Chúa Giê Su Tới Thăm Địa Ngục
Trường ca cảm xúc thơ Goethe bài 226
Chúa Giê Su Christ
Xuống thế gian làm người
Bị hành hạ tả tơi
Thân xác còn bêu diếu
Đội quân hàng nghìn triệu
Náo động tới thiên đường
Những vong linh bất thường
Tiếng hú vang rùng rợn
Đàn chó canh hung tợn
Cửa địa ngục bung ra
Bầy ma quỷ rên la
Sấm sét từ thượng giới
Ánh hào quang chói lọi
Chúa con đã từ trần
Các ngôi sao xa gần
Tất cả đều run sợ
Thiên thần dâng tấu sớ
Chúa Giê Su ra đời
Ba mươi sáu năm trời
Cùng với dân Do Thái
Trải qua bao khổ ải
Chết tại thành Judea
Nazareth đầm đìa
Giọt lệ rơi tang tóc
Vì nòi giống cứu chuộc
Bởi tội lỗi gây ra
Trái lời kinh Thora
Thiên Chúa từ cựu ước
Giáo quyền đòi ép buộc
Tổng trấn Philato
Cũng đôi chút đắn đo
Khi ra lệnh xử tử
Giê Su không do dự
Cây thập giá đóng đinh
Cam tâm chịu hành hình
Thay thế cho nhân loại
Tân ước xin lập lại
Cầu xin Đức Chúa trời
Thương xót đến loài người
Qua thăm miền âm phủ
Qủy Satan thích thú
Ma quái rũ rượi cười
Hàng cọc cắm trêu ngươi
Đầu lâu không thân xác
Bầy rắn độc ngơ ngác
Dưới bàn chân thiên thần
Đức Chúa chẳng ngại ngần
Đưa ra lời phán quyết
Các ngươi thật thảm thiết
Vĩnh cửu đến ngàn thu
Thoát sao khỏi ngục tù
Bóng tối miền giá lạnh
Sấm rền vang khó tránh
Những ngôi mộ tan tành
Đức Chúa được vinh danh
Chốn thiên đường ngự trị
Sau ba ngày an trí
Trong hang đá huyệt sâu
Văng vẳng tiếng nguyện cầu
Phục sinh là thiên ý.
Nguyên tác:”Những Suy Nghĩ Thơ Về Cuộc Hành Trình Vào Địa Ngục Của Chúa Giê Xu Christ”
13.4..2021 Lu Hà
Do Thái Trường Tồn
Trường ca cảm xúc thơ Goethe bài 227
Từ trối đấng cứu thế
Cho nên chịu khổ đau
Rải rác khắp hoàn cầu
Hỡi đồng bào Do Thái
Trái tim buồn tê tái
Hồn vất vưởng tang thương
Lang thang mọi nẻo đường
Nuối tiếc miền đất hứa
Không chốn nơi nương tựa
Có anh chàng thợ giày
Thân xác bị đọa đày
Bởi coi thường Đức Chúa
Than ôi! Những nhát búa
Cây thập giá đóng đinh
Cớ sao nỡ tuyệt tình
Dòng máu người mộ đạo
Phi- la-tô kiêu ngạo
Người lính gác bất lương
Xiềng xích Chúa trên đường
Đòn roi quất tới tấp
Đấm đá như vồ đập
Máu dàn dụa trên đầu
Gai nhọn cắm ruồi bâu
Babylon thống thiết
Quốc gia tự hủy diệt
Không Moses Aaron
Tang tóc nấm mồ chôn
Cả trên đền viếng tế
Vì sao lại như thế?
Judas một nụ hôn
Thể xác hay linh hồn
Đấu tranh đòi giải phóng
Cái gì cần coi trọng
Đứng giữa hai nẻo đường
Giằng co bao vấn vương
La Mã quyền thống trị
Phải chăng là bài trí
Kế hoạch hai thày trò?
Còn có nhiều lý do
Qủy Satan đùa rỡn
Hai nghìn năm bỏ trốn
Khao khát ngày trở về
Xây dựng lại sơn khê
Abraham hứa hẹn
Trồng dâu nuôi tằm kén
Xứ sở của mật ong
Những đồi nho mênh mông
Israel trù phú
Giao ước giữa tổ phụ
Với thiên sứ Chúa Trời
Tha phương bao mảnh đời
Do Thái nào giết Chúa
Judas và Đức Chúa
Tình yêu thương an bài
Cớ sao lại mỉa mai
Đầy đọa toàn dân tộc?
Tự sát là xuẩn ngốc
Sự thật kín như bưng
Phúc âm hé tin mừng
Lễ phục sinh tái thế
Sách viết theo lời kể
Thời gian đã phôi phai
Tin tưởng ở ngày mai
Canaan xán lạn
Shalom chào các bạn!
Văng vẳng tiếng hát ca
Nước non ấy của ta
Tổ quốc mình vĩ đại
Cuộc bể dâu bươn trải
Vang lời kinh Thora
Gần xa khắp mọi nhà
Món nợ đời vay trả
Mọi thứ đều có giá
Các linh mục gọi tên
Chuông nhà thờ vang rền
Judea miền đất thánh
Hết giận hờn oán trách
Hàng nghìn năm tiêu tan
Những mảnh vỡ điêu tàn
Trái tim đau vá lại
Bao linh hồn oan trái
Tức tưởi trong lò hơi
Rừng xương cốt một thời
Bụi phủ mờ dĩ vãng
Ngậm bồ hòn cay đắng
Thành Jerusalem
Ánh hoàng hôn lướt rèm
Trong lâu đài David
Solomon kiến thiết
Để lại cho cháu con
Nắng mưa chẳng sói mòn
Những bức tường sừng sững
Đồng lòng quyết giữ vững
Hy vọng ở trái tim
Mong mỏi những cánh chim
Từ phương trời lưu lạc
Đã bao lần tan tác
Một thủ đô hoang tàn
Giọt nước mắt chứa chan
Chúa thương dân Do Thái.
Nguyên tác:”Người Do Thái Vĩnh Cửu”
14.4..2021 Lu Hà
Cây Non Trụi Lá
Cảm xúc thơ Goethe bài 228
Ngắm hoài một bức tranh
Tuyên bố là đồ cổ
Muôn sắc hoa đua nở
Trong khu vườn xinh tươi
Người con gái mỉm cười
Ô kìa con dê đực
Bên cây sung háo hức
Như thể muốn đợi anh
Con bọ cánh lấn nhanh
Lăng xăng với bộ giáp
Dê ta cũng gấp gáp
Gặm trụi hết mầm non
Các vị thần héo hon
Lắng nghe lời giảng dạy
Đứng lại đừng bỏ chạy
Bọ hung dê Billy
Hai con vật lầm lỳ
Những lá non vặt trụi
Cây sung nhìn thui thủi
Parabol hình thành.
Nguyên tác:”Hình Parabol”
15.4..2021 Lu Hà
Thủ Thuật Tâm Linh
Cảm xúc thơ Goethe bài 229
Nghe nói nhiều thủ đoạn
Thời Victoria
Lên đồng gặp hồn ma
Những tiếng la kỳ lạ
Thống trị trò xảo trá
Cường quốc lớn trên cùng
Trong bóng tối mịt mùng
Mặt trời thường xuất hiện
Các bộ trưởng trình diện
Mặc dù chết từ lâu
Ai đó muốn thỉnh cầu
Từ bên kia thế giới
Âm thanh xa vời vợi
Xảo thuật đến nực cười
Những thiết bị ghi lời
Giống như là đĩa hát
Đủ mánh lới lường gạt
Kiếm tiền khắp mọi nơi
Thác loạn ổ ăn chơi
Đàn bà từ địa phủ.
Nguyên tác:”Lên Đồng (Séance)”
15.4..2021 Lu Hà
Khám Phá Tự Nhiên
Cảm xúc thơ Goethe bài 230
Trong thế giới tự nhiên
Bình tâm mà suy xét
Nghệ thuật tìm dấu vết
Chứng minh bằng khoa học
Bạn chẳng cần khó nhoc
Con người ta trước sau
Hai nghề nghiệp khác nhau
Kết quả cho liên tiếp
Xưa có anh đầu bếp
Sai lầm của thợ săn
Chẳng quản chi nhọc nhằn
Nơi rừng sâu hiểm trở
Cũng bởi vì duyên duyên cớ
Nơi có nhiều thịt nai
Món ăn ngon đợi hoài
Trang bị nhiều vũ khí
Phải lao tâm khổ trí
Rắc lắm gia vị vào
Càng hồi hộp nôn nao
Chim chóc mừng líu ríu
Những cái mũi khó chịu
Con mèo nhìn băn khoăn
Người thợ săn cằn nhằn
Một con mồi bé nhỏ
Đầu bếp thành con thỏ
Mất bao đêm truy tìm
Bất động phải nằm im
Bánh mèo xơi dang dở.
Nguyên tác:”Bánh Mèo”
16.4..2021 Lu Hà
Đàn Chiên Lành Quang Vinh
Cảm xúc thơ Goethe bài 231
Người chủ chăn chia ra
Đàn chiên đứng bên phải
Bầy dê xếp bên trái
Lề luật của Chúa Trời
Truyền tụng đã bao đời
Một câu chuyện huyền thoại
Có một người hoang dại
Với đôi bàn chân dê
Lạy Chúa con xin thề
Trên sa mạc nóng bỏng
Vị thánh không hy vọng
Thiên đường chứa đầu lừa
Kẻ ác chớ say xưa
Chốn trần gian tội lỗi
Chúa Giê Su từng nói
Hãy nhặt móng ngựa lên
Có phước thì làm nên
Chớ nên để vô hiệu
Các môn đệ không hiểu
Tòa án của lương tâm
Đàn cừu ngoan âm thầm
Theo gót chân mục tử
Vậy chớ nên do dự
Trên đồng cỏ mênh mông
Mưa rơi sẽ vun trồng
Hạt nảy mầm tươi tốt
Tránh xa phường ngu dốt
Hãy bước tới thánh đường
Tình bác ái yêu thương
Người công chính ngay thẳng
Nếm trải nhiều cay đắng
Với tâm hồn bao dung
Thập tự giá hào hùng
Chúa ba ngôi phù hộ
Những đóa hoa nở rộ
Halle julia!
Nguyên tác:”Huyền Thoại”
16.4..2021 Lu Hà
Ngã Ngu Dốt
Cảm xúc thơ Goethe bài 232
Một anh chàng dốt nát
Thiếu kiến thức phê bình
Vác cái mồm thối rinh
Đến nhà tôi làm khách
Lại tỏ ra hống hách
Hỏi chàng ăn no chưa?
Khoai tây chê mứa thừa
Với lý luận hạng bét
Tính tình hay bốc phét
Món tráng miệng không ngon
Vẫy đuôi chạy lon ton
Như một con chó dại
Không phân biệt sai trái
Bát súp cần vị cay
Đòi sủi bọt lên ngay
Rượu vang vào buổi tối
Không biết mình ngu muội
Những câu nói dở hơi
Còn lên mặt dạy đời
Học vấn quá tồi tệ
Chẳng dẫn chứng cụ thể
Thơ văn vào loại xoàng
Còn khoác lác vênh vang
Mọi người cười thùng rỗng.
Nguyên tác:”Người Đánh Gía”
17.4..2021 Lu Hà
Cảnh Giác Con Cáo
Cảm xúc thơ Goethe bài 233
Chuyện kể về cậu bé
Thích nuôi dưỡng bồ câu
Đã đủ sức đấu thầu
Với muôn màu sắc tía
Cáo già ngồi ngắm nghía
Còn vờ vĩnh chê bai
Muốn vùi dập thiên tài
Chà đạp lên phẩm giá
Khoe khoang điều dối trá
Trong bụi rậm nhiều giờ
Trình độ loại i tờ
Theo đòi nghề giáo học
Toàn làm thơ con cóc
Rải rác khắp giảng đường
Vỗ ngực với văn chương
Tuyên xưng là mẫu mực
Hoàn toàn vô ý thức
Bầy ác điểu nghèo nàn
Tâm hồn quá khô khan
Con cáo già hiểm độc
Cậu bé không ngu ngốc
Hiến dâng chim bồ câu
Phải cam chịu cơ cầu
Ngậm quả bồ hòn đắng.
Nguyên tác:”Nhà Phê Bình Và Nhà Phê Bình”
17.4..2021 Lu Hà
Linh Mục Thành Mục Sư
Cảm xúc thơ Goethe bài 234
Ở trong nhiều thành phố
Công giáo với tin lành
Đạo Thiên Chúa vinh danh
Cựu ước và tân ước
Trẻ già đều bắt chước
Khỉ cũng phải chịu thua
Vòng quanh cả bốn mùa
Bài giảng cùng tiếng hát
Chốn thiên đường khao khát
Theo những cách khác nhau
Công giáo vẫn trước sau
Tôn nghiêm thờ Đức Mẹ
Lắm sắc màu tinh tế
Chiên lành thích nghe chuông
Trên cánh đồng mênh mông
Theo chân người mục tử
Xem ra từ lịch sử
Con cháu ngài Luther
Chị em đeo tạp dề
Trang trí càng độc đáo
Dàn hợp xướng mũ áo
Bớt nhiều khoản rườm rà
Truyền đạo ngay tại nhà
Con đường riêng hạnh phúc
Chắng cần ai quản thúc
Không nhiễu sự phiền hà
Tình bác ái bao la
Bao trò đùa con trẻ
khắp nơi đều vui vẻ
Hàng xóm ở đó rồi
Những trái tim bồi hồi
Tâm hồn người thư thả
Nhiều thời gian dư giả
Kinh thánh vững lòng tin
Giáo Hoàng lặng lẽ nhìn
La Mã xa vời vợi
Thánh địa bao giờ tới
Không xưng tội trong phòng
Linh mục hết long đong
Mục sư hôn thánh giá.
Nguyên tác:”Pfaffenspiel”
19.4..2021 Lu Hà
Hạnh Phúc Nào Chính Đáng
Cảm xúc thơ Goethe bài 235
Suy xét bằng lý trí
Niềm vui sướng tận cùng
Giữa bóng tối mịt mùng
Ánh bình minh thức dậy
Con chuồn chuồn ta thấy
Chấp chới ở đầu nguồn
Thấp thoáng buổi hoàng hôn
Mặt trăng lờ mờ sáng
Hãy sống cho chính đáng
Muôn màu sắc nhạt nhòa
Tắc kè lẫn trong hoa
Bươm bướm bay lảo đảo
Hương gió nào thơm thảo
Hàng tơ liễu rung rinh
Cô gái đứng một mình
Bầu trời xanh thăm thẳm
Không gian càng ảm đạm
Đau khổ của kẻ này
Ngẩn ngơ mất trắng tay
Hạnh phúc về người khác
Say xưa cười sằng sặc
Gây đổ nát hoang tàn
Bởi tâm địa dã man
Điên loạn vì thủ đoạn.
Nguyên tác:”Niềm Vui (Die Freude)”
19.4..2021 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét