Ô Hô! Ông Đã Chầu Trời
Ô hô! Ông đã chầu trời
Đầu trâu mặt ngựa rụng rời tả
tơi
Từ nay Giáp hết lôi thôi
Đóng vai tướng rởm tanh hôi
thịt người
Suối vàng dắt díu đười ươi
Búa liềm chào đón bọ giòi mừng
vui
Mác- Lê- Mao tặc ngậm ngùi
Tìm đâu thấy xác hủi cùi Chí
Minh?
Ngày xưa chú bác rập rình
Gây bao nghiệp chướng dân
mình hờn căm
Xua binh tấn chiến miền Nam
Tự do độc lập như tằm ăn dâu
Hoàng Sa cống nạp cho Tàu
Xú danh đại tướng uế xù
thiên thu
Chín tầng địa ngục âm u
Xích xiềng tra khảo vạc dầu
nấu xương
Ma vương nào có xót thương
Xẻo từng miếng thịt thê
lương não nùng
Ngón đòn mật vụ rợn rùng
Khác chi trần thế hãi hùng
chúng sinh
4.10.2013 Lu Hà
Cọc Còi Kià Ai?
Hom hem đại tướng phều phào
Vỗ tay hoan hỉ trâu gìa đầu
râu
Tưởng rằng đã chết từ lâu
Ai ngờ tháng thạp lù đù ngồi
đây
Gió mưa Hà Nội ngày dài
Bảy mươi tuổi đảng đắng cay
cọc còi
Ba Tàu rình rập ngoài khơi
Lưỡi bò liếm hết còn gì
giang san
Đỗ Mười Phú Trọng buôn dân
Dũng Anh Sang Rưá bầy đàn
lăng xăng
Điền viên anh Gióng vinh
quang
Triết lùn nhắng nhít thiên
đàng vẩn vơ
Nấp sau chiếc váy mẹ đào
Đầu trâu mặt ngựa ào ào như
sôi
Công an mật vụ như rươi
Khom lưng bợ đỡ đười ươi một
bầy.
Đêm giáng sinh 24.12.2010 Lu
Hà
Bần Nông Vịt Giời
Nghẹn ngào mấy con đười ươi
Tóp teo đôi má tiếc đời thở than
Chiêm bao thiêm thiếp đằng
vân
Trọn đời vì đảng v ăn đàn ma ranh?
Suối vàng tha thiết Chí Minh
Dương trần nuối tiếc công
danh bạo quyền
Nguyện thề theo bước Lê Nin
Cô hồn ảm đạm nỗi niềm chôn sâu?
Sống thì nhục nhã khổ đau
Chết chờ ngục thất âm u hãi
hùng
Bao nhiêu tội ác phũ phàng
Cô hồn tử sĩ vòng trong vòng
ngoài
Thảm thương máu lệ tuôn rơi!
Kẻ thì mù mắt đưá thì cụt
chân
Một bầy máu mủ toàn thân
Đồng Chinh Duẩn Thọ Việt
gian yêu tà
Giáp ta gò má nhạt nhoà
Giật mình thảng thốt thều
thào kêu la
Bí thư thành ủy dẫn đầu
Chià tờ giấy trắng nhạt màu tướng quân
Thăng Long mở hội cầu van
Cẩm Đào đại Hán ơn ban cậy
nhờ
Tây Nguyên nay đã mù mờ
Việt Nam nô lệ cơ đồ máu chan
Lạc Hồng con cháu bần thần
Tân Cương sa mạc thổ dân dạt
dào
Tinh thần xã nghĩa bao la
Sẻ san dòng máu Hồ Mao mặn nồng
Tướng quân xin chớ ngại
ngùng
Có xe bọc thép hai hàng vệ
binh
Trực thăng rầm rộ ruồi xanh
Ngàn năm bắc thuộc vinh
danh trại chuồng
Tự hào tôi tớ bắc phương
Xàng xê xang xí má hồng hở
hang
Giáp nghe bổng lộc vậy hàng
Leo lên quý tộc giàu sang tột
cùng
Đấu tranh giành giật điên cuồng
Phải đâu cho đám bần nông vịt
giời?
30.9.2010 Lu Hà
Con Giòi Đỏ Đen
Công minh chính đại trò c ười
U mê tăm tối lại đòi thanh
minh
Oán hờn ngùn ngụt trời xanh
Trước cơn hấp hối phận mình
rủi ro
Tướng Giáp hồn đã lờ đờ
Trâu già bỏ xó bây giờ dựng
lên
Tiếng tăm lừng lẫy vươn lên
Lên ngôi á thánh thần tiên cứu
đời
Tướng Giáp phều phào hết hơi
Vẫn còn người khác hơn tôi đức tài
Cớ sao bám mãi Giáp này
Mai kia Giáp chết cáo cầy lên thay
Giáp tiêu thì đảng gặp may
Toàn dân học tập con bài đỏ
đen
Thay Hồ tư tưởng mặc nhiên
Giáp trong Giáp sạch tuyên
truyền từ lâu
Kể từ Tố Hữu làm thơ
Nga Sô Trung Cộng Mao Hồ là
cha
Bây giờ căm hận ba Tàu
Giáp ra bảo đảm thế nào cũng
xong
Ngày xưa Giáp phải còng lưng
Thay Hồ xin lỗi muôn phương
lại mừng
Khăng khăng đảng vẫn ca rằng:
Thiên tài đại tướng anh hùng
quân công
Tướng quân thạo cả đặt vòng
Xoay ngang xoay ngưả đủ phường
ái ai
Cuộc đời bao nỗi đắng cay
Oan khiên tủi nhục kiếp này
chẳng thôi
Việt gian quen thói cò mồi
Tiền hô hậu ủng con giòi đỏ
đen.
27.4.2010 Lu Hà
Dũng Mãnh Đi Lên
Đoàn quân dũng mãnh đi lên
Theo ông tướng Giáp da liền
với xương
Khen ông yêu nước mến thương
Chuột sa chĩnh gạo cùng phường Lý Tư?
Độc tài Lê Duẩn khi xưa
Trọng quan nhất phẩm trông
xa trông gần
Nga Sô đế quốc nắn gân
Bá quyền đại Hán theo chân
thế cường
Chặt đi vây cánh chẳng thương
Mình trần thân trụi thê
lương não nùng
Rét run lập cập võ vàng
Trưởng phòng canh giữ bẽ
bàng tà dâm
Cung đình nổi loạn âm thầm
Đầu rơi máu chảy nhẫn tâm diệt
trừ
Ba hoa huyền thoại Giáp- Hồ
Xôn xao dư luận cơ đồ giang san
Viả hè quán nước luận bàn
Ngẩn ngơ dân Việt tinh thần
tướng quân
Trâu già dẫn dắt ngu dân
Hư danh đại tướng Việt gian một thời
Anh hùng bắc chõ nghe hơi
Viả hè quán nước phun hoài
mãi thôi
Cái trò báo chí ma chơi
Đánh lưà thiên hạ mấy ai dễ
lần
Hô hào dũng mãnh tướng quân
Để đồng chí Võ sang thăm Bằng
Tường .
24.4.2010 Lu Hà
Âm Hồn Uất Khí
Thơ dưạ theo bài báo cuả
Nguyễn Duy Ân
Đốt đi một cái thang giường
Âm thầm cúng tế ma vương qủy
thần
Xót xa trần thế bất nhân
Côn trùng rên rỉ trăng tàn
thở than
Gây bao tội ác dã man
Chết đi tủi nhục oán hờn đảng
ta
Trọn đời lý tưởng ba xu
Cúc cung tận tụy Mao- Hồ
chưá chan
Vinh quang một nắm xương tàn
Thiên đường xã hội công an
lường gàn
Quần là áo lượt anh Văn
Sao lon quân phục ba quân vịt
vờ
Điều binh bí mật ba Tàu
Hư danh đại tướng bắc loa lường g àn
Chết rồi chẳng nhập áo quan
Âm hồn Hồ cũng dữ rằn nhiễu
nhương
Đất trời nổi loạn cuồng
phong
Miền Trung bão lụt quê hương
thảm sầu
Mì tôm mấy gói được chia
Khói hương nghi ngút biết
đâu mà về
Cô hồn ngạ qủy não nề
Hầm sâu xác ướp bốn bề lính
canh
Ba Đình chướng khí vây quanh
Nghệ An Hà Tĩnh Quảng Bình
thê lương!
19.10.2010 Lu Hà
Theo tôi Hồ Chí Minh và Võ
Nguyên Giáp là hai tên trùm lưu manh vô học. Càng bị nhồi sọ Mác Lê thì trí tuệ
càng đần độn. Cả đời Giáp có bao giờ viết nổi được một bài văn có chấm có dứt
cho nó đàng hoàng? Cộng sản tuyên truyền Giáp có học vấn cao là láo khoét. Cộng
sản ca ngợi ai thì kẻ đó rất xấu rất tồi tệ, ngược lại họ chê bai khinh bỉ ai
thì người đó thực sự là một trí thức học giả lừng danh. Mao Trạch Đông tên nông
dân hạng bét thường nói: Kẻ thù của kẻ thù ta tức là bạn ta, Kẻ thù yêu cái gì
thì ta phải ghét cái đó. Vậy theo tôi cộng sản ca ngợi ai thì kẻ đó là một tên
sát nhân đốn mạt.Tính đảng thay cho nhân tính.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét