Thứ Bảy, 8 tháng 6, 2019

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 45


Anh Dẫn Em Đi
cảm hứng bài hát của Anh Việt Thu: Gió Về Miền Xuôi

Dẫn em khắp nẻo gập ghềnh
Vó câu khấp khểnh bồng bềnh nước non
Đường đi chim hót véo von
Chiều mây tím huế héo hon cõi lòng

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 44


Canh Chày Khổ Đau
cảm hứng bài hát của Ngọc Sơn: Đêm Buồn Phố Thị

Em ơi, phố thị lên đèn
Bước chân hoang dại gió chen mây sầu
Sương rơi thấm ướt mái đầu
Mặc lòng băng gía bể dâu đoạn trường

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 43


Tím Màu Thủy Chung
cảm hứng bài hát của Phạm Duy: Đừng Xa Nhau

Đừng xa nhau nhé người ơi!
Trọn lời vàng đá suốt đời bên nhau
Dù cho cây cỏ nát nhàu
Nắng mưa tầm tã bạc màu phấn son

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 42


Đôi Bờ Sầu Thương
cảm hứng bài hát của Phan Huỳnh Điểu: Ở Hai Đầu Nỗi Nhớ

Tháng năm võ võ kéo dài
Làm sao đo hết u hoài sầu vương
Mênh mông vô tận dặm trường
Nỗi niềm khắc khoải đại dương xa vời

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 41


Cung Đàn Ân Ái
cảm hứng bản nhạc ngoại, lời Phạm Duy: Chuyện Tình Yêu

Chuyện tình thuở ấy như mơ
Em là tiên nữ bên bờ ái ân
Anh thành hoàng tử phong trần
Nụ hôn cháy bỏng bần thần ngẩn ngơ

Lương Y Kiêm Từ Mẫu


(Thư cầu cứu của một người cha, chuyển dịch từ tiếng Đức sang tiếng Việt)

Kính gửi ông bác sĩ med. S.B. Bác sĩ của gia đình tôi
Tôi đang viết thư này tới ông và nhóm y tế của ông. Tôi cần lời khuyên của ông. Tôi là ông Lu Hà

Gia đình tôi đến từ Đông Đức có 3 người con, con gái tôi  L. S sinh ra ở Tây Đức, nó  là một cô gái tốt, học sinh viên giỏi từ thời trung học và đang học tại Đại học Basel, và Freiburg. Đầu tiên là kỹ thuật Nano sau đó là hóa học.
Tuy đang bận rộn nghiên cứu khoa học, cháu vẫn tìm việc làm thêm, để kiếm chút tiền còm, cháu muốn có mọi thứ. Bên nước chúng tôi gọi là tham sân si. Tham có học vấn danh hiệu, lại tham có tiền, tất nhiên sẽ  sinh ra nóng giận và ngu muội.

Vỡ Mộng


(Truyện Ngắn của Lu Hà)

Tôi được sinh ra ở thế gian này, nhưng cuộc đời tôi đầy cay đắng xót xa, tôi luôn gặp phải những tai ương bất hạnh do lũ người hèn mọn đểu cáng, tiểu nhân, bất tài vì lý do này lý do nọ mà muốn cản trở bước chân tôi đi, dập tắt ngọn lửa lòng khao khát tri thức, trí tuệ, khát vọng về một tương lai xán lạn, để tôi phải dời bỏ quê hương Việt Nam yêu dấu, sang cộng hòa dân chủ Đức học nghề rồi làm lao nô, rồi lại hành hương di cư sang Tây Đức để an cư lạc nghiệp. Từ nhỏ tôi mang nhiều hoài vọng, mơ mộng mình sẽ là nhà toán học, vật lý hay hóa học. Mình sẽ thăng tiến bay cao trên con đường cử nghiệp. Nhưng than ôi ! Thượng đế không thương xót tôi, ngài đày đọa tôi phải làm thơ và viết văn.

Cú Đánh Bất Ngờ


 Hồi ký những ngày của tôi với mật vụ Đông Đức Stasi
chuyện kể của Lu Hà

Hilfe! Hilfe! Hilfe! Cứu tôi với! Một tiếng kêu thê thảm rùng rợn của một người cha, một người chồng, một tâm hồn văn nhân, một linh hồn đã phải chịu biết bao nhiêu đau thương tang tóc trên đường đời. Phải chăng đã thấu vọng tới tận trời xanh?
Mấy ngày nay tôi không thể lên mạng Internet được vì theo thỏa thuận chung phải thay đổi lại công ty dịch vụ Internet mới. Với khoảng trống thời gian này, tôi tranh thủ soát lại hàng loạt bài tiểu luận, tâm bút và một số bài thơ làm từ đời nảo đời nao do ngẫu hứng mà còn bỏ xót lại trong máy tính, hay quên khuấy mất đi? Nên bây giờ cần đưa chúng những đứa con tinh thần rơi vãi vào họ hàng gốc gác, đúng chương mục thể loại. Trong lúc tôi đang tập thiền theo tư thế nằm thì vợ tôi gọi giật giọng: Ông ơi! Tuần vừa rồi đến phiên nhà mình trực hành lang, chiều tối chủ nhật các con bận học bài cả và tôi bị mệt quên mất. Hay là sáng nay ông giúp tôi làm đi không kẻo mang tiếng là mình lười biếng, hàng xóm người ta lại kêu ca.

Nguồn Cội Gia Đình Thi Nhân Lu Hà (2)

Truyện kể của Lu Hà Phần II. Ông Bà Nội Của Tôi

Đời Người Chóng Thật. Thấm thoát  ngày nào mà nay đã hơn 50 năm rồi. Khi tôi khoảng 6 hoặc 7 tuổi thì ông bà tôi đã hơn 70 rồi. Bà tôi dáng người thanh cao, nhưng cũng lạ lưng bà vẫn thẳng không bị còng xuống như các cụ già khác. Còn ông tôi dáng đạo mạo trông giống như các đạo sĩ trong phim chưởng của Tàu. Tóc trắng như cước, da mặt căng không nhăn nhúm. Hơn 70 tuổi mà ông rất hồng hào, thân thể tráng kiện nhưng ông lại không biết võ công. Ngày xưa có người mến tài văn chương của ông, nhớ ơn ông đã biện lý trước công đường cứu mạng  mình mà muốn truyền võ công cho nhưng ông cười và gạt đi.Ông chỉ có thú vui ngâm nga xướng vịnh mà thôi.

Nguồn Cội Gia Đình Thi Nhân Lu Hà (1)

Truyện kể của Lu Hà Phần I. Mẹ Tôi

Lòng Mẹ Thương Con
Nhân ngày giỗ 49 Ngày

Mẹ đi đã bốn chín ngày
Con nơi viễn xứ thở dài xót xa
Nhớ thương vót bút tuôn ra
Câu thơ phảng phất bao la cõi trời

Tuổi Âú Thơ (7)


Truyện kể của Lu Hà phần 7

Những ngày ở trại trẻ Phú Xuyên Hà Tây đối với tôi là một địa ngục trần gian đày đọa trẻ con chứ có hay ho gì? Bố tôi là một sĩ quan quân đội, là thủ trưởng của một đơn vị hàng ngày có lính tráng cung phụng hầu hạ nịnh bợ làm sao mà bố tôi có thể thấu hiểu hết nỗi khổ của anh em tôi? Bố tôi còn cho tôi chỉ là đứa trẻ cứng đầu cứng cổ không biết nghe lời dạy bảo, bố tôi không coi trọng những suy tư lập luận trẻ thơ của tôi ra gì. Bố cứ ở đâu có đảng thì mọi sự tốt lành cả. Đảng nào đủ sức và có thời gian để quan tâm đến các cháu nhỏ của một công ty vệ sinh, chuyên làm các việc lao công đổ thùng, khuân rác? Anh em chúng tôi đúng ra phải đi theo tiêu chuẩn con cái cán bộ trung cấp và cao cấp bên quân đội, sao lại lạc vào trại trẻ Phú Xuyên?

Tuổi Âú Thơ (6)


Truyện kể của Lu Hà phần 6

Tôi biết bố tôi là một người cộng sản mẫn cán rất trung thành với chủ nghĩa Mác Lê, Mao Trạch Đông, bố tôi từng sang Tàu học, nhưng con đường binh nghiệp của bố tôi vẫn cứ lao đao lận đận, bạn bè cùng cấp hay thuộc cấp thời vệ quốc đoàn đều là cán bộ cao cấp hay tướng lãnh cả nhưng bố tôi cứ cậm cạch mãi là cán bộ trung cấp. Từng là chủ nhiệm chính trị trung đoàn, lúc nào bố tôi cũng lý luận: Vật chất có trước, ý thức có sau, tồn tại xã hội quyết định ý thức tư tưởng con người. Nói thật lòng với số kiến thức triết học chính trị của bộ tôi mà so sánh với tôi bây giờ còn kém xa lắm. Tôi chẳng phải là cán bộ cán bẹt chi hết, giáo sư, tiến sĩ, cử nhân chi hết chỉ là một người công nhân lao động bình thường và nay đã nghỉ hưu trí. Gía như bố tôi sinh ra ở miền Nam theo quân đội ông Diệm ông Thiệu thì con đường binh nghiệp của bố tôi chắc sẽ sán lạn hơn. Bố tôi thật là khổ sở điêu đứng cứ mỗi kỳ xét duyệt đề bạt thăng chức thăng quân hàm thì bị cấp trên hãm lại vì có hơi hám thành phần địa chủ, tuy sau cải cách có giảm xuống là thành phần trung nông. Cứ phải là bần nông cốt cán, khố rách áo ôm, ăn mày ăn xin, làm mõ làm thằng ở người ta mới ưu ái nâng đỡ trọng dụng.

Tuổi Ấu Thơ (5)


Truyện kể của Lu Hà phần 5

Truyện tôi mới 6 tuổi cháu đích tôn ông Đồ nổi tiếng hay chữ nhất làng, nền nếp giáo huấn theo đạo Khổng Mạnh lúc nào cũng nhân nghĩa lễ trí tín, công dung ngôn hạnh lại đánh một đứa trẻ lớn gấp đôi gãy chân loan tin khắp làng và các vùng lân cận. Một đồn mười, mười đồn trăm, trăm đồn nghìn. Ại cũng bảo tôi ngỗ nghịch được ông bà nuông chiều quá mức nên hỗn láo khó dạy bảo.

Tuổi Âú Thơ (4)


Truyện kể của Lu Hà phần 4

Một ngày bỗng cả nhà tôi nhộn nhịp vui vẻ hẳn lên vì có một chú người nhỏ con, nói giọng Quảng Nam đặc sệt, tiếng chú líu lo như chim hót, tôi nghe thấy là lạ tai, và tôi tỏ ra thích thú lắm. Cùng đi có một ông hình như là cán bộ cán bẹt gì đó là cấp trên hay người trong chi ủy đảng ủy về để kiểm tra thành phần của cô tôi, có phải loại xỏ giầy nhầm theo Tây đánh ta hay theo ta đánh Tàu không? Hay theo cả Tây lẫn Tàu đánh ta không? Như té ra cô tôi được xếp vào thành phần cơ bản vì có bố là đảng viên và cả hai anh trai đều là bộ đội chính quy. Vậy giàn lãnh đạo đảng bộ nhà máy gỗ Hà Nội ưng ý sát ván và chuẩn y cho phép cô tôi được lấy chú Lan. Một vài tháng sau thấy cả bố tôi và chú Thỉnh từ trường sĩ quan lục quân về, chú Thỉnh cũng đã mới tốt nghiệp sĩ quan. Ngày tôi ở trường sĩ quan Sơn Tây thấy một chú trắng trẻo đẹp trai dáng người thư sinh mới đi tập về vác một lá cờ nhỏ đi qua khu nhà bố tôi ở, chú cười và bế tôi lên. Tôi vẫn chưa biết chú là em trai ruột của bố tôi.

Tuổi Ấu Thơ (3)


Truyện kể của Lu Hà phần 3

Sau khi đưa tôi trở lại quê giao con trai cho ông bà và mẹ tôi, bố tôi trở lại đơn vị, còn mẹ tôi cũng sinh ra em bé. Bà nội tôi cũng trở nên thuận hòa với con dâu, vì mẹ tôi đã có công sinh ra hai đứa con trai cho dòng họ Nguyễn.

Tuổi Ấu Thơ (2)


Truyện kể của Lu Hà phần 2

Thế là hai mẹ con tôi về ở với ông bà nội, căn nhà gỗ 5 gian rộng thênh thang, nhà ngang rất dài hơn cả căn lớn, cả ngôi nhà theo hình chữ T, căn lớn mé tường phía nam là cái giường gỗ của bà nội tôi, mé tường phía bắc là cái giường của ông tôi, gữa nhà là bàn thờ tổ tiên hướng về phía đông, mẹ con tôi được thu xếp cho ở nhà ngang. Tôi nhớ lúc đó có phong trào tổ đổi công, mẹ tôi người nhỏ sức vóc yếu ớt lại là con gái ông Lý Trưởng trong làng, từ nhỏ được nuông chiều không phải lao động làm việc vất vả, nhưng khi về làm dâu nhà họ Nguyễn thì cả một vấn đề nan giải. Bởi vì thời phong kiến, ông Lý tức ông ngoại tôi muốn kén một chàng rể con nhà gia giáo có học vấn để thay ông chức lý trưởng trong làng. Bố tôi là một chàng trai tướng mạo uy nghi  là con trai cả của cụ đồ lại vừa mới đậu xong sơ học yếu lược về chữ quốc ngữ, chữ nho cũng được học đôi chút. Mẹ tôi cũng háo hức muốn được làm bà Lý nên mới thuận lấy bố tôi. Nhưng thời thế đổi thay, bố tôi lại theo lời khuyên của ông nội tôi mà đi làm lính vệ quốc đoàn sau này còn có tên gọi là bộ đội.

Tuổi Âú Thơ (1)


Truyện kể của Lu Hà phần 1

Tôi sinh vào giờ tý, năm nhâm thìn, một đêm mưa gió trời giông chớp giật, mưa gió bão tố nổi lên đùng đùng, tiếng khóc oa oa như xé tan bầu không khí tĩnh lặng thấp thỏm chờ đợi của cả gia đình, ông bà nội ngoại, cô gì chú bác.

Tôi là cháu trưởng của cả một giòng họ lớn, là kẻ sau này để ôm chân bàn thờ ông bà ông vải. Ông nội tôi mừng lắm, từ nay có cháu đích tôn, là cửu ngũ chí tôn, lại mang tuổi rồng. Cái khoảng giờ khắc thật là độc đáo giữa đêm 30 rạng ngày mồng 1. Ông tôi cười ha hả bảo rằng: Thằng này trông tướng mạo phương phi, anh tiết phát ra ngoài, mắt sáng như hai vì sao, nhân trung trường, đã giàu thì giàu nứt đố đổ vách, đã nghèo thì nghèo rớt mồng tơi, đã sáng thì sáng như trăng rằm mà đã tối thì tối đen như hũ mực. Học một hiểu mười, tinh thông sách vở kim cổ đông tây, đã dốt thì dốt đặc cán mai, ù ù cặc cặc chả biết quái gì.

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 40


Trọn Đời HoaTím
cảm hứng bài hát của Trúc Phương: Bóng Nhỏ Đường Chiều

Anh hai mươi em tròn mười tám
Trăng chín mềm chưa dám tỏ tình
Đêm nằm trằn trọc bóng hình
Chao đèn muội bám chúng mình yêu nhau

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 39


Chiều Buồn Quê Hương Tôi
cảm hứng bài hát của Nguyễn Hiền: Ngàn Năm Mây Bay

Chiều buồn mây cũng vấn vương
Như đàn cừu trắng quê hương thuở nào
Ngàn năm mưa gió nghẹn ngào
Mênh mông đồi tím dạt dào tuổi thơ

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 38


Trả Lại Mối Duyên Tình
cảm hứng bài hát của Đài Phương Trang: Người Quên Kẻ Nhớ

Người quên kẻ nhớ thói đời
Bất công thế sự chơi vơi nửa vời
Ngày xưa ta đã yêu người
Nỗi niềm đau khổ suốt đời không quên

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 37


Cung Đàn Dở Dang
cảm hứng bài hát của Phạm Đình Chương: Tiếng Sông Hương

Hò ơ tiếng hát sông Hương
Đôi bờ tơ liễu vấn vương tình sầu
Bướm hoa dan díu bên cầu
La đà cành trúc mái đầu đẫm sương

Lu Hà Và Văn Thi Nhân Chùm 36


Lỡ Một Cuộc Tình
cảm hứng bài hát của Lê Minh Bằng: Cô Hàng Xóm

Nhà tôi ở mái tranh vách đất
Vùng ngoại ô chân thật đơn xơ
Có cô bạn gái tuổi thơ
Gần kề lối xóm lắm mơ mộng đời