âu sầu tê tái
Vẫn than phiền bao nỗi truân
chiên
Còn anh thì cũng chẳng hơn
Cố hương biền biệt hoàng hôn
xế tà...
Giá có được yêu chiều ân ái
Để vơi đi bao nỗi đắng cay
Tình thương mang lại niềm
vui
Trái tim ấm áp cho đời em
ơi!
Hãy dấn bước vui tươi em nhé
Vượt lên trên bao nỗi khó
khăn
Xoá đi bực bội trở trăn
Ngày dài tháng rộng muà xuân
én về
Bao kỷ niệm tràn trề xúc cảm
Những đêm dài trằn trọc thâu
canh
Mặn mà như giọt biển xanh
Ngọt ngào như tiếng chim
oanh trong vườn!
Anh phải biết làm sao đây nhỉ
Để em tôi vui với tháng ngày
Sẻ san cốc lệ đầy vơi
Chắt chiu từng hạt muối đời
cho nhau!
11.1.2011 Lu Hà
Sụt Sùi Nguồn
Cơn
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Ngậm Ngùi
Nưả đêm gió lạnh uà khe cưả
Lòng bộn bề chan chưá nhớ
thương
Ngổn ngang trăm nổi vấn
vương
Hồn theo mây gió cố hương đợi
chờ...
Tình viễn vọng giăng tơ chỉ
thắm
Tháng năm trường ảm đạm
trăng tàn
Hỏi ai sau dãy non ngàn
Bao muà hoa nở tuổi xuân héo
mòn...
Hồn thơ gọi vết son in dấu
Nỗi nhớ nhung cổ độ nôn nao
Đêm hè tơ liễu xôn xao
Vầng trăng một nưả lẽ nào quạnh
hiu?
Đưa tay hứng giọt mưa sầu cảm
Một mình ta môi thắm cho ai
Vách tường chiếc bóng ngậm
ngùi
Bơ vơ lạc lõng sụt sùi nguồn
cơn...!
29.10.2011 Lu Hà
Chân Cầu Tơ
Vương
chuyển thể thơ Mai Hoài Thu:
Thôi Thì Xin Hẹn Kiếp Sau
Đọc thơ ai nỗi buồn man mác
Để lòng ta tan tác trời mây
Sông tương dào dạt vơi đầy
Tháng năm đằng đẵng chuỗi
ngày long đong
Sáng nay dậy mênh mông sầu đọng
Chậu phong lan vương vấn hồn
thu
Đông về héo uá mà đau
Cánh hoa lả tả mái đầu rối
tung
Tình vời vợi trùng dương xa
thẳm
Cõi trần ai ảm đạm duyên
nhau
Thôi đành gửi lại muà sau
Thơ đề lá thắm chân cầu tơ
vương!
29.10.2011 Lu Hà
Sóng Tình
Cuồng Nộ
chuyển thể từ thơ Mai Hoài
Thu: Gần Em
Trải gió bụi tình chia đôi
ngả
Bỗng nhớ em lảo đảo trăng mờ
Đêm nay lóng lánh ngàn sao
Băng cầu vượt suối chuyến đò
trần gian
Hồn chẳng ngại mây ngàn gió
thảm
Qua biển sầu ảm đạm khát
khao
Quê hương đầm ấm thuở nào
Thanh mai trúc mã dạt dào
bên tai
Từ hôm đến làng Mai thăm hỏi
Cõi xa xôi hồn gọi liêu trai
Dìu nhau về chốn thiên thai
Bõ công khó nhọc mệt nhoài
em thương
Anh luống cuống trái hồng
sim mọng
Mùi hương hoa còn đọng sương
rơi
Ái ân nồng thắm cây si
Lênh đênh bồng đảo dưới trời
yêu đương
Hồn khắc khoải bâng khuâng
chẳng nỡ
Những phút giây cổ độ cung
mê
Canh tàn chim thúc giục về
Đường xa dặm thẳm gồ ghề vực
sâu
Anh quyết chí vẩn vơ sương
khói
Ở bên em ân ái cho lâu
Bõ khi mòn mỏi nắng mưa
Buông rèm sương muối mái đầu
còn xanh
Hơi thở gấp lênh đênh trời
biển
Suốt canh trường vưà giận vừa
thương
Dang tay ôm trái tim hồng
Vai gày rung nhẹ mặn nồng
mênh mông
Đêm trở giấc cô phòng huyền ảo
Thấy trong lòng nghiêng ngả
khát khao
Biển tình sóng vỗ lao xao
Thuyền em căng gió cập bờ
hương tê
Sóng gợn đẹp đê mê thần ảo
Thuyền tình em chan chưá cuồng
phong
Nghẹn ngào hàng lệ mi cong
Chao ôi thuê thuả nỗi lòng sầu
đong
Trời sắp sáng hừng đông thức
dậy
Anh trở về thế giới xa xôi
Miệng còn hơi rượu nồng say
Em còn ở lại chôn vùi cuộc
say....
4.4.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét