Thứ Năm, 15 tháng 10, 2020

Song Thất Lục Bát Chùm Số 293

 

Nòng Nọc Đứt Đuôi

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 5

 

Ngã trê kia bạo tàn hiểm hóc

Khoe đàn con nòng nọc đen đầu

Cóc trê cãi vã hồi lâu

Lời qua tiếng lại biết đâu mà lường

 

Đến tận nơi tận tường khám nghiệm

Đầm nhà trê dấu diếm dễ sao

Một đàn nòng nọc lao xao

Giống trê ngạo nghễ bơi vào bơi ra

 

Quan biết cóc thật thà lương thiện

Cậu ông trời sai kiến gió mưa

Nghiến răng đâu phải tay vừa

Kiên trì kiện tụng sớm trưa chẳng sờn

 

Không đút lót bôi trơn lý dịch

Được lòng dân suy tính gần xa

Tiếng thơm khắp cả sơn hà

Văn chương uyên bác nếp nhà bảng son

 

Nhưng chứng cớ đàn con lúc nhúc

Giống cá trê như đúc tung tăng

Bơi qua bơi lại lăng xăng

Thật là rối rắm nhì nhằng dây dưa

 

Hùm mọc cánh say xưa khoác lác

Trê to mồm biện bác côn đồ

Ai ngờ xã thử thành hồ

Dập dìu miệng lưỡi mưu mô hại người

 

Giương cung ná chọn nơi hươu chết

Xác ve sầu thảm thiết tả tơi

Mỏ chim nanh chuột tranh hơi

Đập bàn quan lớn lắm lời im ngay

 

Kim khấu bẩm án này đã rõ

Hùng Văn Trê quả có bị oan

Chứng minh Trần Cóc tố gian

Cha nào con ấy lường gàn dễ sao?

 

Đen trùi trũi đầm ao bơi lội

Giống cóc kia sớm tối trên bờ

Gầm giường bụi rậm thẫn thờ

Khắp vườn nhảy nhót bơ vơ thần hồn

 

Vợ chồng cóc bồn chồn ngây dại

Dắt díu đi tê tái cõi lòng

Hồ sơ gấp lại là xong

Bản nha tức giận còn mong mỏi gì?

 

Đầm ao trê tỉ tê hoan hỉ

Chuốc chén say thủ thỉ thâu canh

Vợ chồng thủ đoạn lưu manh

Dối trên lừa dưới tranh giành đàn con

 

Cửa nhà ta vàng son chói lọi

Khói nhang thờ vời vợi tổ tông

Cá trê khôn lớn cậy trông

Công hầu vương bá sân rồng kém ai?

 

Cóc ngao ngán thở dài não nuột

Biết làm sao thấu suốt lòng người

Đất trời đổ lệ mưa rơi

Nghiến răng kèn kẹt cảnh đời oan khiên.

 

*Nguyên tác thơ lục bát:“Trê Cóc“

7.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Nòng Nọc Đứt Đuôi

Cảm xúc thơ khuyết danh bài 6

 

Xin thiên đình nổi lên tiếng sấm

Vầng trăng soi thấu tấm lòng thành

Vợ chồng nức nở thâu canh

Bàn tìm thày giỏi ngọn ngành trước sau

 

Các trạng sư tuôn châu nhả ngọc

Khắp nước Nam bể học vô cùng

Thùy dương biển cả chập chùng

Núi đồi hoang dã lạnh lùng rừng sâu

 

Thiếp chẳng ngại dãi dầu mưa nắng

Ngậm bồ hòn cay đắng ra đi

Cóc nghe lời vợ thầm thì

Qua miền chẫu chuộc rầm rì ễnh ương

 

Nơi xóm chợ phố phường xa lạ

Cóc lân la vật vã khóc than

Mọi người khuyên nhủ ân cần

Vợ chồng cóc phải đích thân tới cầu

 

Nghề trạng sư bạc đầu nhái bén

Tiếng đồn vang thắng kiện rất nhiều

Tiền thuê chẳng tốn bao nhiêu

Hãy mau đến đó mọi điều kể ra

 

Cụ nhái bén khề khà chậm rãi

Giống trê kia ngu dại tham lam

Đàn con nòng nọc bắt giam

Hồ ao quây kín tối tăm mịt mù

 

Chẳng tốn công thâm thù bới móc

Tự đứt đuôi nòng nọc sẽ về

Mặc trê chăm bẵm nhiêu khê

Lớn lên rồi sẽ liệu bề kêu oan

 

Tới cửa quan bầy đàn cóc nhảy

Giỏ nhà ai nhà ấy đúng quai

Con công lông cánh chẳng sai

Trắng đen rõ cả nào ai có ngờ

 

Lẽ tự nhiên thời cơ đã đến

Đúng như lời nhái bén nói rồi

Vợ chồng ngắm nghía bồi hồi

Một đàn cóc nhảy loi choi lên bờ

 

Trước công đường sững sờ quan phủ

Đàn cóc con đông đủ bên cha

Nhảy lên nhảy xuống thiết tha

Thắm tình mẫu tự mặn mà thế gian

 

Trê lăn lóc bần thần ngơ ngác

Nha dịch cười bài bác khinh khi

Đòn roi đập xuống tức thì

Bẹp đầu cái giống ngu si sục bùn

 

Cóc cả cười bọt đùn khóe mép

Miệng rộng ra lép nhép đàn con

Từ đây sông núi nước non

Giang san nhà cóc vàng son lâu bền

 

Vợ chồng trê phải đền bù hết

Thông chiên càng trì triết bạc tiền

Đề tôm cũng muốn ăn chen

Phố phường kiệu rước trống kèn tò te

 

Vợ chồng cóc đề huề rạng rỡ

Họ hàng mừng hớn hở thảnh thơi

Quan viên lớn bé tới chơi

Cóc ngồi tiếp chuyện, bén thời ngâm thơ.

 

Xin hết truyện ngụ ngôn

*Nguyên tác thơ lục bát:“Trê Cóc“

7.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Tay Làm Hàm Nhai

Cảm xúc thơ  La Fontaine bài 1

 

Nắng chói chang trưa hè nóng nực

Mùi chả ngon thơm phức hai nhà

Bọt bia tăm sủi gần xa

Đàn ca nhảy nhót thiết tha mọi miền

 

Ve cậy mình kim tiền thoát xác

Kiến thì hay khuân vác chăm lo

Suốt ngày ve chỉ nằm co

Hè qua đông tới lò rò ăn xin

 

Chị hàng xóm kìn kìn đầy thóc

Cả một đời khó nhọc làm ăn

Ve kêu gia cảnh khó khăn

Vợ con nheo nhóc trở trăn tối ngày

 

Chị thương em cho vay lương thực

Sang năm hè ra sức trả ngay

Kể chi lãi xuất cuồng quay

Vốn đầu tư bản vần xoay chẳng sờn

 

Kiến bà biết thờn bơn méo miệng

Giống chây lười khét tiếng xác ve

Lúc trời nắng ráo nằm hè

Chờ sung há miệng tò te thổi kèn

 

Thích văn chương bon chen mậu dịch

Sai lạc vần mưu tính cao sang

Ngâm thơ nhảy nhót lăng xăng

Cành tre bám víu nhố nhăng ve sầu.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Ve Và Con Kiến”

8.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Ai Khôn Hơn Ai

Cảm xúc thơ  La Fontaine bài 3

 

Tôi vừa kể chuyện con cá nhóc

Ông lão già khó nhọc bần hàn

Hết lời non nỉ khóc than

Lạc bầy gà cũng thân tàn nát xương

 

Giờ chó nhà đáng thương còm cõi

Con sói rừng soi mói cổng làng

Nhe nanh múa vuốt sẵn sàng

Ăn tươi nuốt sống phũ phàng kể chi

 

Chó nhà khóc tỉ ti than thở

Thân tôi còm ông chớ vội vàng

Dẻo mồm van vỉ nhẹ nhàng

Bấy lâu gầy yếu thuốc thang hàng ngày

 

Dịch cúm chó bệnh này khó chữa

Siêu vi trùng thối rữa bụng ông

Tháng sau tôi sẽ lấy chồng

Chủ đang vỗ béo chỉ hồng xe tơ

 

Đông đủ khách đợi chờ yến tiệc

Nào bồ câu cá diếc gà non

Ngỗng ngan trùng trục béo tròn

Giờ tôi ốm nhếch héo hon thế này

 

Ông gắng đợi mấy ngày sẽ đến

Tôi lên cân ông chén thỏa thuê

Giơ chân chó cái xin thề

Dưới vầng trăng sáng sơn khê nhạt nhòa

 

Cứ vài ngày sói qua xem thử

Bỗng một anh chó dữ gớm ghê

Xem ra nòi giống bẹc giê

Cổ đeo xích sắt gầm ghè nhe răng

 

Sói khúm núm thưa rằng quan bác

Cổ đeo dây vòng bạc sáng choang

Hung hăng khí thế ngang tàng

Tự do chẳng có bẽ bàng lắm không?

 

Ta thủ hộ chiến công hiển hách

Săn thú rừng trọng trách chủ giao

Thân này quý giá nhường nào

Quen ăn đồ hộp phổng phao anh hùng

 

Sói bị dồn tận cùng sinh tử

Chẳng chần chừ do dự đắn đo

Vội vàng rụt cổ co dò

Thấp mưu thua trí ô hô sói rừng.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Chó Rừng Và Chó Giữ Nhà Còm“

9.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Tráo Trở

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 6

 

Lão sói già tham lam ăn vội

Nắng chói chang vào hội mùa hè

Mấy khi gặp lại bạn bè

Khúc xương móc họng chẳng nhè được ra

 

Bỗng chị cò qúa đà sà tới

Áo trắng tinh rất giỏi nha khoa

Sói kia tỏ bộ hiền hòa

Há mồm hổn hển nhạt nhòa lệ rơi

 

Sói vẫy chân cô ơi làm phúc

Trong cổ tôi một khúc xương đâm

Ghé tai nhỏ nhẹ thì thầm

Cứu nguy trách nhiệm lương tâm con người

 

Mỏ gắp xương giá thời rành rẽ

Sói tru lên con mẹ cò này

Ta không ăn thịt là may

Miệng ta chảy dãi đầu mày vô trong

 

Vừa thoát chết còn mong chi nữa

Cút xéo ngay lần lữa mạng toi

Tiền công lại cứ muốn đòi

Vô ơn bội tín đất trời chẳng dung

 

Sói chẳng may nhiễm trùng dịch cúm

Thịt dơi rừng co rúm miệng lên

Trong hang lão sói nằm rên

Bọ dòi nhung nhúc trên nền đất khô

 

Cò bay qua hững hờ chẳng cứu

Kẻ ác gian thủ cựu sài lang

Còn ai nhân đức sẵn sàng

Lao đầu miệng sói địa đàng êm ru.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Chó Rừng Và Con Cò“

10.9.2020 Lu Hà

 

 

 

 

Bệnh Vĩ Đại

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 19

 

Sư tử vẫn khinh thường loài muỗi

Bay vo ve hôi thối vô cùng

Lăng xăng chiếm cứ một vùng

Chúa rừng mất ngủ vẫy vùng gầm vang

 

Giận hết khôn phũ phàng đuôi quất

Giống muỗi kia rõ thật là ngu

Chỗ nào tăm tối âm u

Thây ma xác chết vi vu suốt ngày

 

Muỗi thách thức gửi ngay thư chiến

Trên võ đài trực diện giao tranh

Trâu bò cũng phải tan tành

Nằm trơ bốn vó thôi đành chịu thua

 

Dù cho ngươi làm vua xứ sở

Muỗi ta đây nào có sợ chi

Võ lâm minh chủ nhất nhì

Tôn sư cao thủ so bì được sao?

 

Sôi máu lên thét gào xâu xé

Vuốt móng cào muỗi nhẹ hơn ai

Sà vào lỗ mũi vành tai

Đầu chân khóe mắt râu dài lông đuôi

 

Hậu môn cắn xong rồi bọng đái

Sưng cứng lên muỗi lại châm da

Lão sư vật vã rên la

Van lơn tha mạng vậy ta xin hàng

 

Muối đắc ý vênh vang chiến thắng

Nổi trống kèn tỏ dạng anh hào

Ngông cuồng say chén máu đào

Đâm đầu lưới nhện muỗi nào có hay

 

Con muỗi mắt đắng cay thân phận

Thắng nơi này thất trận bên kia

Nhện hèn chỉ biết trau tria

Miệt mài đan lưới bên rìa rừng hoang

 

Bệnh vĩ đại khoe khoang kiêu ngạo

Tưởng mình hơn ngổ ngáo khinh người

Chết không kịp ngáp trời ơi!

Anh hùng mã thượng tả tơi thân tàn.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Sư Tử Và Con Muỗi Mắt“

15.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Tùy Cơ Ứng Biến

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 20

 thân

 

Dơi cũng giỏi tùy cơ ứng biến

Mẹo Tôn sư xui khiến quỷ thần

Hang chồn loạng choạng dấn thân

Giống loài chuột dũi ngu đần làm sao?

 

Dơi van lạy lẽ nào nhầm lẫn

Tôi là chim lận đận tới đây

Ơn vua lộc nước tràn đầy

Muôn tâu thánh thượng cáo cầy đại vương

 

Chồn cáo này yêu thương chim chóc

Nên buông tha con nhóc bay đi

Lần sau dơi lại nhâm nhi

Săn lùng muỗi chén rầm rì cửa hang

 

Lão cầy già hung hăng bước tới

Thịt chim ngon ta đợi đã lâu

Dơi bèn ngúc ngắc cái đầu

Con là giống chuột phải đâu chim trời

 

Không có cánh chơi vơi mình chuột

Chẳng bận lòng chải chuốt bộ lông

Suốt ngày lặn lội ngoài đồng

Bờ sông tha thẩn cỏ bồng phiêu diêu

 

Xin hoàng thượng diệt miêu cứu chuột

Hạ thần xin bắt nhốt loài chim

Vuốt râu ánh mắt lim dim

Ngắm nhìn chú chuột đi tìm chủ nhân

 

Hai lão cầy tâm thần khác hẳn

Kẻ yêu chim đứa chặn chuột bầy

Khen thay dơi khéo tỏ bày

Binh bất yếm trá dạn dày mưu mô.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Con Dơi Và Hai Con Cầy“

15.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Aỏ Tưởng

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 21

 

Một chú lừa mang đồ tế lễ

Thấy mọi người kính nể nghiêm trang

Mùi thơm phảng phất mơ màng

Lừa càng ảo tưởng vênh vang phố phường

 

Ngựa già thấy dị thường vô lý

Bả phù hoa đắc ý thân lừa

Đòn roi hứng chịu sớm trưa

Nhọc nhằn thân xác vẫn chưa tỉnh hồi

 

Hỡi sư phụ nổi trôi tội lỗi

Áo cà sa gian dối thày tu

Tai dài lạc lối thiên thu

Bóng đêm chà đạp vi vu khói sầu

 

Nhân phẩm thấp trên đầu mũ mão

Chức vụ cao lạy áo quần dài

Xem ra dáng vẻ bên ngoài

Dân đen quỳ mọp củ khoai trên đường

 

Người kính bái thánh đường trọng vọng

Đấng toàn năng mong ngóng linh hồn

Lòng thành hương khói bồn chồn

Thân lừa ưa nặng tưởng tôn vinh mình.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Lừa Mang Hòm Sắc“

15.9.2020 Lu Hà

 

 

 

Dư Luận Viên A Dua

Cảm xúc thơ La Fontaine bài 24

 

Dư luận viên túm năm tụm bảy

Trước bức tranh hết thảy tự hào

Anh hùng đả hổ năm nào

Thợ sao khéo vẽ máu trào hố sâu

 

Bỗng con cọp từ đâu xuất hiện

Tất cả đều mặt biến sắc ngay

Nếu ta có sẵn trong tay

Bút lông mực giấy cọp này vẽ luôn

 

Thợ các ngươi con buôn chính trị

Bênh vực người thống trị muôn loài

Điêu ngoa giả dối bất tài

Côn quyền móng vuốt võ đài giao tranh

 

Bức tranh này mong manh sự thật

Cọp vẽ tranh nghệ thuật cao siêu

Họ hàng ta cũng dám liều

Đấu tranh sắt máu bao nhiêu mạng người

 

Vì bức tranh cuộc đời tàn tạ

Có đáng không vương bá công hầu

Võ Tòng giờ ở nơi đâu?

Lý Qùy khố rách đầu trâu dữ rằn.

 

Hồn phảng phất ăn năn hối hận

Tống triều kia quyết dấn thân vào

Một trăm lẻ tám anh hào

Bức tranh đẫm máu nghẹn ngào điêu linh.

 

*Nguyên tác thơ ngụ ngôn:”Người Giết Cọp“

17.9.2020 Lu Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét