Thứ Ba, 7 tháng 8, 2018

Thơ Chế Nhạo Chùm 3


Kẻ Tự Nhận Vô Học

Tự xưng mình bảo là vô lại
Hắn chửi tôi te tái nực cười
Rõ khốn nạn văn chương lá cải
Những ngôn từ chó má than ôi !


Mấy thập kỷ cùng đường bí lối
Hết nhân tài lã chã phun châu
Phê bình đấu tố còn ra rả
Bịt họng căm thù mấy tứ thơ

Cơn gió chướng văn minh thời đại
Những oan hồn thảm thiết kêu rên
Vì sao tăm tối không đường thoát ?
Đạo đức hoài buôn nước bán dân…

Kẻ vô học nhận tên trên mạng
Lưỡi cú diều dơ dáy thê lương
Vẫn bới lông soi từng dấu vết
Rặn ra lời lổn nhổn bi thương

Cứ đấu mãi phun lời rắn rết
Dòng sông quê cặn bã u sầu
Loài ma quỷ nắm quyền dân nước
Vuốt ve hoài mãi tấm da nâu

Điệp khúc cũ nhai đi hát lại
Đảng bao la thắm thiết tình người
Hoan hô mãi biết bao giờ tạnh
Giộng bão mưa gào mãi thế thôi...

16.1.2010 Lu Hà


    
Mặt Trơ

Vẫn thằng Phẩm hôi ở đây
Ghen tuông kèn cưạ với người chính nhân
Mấy đời nhà mõ ăn xin
Nưả ma nưả quỷ bon chen tôi đòi
Lai nhai lải nhải mãi hoài
Củ hành củ tỏi suốt đời thế thôi
Sao mày dai thế Phẩm ơi
Đúng loài cộng sản mặt dày trán trơ
Du côn vờ vịt ma tà
Đầu trâu mặt ngưạ cũng là khuyển nhung
Làm nghề chó suả ăn lương
Truy tìm trên mạng bới lông thằng cò
Mở mồm hôi thối ma cô
Hồ đồ lếu láo ba hoa chích choè
Phê bình phê phán trò hề
Tiền hậu bất nhất  té de iả đùn
Ngô nghê ngọng ngịu ngu đần
Quanh đi quẩn lại thân lươn lấm đầu

25.4.2010 Lu Hà



Mộng Làm Thi Sĩ
gửi Thi khách người chuyên vô lý mạ nhục tôi

Hắn vẫn đó một tâm hồn quằn quại
Trong mê ly say loạn mộng cuồng mơ
Con cóc đen ngụp lặn giưã bao muà
Lớp sóng đỏ thuỷ triều dâng cộng sản

Vẫn Thi Khách một linh hồn hằn học
Đời sinh ra chỉ để biết hận thù
Cơn thác loạn vươn lên đầu thế kỷ
Giưã bày đàn trí tuệ mọc ngàn thu

Quen riả rói tranh dành loài điả đói
Chút hư danh hơi hám cuả tinh thần
Thân nhày nhụa tắm mình trong máu đỏ
Nhạc côn trùng rên rỉ điệu sầu than

Căm kẻ sĩ nát mình trong khát vọng
Trán thấp bè hắn đang nghĩ gì đây ?
Quyền bình đẳng đấu tranh vì giai cấp
Mộng cuồng thơ lai láng chảy sầu bi

Muốn nở mặt hãy đến đây bái tạ
Lu Hà ta sẽ chỉ dạy  vài đường
Tiên học lễ xoá dần tan nhiệp chướng
Để vinh quy hầu hạ chốn thiên đàng

Đảng ca tụng muôn dân mừng hỉ hả
Một nhà thơ như Thi Khách sinh ra
Đôi mắt sếch khát khao miền biển cả
Một trời thơ lồng lộng gió mưa hoà

Con cóc cụ tô son bồi sông núi
Thảm thơ xanh cuồn cuộn lớp huy hoàng
Quốc tử giám nêu danh hàng văn sĩ
Ánh hào quang văn bá bậc kiêu hùng

7.1.2009  Lu Hà



Mộng Thành Chó
 gửi Franz chửi tôi là con chó săn tỵ nạn

Quý báu gì đâu thân chó săn
Nưả Tây nưả Việt hoá ra vằn
Kiếp đời thê thảm kià ai thế
Ứng báo luân hồi trong thế gian

Kẻ đã sinh ra ở chốn nào?
Việt Nam Đức Quốc cõi ta bà
Núp sau tên ảo thân tôi mọi
Ghen tỵ thù nhau dăm tứ thơ

Dê chó lầm trời óc tiểu nhân
U mê tăm tối loạn nhân quần
Bon chen vàng vện cho thêm tủi
Thuế má giờ đây tốn lắm tiền…

Tham thân cẩu tục nỗi u buồn
Tâm điạ linh hồn xác héo hon
Franz chắc hẳn là dân Việt
Kiếp chó đời sau có lụi tàn ?...

Chó suả đầu xuân vọng oán hờn
Ngàn năm bàng bạc áng mây vần
Dăm ba câu chữ vùi nhân thế
Vài khúc xương thưà thơ với văn....

8.1.2010  Lu Hà



Muà Xuân Chó Ngáp Được Ruồi
hoạ thơ một người trên mạng

Vẫy đuôi tí tởn được muà
Mưa rơi thánh thót ưá trào hàng hiên
Mộng cuồng ngây dại như điên
Đô La biển thủ sao tràn hồn thơ
Vịt vờ ăng ẳng ngây ngô
Dở khôn dở dại vơ cho đầy mình
Đói nghèo đạo tặc thôi đành
Cớ sao đến nỗi bất minh tồi tàn?
Con chim nó hót sao buồn
Ngậm ngùi nuối tiếc thở than cái đời
Phù du mấy kiếp luân hồi
Nghe con chó ngáp được ruồi là xuân
Lương tâm cắn rứt muôn phần
Lưà em vào bẫy đê hèn thì sao?
Trăm năm tăm tối sương mờ
Nghìn năm bia miệng lời ra tiếng vào
Uớc mơ giải dút em thưà
Cho anh một khúc để mà lai nhai
Vu oan giá hoạ vì ai
Tấm lòng phụ tử rã rời đầu xanh
Trở trăn vò võ năm canh
Ngán đời chó má hôi tanh vì Tiền!

4.11.2010 Lu Hà



Nghèo Hèn Cu Đen

Bình Bung con ruột Tố Heo
Bác Long đã nói ai nào bảo sai?
Trần Cường chó dái vuốt đuôi
Gâu gâu suả mãi cùng loài cẩu hoang
Tuyên truyền nhồi sọ chủ trương
Ngu dân để trị vưà hồng vưà chuyên
Độc tài chế độ bạo tàn
Bọ hung dũi cứt bầy đàn hung hăng
Cơm thưà xương xẩu một lòng
Hại dân bán nước một phường lưu manh
Khom lưng bợ đỡ Chí Minh
Ba Đình u ám trời xanh oán hờn
Toàn dân làm chủ ruộng vườn
Gom cho đảng giữ lợi quyền béo ăn
Chia nhau xâu xé bán dần
Nghiã trang đập phá nghèo hèn Cu Đen!

18.12.2010 Lu Hà



Người Đời Hiếm Hoi
   
Nhí nha nhí nhố vịt giời
Thương ông Thuận Phẩm nưả người nưả ma
Tối tăm mù mịt kêu gào
Bác  Hồ yêu nước dạt dào non sông
Tướng Giáp vật vã ăn sương
Vào tù ra tội quê hương giống nòi ?
Chống quân xâm lược vô loài
Toàn dân thờ phụng hai ngài thánh gian
Một lòng vì nước vì dân
Mình trần thân trụi cơ hàn đắng cay
Sâm nhung bổ thận hiếm hoi
Vịt gà lên xuống ai hay say tuồng
Tuyên truyền nhồi nhét đến cùng
Hô vang khẩu hiệu thiên đường dựng xây
Thêm ông Thuận Phẩm người đời
Rắm rong hôi nách trò cuời thế gian
Hung hăng chửi bới lăng loàn
Lên cơn não trạng chó săn điên khùng
Già Hồ ở dưới âm cung
Nhắn nhe chú Giáp tìm đường tháo thân
Bao nhiêu mánh lới dương trần
Làm sao thoát khỏi cô hồn thê lương
Công khai tuyên bố rõ ràng
Chủ trương nô dịch Bắc triều đảng ta.

22.4.2010 Lu Hà



Nhân Nào Quả Ấy
gửi Franz chửi tôi  là thi sĩ chó cuả Đức

Gâu gâu vàng vện suả liên hồi
Tức giận cho đời con chó hôi
Cam phận vẫy đuôi thân cẩu tặc
U minh tăm tối cõi luân hồi

Kèn cưạ mãi sao một chút danh
Văn nô bồi bút bán thân mình
Phận hèn thơm thối mùi văn nghệ
Franz  mơ ưóc mộng trời xanh

Bác Sáu, Thím Hai với Chú Lành
Đủ màu đen trắng máu hôi tanh
Cháu con nối tiếp đường chuyên chính
Nhiệp chướng oan hờn kiếp mỏng manh

Thế kỷ trôi qua trận máu đào
Bồng bềnh thân xác nỗi thương đau
Tương lai tàn lụi bao oanh liệt
Trí tuệ oai hùng suả mãi sao?

Hắn chửi ta là con chó săn
Vong thân ngoại quốc lũ ươn hèn
Thiên la điạ võng đầu lâu chó
Quả báo ngàn sau sẽ ứng liền

Buồn tủi cho đời chỉ có thơ
Ra đi thương ái để sầu thu
Chút tình để lại cho nhân thế
Chó má than ôi, cứ oán thù...

10.1.2010   Lu Hà



Như Cánh Chim Trời
     
Con chim yêu khoảng trời xanh
Đội trời đạp đất bình sinh là người
Thế gian đàm tiếu hay cười
Bon chen đố kỵ miả mai thói đời
Đào Tiềm dễ tránh thị phi
Am mây ẩn dã nào thời có yên
Quay về giưã chốn dân gian
Ngang tàng mà sống theo vần thơ bay
Tâm trong lòng dạ sáng ngời
Xót đau nhân thế trọn đời tìm vui
Tự do theo cánh chim trời
Trí thần tự tại muôn loài hiếu sinh
Baby mặc cảm cho mình
Thương thân bồ liễu bóng hình ngậm soi
Coi sao chân bước như người
Nắm tay cùng hát lá rơi hoa tàn
Bọt bèo trôi nổi mây tan
Phong trần  bi lụy  bần hàn thiên thu
Cầu cho tiền lắm bạc nhiều
Nhà cao cưả rộng sang giàu người ơi
 Văn chương phú lục xu thời
Thế gian biến cải lòng người nổi nênh
Phải chăng vì chút hư danh
Tốn công mài duã hoá thành miả mai
Don Quixote vẫn còn đây
Thế gian miệng lưỡi đào rơi trái phiền ....

15.1.2010   Lu Hà



Nợ Trần Ai
gửi Franz chưỉ tôi làm thơ như chó

Hắn ngồi đó một linh hồn tàn tạ
Dương mắt tròn trâng tráo nhìn ta
Hắn đắy ý bởi bộ lông nhung mượt
Bốn chân lùn ngo nguẩy suả gâu gâu

Hắn hậm hực cả một thời xa thẳm
Nợ ngàn năm cuả tiền kiếp xa xôi
Phút điên cuồng giao thưà mơ hoan lạc
Ruợu nồng say thoá mạ xỉ nhục ai?

Hắn hằn học đọc bài thơ trăn trở
Niềm ưu tư máu lệ rỏ u hoài
Hắn lồng lộn giưã đêm tàn băng giá
Quê hương ơi, tha thiết mối tình đời…

Hai chân trước giơ cao vờ đón chủ
Dạng hai chân khệnh khạng chó khoe tài
Thôi hết dữ trước tấm lòng lương hảo
Nợ luân hồi chìm nổi giưã muôn nơi

Muà xuân ấy đêm canh dần rỏ lệ
Pháo giao thưà phơi xác phố phường xưa
Hồn tê tái xót xa đời thứ lữ
Chúc muôn nơi hồi tưỏng nhớ quê nhà

Bỗng có kẻ rống lên lời thoá mạ
Con cháu ông bổng lộc đã quen rồi
Vì căm hận khúc xương thưà thi vọng
Bát cơm đầy sợ lỡ nuốt không trôi

Muà tuyết lạnh trái tim hèn cằn cỗi
Trút oán hờn lên lên dòng chữ bất lương
Con chó Đức in sâu hằn tâm trí
Trái tinh cầu rúng động nỗi bi thương

11.1.2010 Lu Hà
















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét