Thứ Năm, 6 tháng 7, 2017

Thơ 5 Chữ Chùm 4



Giọt Mưa Thu
Kính tặng Đức Tổng Giám Mục

Có một người giám mục
Như bao nhiêu người Cha
Thương đàn chiên đau khổ
Bên sông Hà hoang vu


Ôi! Thiên Chuá bao la
Lắng nghe trên tầng cao
Thiết tha lời cầu nguyện
Áng mây chiều bay xa…

Não nề trời mua thu
Trên thánh điạ Thái Hà
Đầm đià dầu ngọn cỏ
Những bàn chân xéo qua….

Mảnh đất cuả cha ông
Ghi lại bao tang thương
Nơi trần gian u ám
Quỷ đỏ gây hãi hùng

Ngọn nến từ muôn phương
Bao tấm lòng ly hương
Bắc Trung Nam hải ngoại
Xin đức Bà xót thương

Hà Nội trời muà thu
U ám đến bao giờ
Khi lòng người nham hiểm
Vu cáo lời đức Cha...

Bởi Ngài là chủ chăn
Cho mấy triệu giáo dân
Không phải là lãnh tụ
Nên Cha thành nạn nhân

Cắt xén lời Đức Cha
Lương tâm nào xét cho
Tấm lòng Cha trung thực
Chúng viết thành xấu xa….

Vì miếng đất khổ đau
Nói ra lời thiết tha
Đối thoại và đoàn kết
Anh em trong một nhà

Người ta không muốn nghe
Còn con cà con kê
Đất đai và hộ chiếu
Như tỏi hành mắm chê….

Hà Nội vào lịch sử
Tiếng cầu kinh ngân vang
Một muà thu sốt loạn
Bầy dã thú điên cuồng

Họ đuổi Chuá ra đi
Kế hoạch đã định rồi
Công viên và sàn nhảy
Thánh điạ rào thép gai

Mưa nhuộm máu thấm tràn
Quang vinh dòng phúc âm
Biết bao đời con cháu
Giữ tấm lòng sắt son

Luật rừng ai bày  ra
Quốc Hội nào thông qua
Cho quyền lợi cuả đảng
Công lý chiều mưa thu…

Oán hận mãi không nguôi
Nước sông hồng chảy xuôi
Mang phù sa rác rưởi
Xây đắp xây cuộc đời…?

Cha đi ra nước ngoài
Nước mắt chảy cứ chảy hoài
Trên phi trường quốc tế
Tủi hờn cho giống nòi

Đêm Hà Nội đầy sao
Như bao nhiêu muà thu
Nghe tiếng lòng rả rích
Bốn ngàn năm thương đau…

Làn gió thổi tự nhiên
Choáng ngợp lũ cầm quyền
Còn dân thì khoá họng
Tàn lụi trong ươn hèn

Mấy thập kỷ qua rồi
Đất  nước đã mở mày
Trong khối liên hợp quốc
Gạo bán hàng thứ hai…

Xuất nhiều thì dân đói
Có gì mà khoe khoang
Ai tự hào kiêu hãnh
Ai khổ trong vinh quang?…

Hơn sáu mươi năm qua
Từ cách mạng muà thu
Đời ông và đời cháu
Đếm lá vàng thương đau

Hà nội trời mưa rơi
Mưa tan nát lòng tôi
Mưa rơi toà khâm sứ
Mưa băm nát tình người!

2008 Lu Hà

Kẻ Cuồng Sĩ
hoạ thơ Thanh Hoàng

Lấy chén rượu làm vui
Cuộc đời ai có hay
Tửu nhập thì ngôn xuất
Thi sĩ thường xưa nay

Mềm môi cứ uống mãi
Ai chấp kẻ cuồng say
Tú Xương hay Đỗ Phủ
Chén sầu quên cuộc đời…

Thả hồn theo áng mây
Dong ruổi hờn sâu cay
Chôn chặt niềm u uất
Ai cùng ta giải khuây?…

Biết nhắn gửi tin ai?
Tránh sao khỏi đoạ đày
Nơi dương trần ghẻ lạnh
Vay trả mãi luân hồi?…

5.11.2009 Lu Hà



Sản Phẩm Chế Độ
thơ cho em Nguyễn Hào Anh

Như hồn ma hiện hình
Tên gọi là Hào Anh
Chiụ nhục hình tra tấn
Trần gian Hồ Chí Minh

Cặp thú dữ Đầm Dơi
Sinh ra mất tính người
Tham giàu sang phú quý
Máu rỏ nuôi tôm tươi

Hào Anh mười bốn tuổi
Tuổi trẻ còn non dại
Nào đã biết gì đâu
Mang thân tôm bại hoại

Đưá  nào đã đánh em
Rắn độc nuốt lương tâm
Mã Ngọc Thơm quỷ cái
Huỳnh Thanh Giang chủ tôm

Vi vu Hồ Chí Minh
Điệu sáo thảm trời xanh
Khoá chặt tâm hồn Việt
Còn đâu cho Hào Anh….

10.5.2010 Lu Hà


Trừ Khử Ma Tình

Diễn đàn thêm hăng say
Ra thế cũng càng hay
Lời qua và tiếng lại
Chữ nghiã đuổi nhau hoài

Dân chủ thi đua nhau
Muôn màu hương sắc hoa
Năm châu và bốn biển
Anh em trong một nhà

Hỡi ơi! Anh Tuyền Linh
Thơ thẩn trời mây xanh
Tìm đâu mà chẳng thấy
Bạn bè vây xung quanh

Anh phóng ra bài thơ
Khói bay toả mịt mù
Cánh tay gày ma dại
Cỗi dương trần ngẩn ngơ?…

Người ta đọc thơ anh
Nhức nhối buồn điêu linh
Biết bao người ghê sợ
Cô hồn ma ái tình

Thiên hạ đang bảo nhau
Biết tìm đâu bây giờ
Ra một ông thày cúng
Xua đuổi tà yêu ma…

Hỡi ơi! Anh Tuyền Linh
Về đây cùng chúng sinh
Ba hồn và bảy viá
Vật chết ma ái tình…

16.11.2009 Lu Hà


Xin Chớ Phiền Lòng

Một bài thơ viết ra
Như làn gió thoảng qua
Hăng hăng mùi bọ xít
Hương cay mờ sương khuya

Sống trong cõi trần gian
Buổi hoàng hôn xuy tàn
Bóng đè lên xã hội
Thương cuộc đời lầm than

Vết seọ dài trên lưng
Hay mượn tiếng văn chương
Như lòng anh muốn nói
Bao cuộc tình thê lương

Đâu phải chỉ riêng anh
Con chim hận trời xanh

Yêu ma và rắn rết
Cắn tan giấc mộng lành
Một vần thơ xa xôi
Đeo đẳng mãi u hoài

Hư hư và thực thực
Biết nói làm sao đây?
Một cuộc tình xa xưa
Hay nhặt được ở đâu?

Trong cõi đời đen bạc
Mà viết thành ra thơ…

âm hồn ưa mặn mà
Những duyên dáng thiết tha
Lãng đãng vầng mây bạc
Đêm thu huyền trăng mơ

Ôi! Anh Nguyễn Văn Thơ
Bài thơ đã viết ra
Xầm xì và bàn tán
Khen chê làn gió qua

Đọc thơ mà thấy cay
Trong cay mà có say
Bồ hòn sao mà đắng

hế gian thường xưa nay

16.11.2009 Lu Hà



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét