Thứ Ba, 13 tháng 9, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 145

Mộng Lành Đêm Say
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Em Yêu Sông Nước Miền Tây

Về sông nước miền Tây bát ngát
Anh cùng em ngây ngất bên nhau
Ghe xuồng tấp nập một màu
Đồng xanh ngào ngạt chụm đầu sánh vai…


Tình bỡ ngỡ mộng hoài chan chứa
Áo bà ba cam dứa bưởi chanh
Môi đào phượng vĩ vàng anh
Nôn nao vọng cổ vờn quanh bướm hồng…

Vùng sông nước mênh mông thăm thẳm
Dòng Hậu Giang mây thắm gió bồng
Niềm vui mở rộng tấm lòng
Càng yêu mai trúc quê hương mặn nồng

Mùa lúa chín gánh gồng kĩu kịt
Nghe trong lòng ríu rít con oanh
Xum xuê hoa trái đươm cành
Hoàng hôn buông phủ mộng lành đêm say…!

8.5.2013 Lu Hà 




Sòng Đời Thê Lương
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Lênh Đênh

Tuy tay trắng em đâu có nản
Ngày buồn tênh tựa đám bèo trôi
Bập bềnh trước gió chơi vơi
Cánh buồm xơ xác cảnh đời tả tơi…

Chiều lam tím bầu trời ảm đạm
Đóng cửa rèm thê thảm lồng son
Con chim thiêm thiếp nguồn cơn
Hải âu một thuở biển cồn sóng dâng…

Xua dĩ vãng bẽ bàng duyên phận
Xin chúc anh hưởng trọn nụ cười
Quên đi huyền thoại lứa đôi
Một thời ân ái lả lơi thiên bồng…

Chén rượu đổ bi thương ảo não
Chu Mãi Thần tích cũ người ơi!
Đừng như Ngô Khởi trắng vôi
Phong tình cổ hận sòng đời thê lương…!

1.5.2013 Lu Hà




Khép Hờ Cánh Cửa Tình
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Đời Sẽ Về Đâu?

 Lòng su mun tương tư mt mi
Ngẫm đời mình đắm đuối vì yêu
Long đong mệnh bạc xuân kiều
Nhịp cầu ngang trái tiêu điều hoàng hôn…

Mà sao vẫn nguồn cơn buồn tủi
Đàn gà con cặm cụi mưu sinh
Ngày mai ánh sáng bình minh
Đêm dài thổn thức một mình lo toan…

Càng ao ước tủi hờn tuyệt vọng
Con sóng lòng biển động đòi cơn
Loay hoay cùng với ba con
Thác ghềnh vực thẳm trèo non băng đèo…

Còn ai nữa phận nghèo an ủi
Gá nghĩa cùng sớm tối với ta
Ái ân hạnh phúc chiều tà
Khói lam tuyết phủ trăng ngà lả lơi…

Tâm an định hết thời phiền não
Sống từng giờ hay cứ thả trôi
Ngắm chòm  sao lạc lẻ loi
Bầu trời ảm đạm xa xôi nỗi niềm…

Đừng vương vấn trăng thềm bóng dạt
Cánh cửa tình khép chặt từ lâu
Muối sương lã chã trên đầu
Từng thu lá rụng chân cầu gió bay…

Tiếng ai gọi dãy bày tâm sự
Tỏ lòng thành tình tự thiết tha
Dặm trường bốn bể là nhà
Châu về Hợp Phố mặn mà còn chăng…?

Người xa lắc mênh mang trí tuệ
Tô Đông Pha một thuở phong trần
Hồn thơ réo rắt cung đàn
Theo dòng sông lệ ứa tràn biển sâu…!

5.5.2013 Lu Hà  





Nuối Tiếc Thời Gian
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh:Tiếc

Ngẩn ngơ tiếc tình không nhận được
Nhìn cách chim bạc phước bay qua
Nắng mưa trong cõi sa bà
Đoạn trường dâu bể xót xa ngậm hờn…

Ta chỉ thấy hoàng hôn trong mắt
Buổi chiều tàn chia cắt phôi pha
Tiển người ngàn dặm sương sa
Vầng trăng sẻ nửa nhạt nhòa lệ rơi

Ba mươi chín năm rồi đấy nhỉ
Máy thời gian trần thế lao đao
Chơi vơi kiếp phận má đào
Trải bao ghềnh thác nghẹn ngào sông Tương

Không nương tựa mênh mông biển cả
Con thuyền đời nghiêng ngả lênh đênh
Trôi theo dòng xoáy dập dềnh
Mưa thừa gió bụi bồng bềnh xa xôi…

Bao giờ hết hồn thôi mộng tưởng
Cho kiếp này hết ngóng đợi mong
Thuyền yêu tìm được bến thương
Trái tim rung động tiếng lòng chuông vang…!

11.5.2013 Lu Hà  




Tiếng Qụa Kêu Sương
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Ưu Phiền

Cầu Thê Húc đèn soi cá lội
Sóng Hồ Gươm rong ruổi liễu buông
Nặng lòng năm tháng xa thương
Ưu phiền vời vợi vấn vương nửa đời…

Phải kiếp số lạc loài rong biển
Lá thu rơi duyên phận một thời
Hoàng hôn lam tím nghẹn lời
Thẫn thờ em đợi nụ cười héo hon…

Chàng đâu biết em buồn rười rượi
Trái tim hồng ngự trị tiên đàng
Mở lòng rộng cửa kho tàng
Trông theo cánh nhạn mây vàng đắng cay…

Vầy trăng sáng vơi đầy non nỉ
Nỗi tủi hờn tê tái tình em
Mảnh hồn rơi vụn trong đêm
Kêu sương tiếng qụa nỗi niềm xanh xao…

Cảnh Hà Nội xôn xao hoa bướm
Hồ Thuyền Quang đom đóm mây chiều
Thướt tha tà áo yêu kiều
Gót sen thơ thẩn mĩ miều hương say…!

2.5.2013 Lu Hà




Thôi Đừng Ba Xạo
cảm tác thơ Thimyngoc Huynh: Thất Hẹn

Thôi đừng hẹn cùng tôi dạo phố
Mộng hờ xao xác cả chiều mây
Khu Tàu ẩm thực khác Tây
Bặt vô âm tín đắng cay bẽ bàng…

Bởi cái số nhập nhằng duyên nợ
Nên phận tôi đau khổ âu sầu
Đợi hoài mãi chẳng thấy đâu
Nửa lời xin lỗi chôn sâu mất rùi

Đành cam chịu ngậm ngùi không nói
Đã bao lần chỉ tội mà thôi
Ai buồn ngao ngán cho tôi
Biết anh chàng Cuội ghé chơi sa đà…

Nào thất hứa phụ nhà giúp việc
Thấp thỏm chờ chỉ tiếc thời gian
Đam mê bài bạc thế nhân
Đỏ đen sát phạt chứa chan sòng đời…

Nhờ đón mẹ than ôi xe bán
Mua tình thâm lận đận Taxi
Loanh quanh thì vẫn y xì
Để tôi nhang khói tàn y cuối mùa

Tìm dĩ vãng khói lùa tê tái
Buồn làm chi trót dại cái đầu
Phù du bèo bọt qua mau
Thuyền trôi bến mộng bể dâu hận tình.

7.5.2013 Lu Hà  




Tôi Cũng Khóc

Tôi cũng khóc khi nhìn bức ảnh
Cho cuộc đời cám cảnh đau thương
Cầu bơ cầu bất trên đường
Mới chừng bốn tuổi phố phường lang thang

Cha cháu mất lỡ làng xuân mẹ
Bước sang ngang vội vã lấy chồng
Đành về Hà Nội tìm ông
Mang theo bé gái tuổi chừng lên ba

Nội nghèo lắm thẫn thờ hỏi cháu
Nó ngậm ngùi con nhỏ mồ côi
Con còn có nội đấy thôi
Nội buồn nước mắt tuôn rơi đôi hàng

Hỡi tổ quốc xóm làng sông núi
Chốn thiên đàng xã hội này đây
Đấu tranh máu nhuộm luống cày
Triệu mồ tang tóc đắng cay phũ phàng

Vì độc lập vội vàng giải phóng
Tiếng tự do sấm động Sài Gòn
Biển Đông tang tóc âm hồn
Xác người trôi nổi oán hờn ngút mây.

thơ theo li k của ca sĩ Quynh Phan
4.5.2013 Lu Hà 





Từ Dạo Đó
cảm tác khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Thứ Tha

Từ dạo đó lòng em xao xuyến
Nhớ dáng xưa cần mẫn tình quân
Tưởng rằng mộng đẹp chứa chan
Dài theo năm tháng dẫu tàn cả xuân…

Thề non nước mây ngàn gió biển
Lời thủy chung ghi tận đáy lòng
Nào ngờ một trận cuồng phong
Phũ phàng vùi lấp dòng sông ân tình…

Chiều lam khói bình minh vụt tắt
Cả đêm trường ray rứt không nguôi
Căn phòng tĩnh mịch đơn côi
Ngoài kia gía buốt chơi vơi nỗi niềm…

Tiếng rền rĩ màn đêm trùng thảo
Ôm gối sầu lã chã châu rơi
Bầu trời Tây Úc chao ôi!
Sương rơi ướt đẩm tả tơi vai gày…

Không ngủ được đắng cay chua chát
Xót tình mình tan nát theo mây
Phôi phai gửi lại tháng ngày
Tơ tằm đứt đoạn đọa đầy não thân

Em buồn lắm đường trần trăm nẻo
In dấu hài lẽo đẽo đi đâu ?
Từng thu lá rụng chân cầu
Vườn xuân tàn lụi cỏ rầu héo hon…!

7.5.2013 Lu Hà  





Tưởng Người Xa Lạ
tặng Thimyngoc Huynh khi đọc bài: Gửi Người Dưng

Ta cứ tưởng người dưng xa lắc
Mà hồn thơ xào xạc bướm hoa
Nghĩ người vẫn chửa cùng ta
Nỉ non ân ái mặn mà đắm say…?

Ồ sao lạ tháng ngày trống vắng
Bỗng nôn nao thầm lặng thiết tha
Trái tim sao xuyến đậm đà
Cung đàn cộng hưởng trăng ngà ngẩn ngơ…

Người dưng ấy lơ mơ ngồ ngộ
Giữa nửa đêm lồ lộ buông tuồng
Mơn man suồng sã điên cuồng
Gớm ghê ra ngã vấn vương mãi hoài…

Vở kịch cũng đến hồi kết thúc
Mà nhớ sao rạo rực u ơ
Rèm buông đèn tắt lờ mờ
Con ma tình ái lơ mơ mò về…

Bình minh sáng lề mề ẻo lả
Bóng gương mờ cũng lạ người dưng
Đuổi đi chẳng nỡ thôi đừng
Hương thơm ngào ngạt lưng chừng dở dang…

Thì ra vẫn người dưng mộng tưởng
Đêm hôm qua hắn bỗng lò dò
Quấy rầy trong lúc mộng mơ
Đến khi ta tỉnh vô vào được sao…?

1.5.2013 Lu Hà 



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét