Điêu Tàn Vì Ai?
Vẫn giọng cò líu
lo thê thảm
Mấy câu bồi ú ớ
không ra
Tranh nhau thoá mạ
thơ ca
Một bầy chồn cáo
ai mà chẳng hay
Thói lấp liếm cò mồi
xã hội
Học trong trường dạy
chó Chí Minh
Phô trương tài vặt
trẻ ranh
Mấy điều góp ý hôi
tanh mùi bùn
Kiểu góp ý miền
Nam tấn chiếm
Máu lẹ rơi thê thảm
từng qua
Mẹ mìn vưà cướp
vưà la
Dùi cui súng đạn
thập thò lương tâm
Vì miếng ăn quyết
tâm chiến đấu
Giọt cuối cùng
dòng máu đảng ta
Diễn đàn dân chủ tự
do
Lâu la đồng bọn
xông vào đánh hôi
Văn với thơ xa xôi
trời biển
Cánh diều bay lồng
lộng xa khơi
Thi nhân chỉ biết
thương người
Trái tim nhân thế
bao đời lầm than
Bọn chó má thi gan
cắn xé
Gọi phê bình phóng
uế lung tung
Vô luân đồi bại vô
cùng
Văn minh cộng sản
thê lương não nùng
Một lũ cò ngông
nghênh láo ngáo
Thói du côn chó má
nào hơn
Phun ra đủ giọng
lăng loàn
Giang sơn việt tộc
điêu tàn vì ai?
23.3.2010 Lu Hà
Đồ Dơ Dáy
cảm tác từ bài báo
cuả Linh Phương: Suy Ngẫm
Đồ dơ dáy cũng văn
nghệ sĩ
Là cục phân hôi thối
mà thôi
Ti toe phổ nhạc
vào lời
Lăm le cấu véo hại
người hiền lương
Muốn nổi tiếng vài
băng điã nhạc
Giả làm tình hốt bạc
phỗng tay
Qua cầu rút ván mặt
dày
Nghìn năm bia miệng
chai lỳ đười ươi
Sống hoang dã như
bầy lang sói
Giưã cộng đồng
nhân loại văn minh
Đồng tiền nhầy nhuạ
hôi tanh
Lương tâm nhân phẩm
ruồi xanh bám đầy
Thói đểu giả xưa
nay vẫn thế
Bậc vĩ nhân vưà mới
qua đời
Lạc loài cóc nhái
đua đòi
Thi nhau ca tụng bồi
hồi thiết tha...
Khi còn sống coi
nhau như địch
Kẻ ăn theo thống
thiết bi ai
Trò hề quá lố
thiên tài
Như bầy cẩu tặc
đuôi dài ngoe ngoe
Nguỵ quân tử thường
khoe đạo đức
Giúp kẻ nghèo lỡ
bước sa cơ
Thả con săn sắt bắt
rô
Mưu thâm chước quỷ ma cô nào bằng
Tuy nghèo khổ tấm
lòng nhân hậu
Giàu tình thương
ai bảo là nghèo
Khối thằng kiết sỉ
ki bo
Nứt đố đổ vách lại
nghèo lương tâm
Văn nghệ sĩ trí
nhân thời đại
Vẫn tự hào kẻ sĩ
thanh cao
Thế mà có đưá ba
hoa
Nhận là nhạc sĩ đủ
trò xấu xa...
13.12.2011 Lu Hà
Đỏ Màu Hoa Máu Chó
gửi nick Hoa Màu Đỏ,
nick Hoàng Hôn Màu Đỏ
Hoa màu đỏ sặc mùi
máu chó
Nên bị cô Thảo Ngố
mắng cho
Xú danh con cháu
Mao - Hồ
Hoàng hôn màu đỏ
nhuốc nhơ sơn hà
Theo đại hán hoàng
sa dâng cống
Phạm văn Đồng một
đống phân tươi
Hè nhau la lối của
giời
Bỏ đi thì tiếc bọ
giòi tranh ăn
Hoa cứt lợn gian
nan vun xới
Cụ Phan Khôi đã gọi
từ lâu
Trải bao thập kỷ
dãi dầu
Mọc như cỏ dại khổ
đau giống nòi
Theo chân bác trọn
đời mạt kiếp
Vì trăm năm sự
nghiệp trồng người
Ngày nay nở rộ
muôn nơi
Ứ tràn trên mạng
tanh hôi lạc loài
Chúng lồng lộn lai
nhai chửi rủa
Thương bố già sa đọa
lương tâm
Nhấn chìm dân tộc
Việt Nam
Chiến tranh ý thức
tím bầm ruột gan
Hồ quang Lợi trưởng
ban tuyên giáo
Dư luận viên lếu
láo sủa bừa
Chuyên gia bút chiến
mứa thừa
Dăm xu đấm mõm say
sưa tuyên truyền
Chúng nhắng nhít dở
điên dở dại
Dăm ba câu lái nhái
cò thơ
Chẻ tư sợi tóc mơ
hồ
Chí Phèo thị Nở
tung hô thi hào
Được mấy chữ dở
ngô dở ngọng
Đã tưởng mình bố
tướng mẹ cu
Bẻ câu bắt chữ uế
xù
Thuốc lào rắm vặt
dọa hù được ai?
15.9.2013 Lu Hà
Gia Đình Nhà Lợn
chuyển thể thơ Phi
Vân: IMAGINE IT'S YOU
Sống tù hãm chuồng
dơ bẩn thỉu
Đến bao giờ thoát
khổ được đây?
Triền miên cám bã
qua ngày
Cơm thưà canh cặn
đoạ đầy tháng năm
Thân béo ú tưởng nằm
hóng mát
Để cho người khao
khát niềm vui
Ăn xong ngủ dập ngủ
vùi
Xoay ngang xoay dọc
sặc mùi phân tươi
Trưa nóng nực đêm
thì tê tái
Uống bột pha tăm tối
mịt mờ
Đàn con nháo nhác
tìm bầu
Những tia sữa trắng
nhạt nhoà làn da...
Chồng lồng lộn lờ
đờ hoang dại
Nổi cơn hăng ân ái
trăng hoa
Dày lên xấp nhỏ
ngây thơ
Chết không kịp
ngáp máu trào thảm thê
Đưá sống xót ủ ê sợ
hãi
Chủ bắt đi bán vội
cho người
Tiết canh nhưạ mận
chúng cười
Tiền trao cháo múc
rã rời tuổi thơ...
Dồn cả đám đưa đi
mất hút
Xe lắc lư không biết
về đâu
Miền quê xa lạ xứ
nào?
Nam Dương Nhật Bản
hay là Bắc Phi?
Bọn đồ tể lang sài
hung hãn
Xứ Trung Hoa đại
hán côn đồ
Xả từng khúc thịt
bỏ lò
Gia đình tan nát
cơ hồ từ đây...
Ruột gan đứt đắng
cay thân phận
Mối u sầu cổ hận ngàn thu
Móc hàm da lột ruồi
bâu
Kêu gào giãy giuạ
chúng đâu nghe gì
Bầy ác nghiệt mất
rồi nhân trí
Pháp luân công nào
tội tình gì
Tim gan rao bán khắp
nơi
Giàu sang phú quý
đười ươi từng bầy
Cứu tôi với đoạ đầy
thể xác
Bốn năm tên xốc
vác săn gân
Bắt tay cuồn cuộn
công an
Hầm ngầm tra điện
thân tàn xương om
Không ai thấy
chúng cầm buạ
Một đòn thôi vỡ sọ
chết ngay
Thân nhân chẳng có
một ai
Giao ca bàn nhậu
canh dài truy hoan
Ai ngờ vực trần
gian điạ ngục
Mau đến đây hãy bước
lại gần
Bao nhiêu thảm cảnh
dã man
Thiên bồng nguyên
súy tướng quân cứu đời...
Ra thế đấy loài
người ác độc
Chủ nghiã gì thất
đức mà thôi
Lợn người, người lợn
độc tài
Chúng sinh thảm
sát trần ai thảm sầu...
21.12.1011 Lu Hà
Học Đòi Thân Lươn
Thương cho kẻ u mê
tăm tối
Đời sinh ra xiả
sói dối gian
Hư thân mất nết tồi
tàn
Nặc danh tên ảo chửi
càn nói quanh
Hẳn con cháu lưu
manh gà giống
Học cha ông lên giọng
dạy đời
Cúc te cục tác hơn
người
Bần nông khố rách
một thời hiển danh
Trí tuệ kém mơ
thành bá nghiệp
Ghế cao ngồi tấp nập
cháu con
Đua chen các cưả
bán buôn
Vưà la vừa chụp
chui luồn đó đây
Cũng vênh váo ta
đây nhân sĩ
Cóc tiá hôi cũng nhảy
luận bàn
Lăn qua lăn lại mấy
màn
Thân lươn chẳng quản
mùi bùn hôi tanh
Chửi thi sĩ tranh
dành ảnh hưởng
Ra cái điều tư tưởng
thanh cao
Giả vờ chữ nghiã
ba hoa
Lăng loàn quen
thói mù loà phô trương
Thích kèn cưạ cha
ông phóng đãng
Dạy con thơ nhiệp chướng
sân si
Căm thù nhục thể
ma chơi
Đầu trâu mặt ngưạ
một đời xú danh
Vểnh tai chuột
lanh chanh lái xái
Viết vài câu cóc
nhái nhặng bâu
Vo ve nhắng nhít dở
trò
Thư sinh mượn tiếng
vịt vờ thị phi
Đã ngu thế còn đòi
thi phú
Vác tai trâu giả bộ
đàn thơ
Cam tâm luồn lọt
Mao Hồ
Không gia mờ ảo
đưá nào biết ông?
12.3.2010 Lu Hà
Kẻ Nặc Danh
Bỗng có kẻ cu to
cu bé
Nổi điên khùng mõm
chó răng nanh
Hai lần liên tiếp
xưng danh
Gầm gừ lồng lộn
lưu manh hiện hình
Thi nhau suả
nguyên hình ác quỷ
Trò xảo ngôn đá cá
lăn dưa
Tắc kè thay đổi sắc
màu
Lu loa vu khống mịt
mù thị phi
Vẫn tráo trở thay
ngôi đổi thứ
Cứu Thu Hương uy
hiếp Lu Hà
Nhận mình chính
nghiã quốc gia
Hương Hà thì vẫn
bơ vơ cõi đời
Hương chẳng phải
Lu Hà cũng thế
Hoạ có chăng lại kẻ
nặc danh
Cò mồi chánh hiệu
đua tranh
Cu ty cu tý tự
mình gọi tên
Nhận cu tý tòm tem
tí chút
Thêm tên Thanh ky
kiết nở nang
Mặt dày rặng rỡ vẻ
vang
Củ hành củ tỏi võ
vàng non sông
Chúng la lối chủ
trương đổi mới
Chặn gió luà thế
giới văn minh
Vi vu kià luỹ tre
xanh
Con trâu đi trước
quê mình thắm tươi
Biết thiên hạ ghét
người cộng sản
Lũ mặt dày nhan nhản
cắn càn
Dật dờ thân phận dế
giun
Gâu gâu suả láo
chó săn lượn lờ.
19.3.2010 Lu Hà
Lời Kẻ U Mê
Kính thưa bác râu
xồm qủy sứ
Cháu chính nick ảo
Lucky
Hâm hâm tự nhận là
boy
Nghông nghênh học
thói cao bồi dở dang
Bản chất cháu lang
thang bờ bụi
Yêu bác Hồ tận tụy
kính Mao
Lê Nin Các Mác gà
rù
Mái trường xã
nghiã đui mù dạy khôn
Loài trùng độc
sinh tồn cũng lắm
Bởi già Hồ gửi gắm
giang sơn
U mê tăm tối nhiều
hơn
Tìm về mẫu quốc
linh hồn Trung Hoa
Cháu Thuận Phẩm dạt
dào cha chú
Cùng Cảnh Thông cậu
mợ thâm giao
Tôn thờ kính phục
Mao Hồ
Lê Nin Các Mác đều
là tiên tri
Cha Mẹ cháu sân si
kèn cưạ
Thói khom lưng bợ
đỡ vô luân
Học hành nhếu nháo
dối gian
Thành phần cốt cán
ngu đần nổi danh
Cháu quyết trí u
minh vọng tưởng
Nguyện theo chân
chủ thuyết hư vô
Sá chi vài chữ lờ
mờ
Theo chân cách mạng
toàn cầu xa xưa
Chủ nghiã Mác bơ
vơ trần thế
Ở Việt nam được thể
tôn thờ
Đỉnh cao trí tuệ
con bò
Lucky tha thiết mơ
hồ thủy chung
Cháu phản đối văn
chương hải ngoại
Chả hiểu gì cháu cứ
chê bai
Các Mác bác cuả
cháu ơi !
Ôm hôn ảnh bác mồ
hôi đầm đià...
25.4.2010 Lu Hà
Lục Súc Tranh Ăn
Kià Việt Dũng là
ai đấy hả
Tuổi xế chiều trạc
độ sáu mươi
Nhận liều mười tám
đôi mươi
Bạn vàng Thuận Phẩm
tay chơi cùng thuyền
Trong chi bộ công
an mạng lưới
Chuyên phản hồi viết
bậy vu vơ
Hacker tin tặc giải
mù
Đảo điên thiên hạ
sương mờ buả vây
Nguyện theo đảng
suốt đời tận tụy
Kiếp tôi đòi tê
tái trần canh
Oán hờn bạc mái đầu
xanh
Ba que xỏ lá u minh dật dờ
Vắt cạn óc phun ra
nọc độc
Con rắn hoang lưà
lọc mồi chài
Bon chen muá
bút khoe
tài
Tranh ăn lục súc vẫy
đuôi ươn hèn
Bởi nhiệp chướng
hoa tàn liễu bại
Vẫn tôn thờ chủ
nghiã ba xu
Oán hờn cả với Lu
Hà
Cùng ai dan
díu la đà nhả thơ
Thơ lổn nhổn cục
to cục bé
Kià thị Mơ em gái
thiết tha
Cảnh Thông tức quá
xông vào
Quốc Bình lăn xả
phần tao đâu rồi?
26.4.2010 Lu Hà
Tậm Thần Ai Hay
Mẹ cha tớ sinh ra
gọi Phẩm
Lò gạch hoang lẩm
bẩm điên khùng
Chí Phèo đồng chí
chạy rông
Cùng là mèo mả gà
đồng mà thôi
Cứ chửi đổng chẳng
suy chẳng nghĩ
Thói du côn lải nhải
ai hay
Tâm thần bấn loạn
cuồng say
Theo voi bã miá mồ
dày tổ tiên
Bạ ai cũng tiền
nhân qụy lụy
Cứ tôn sùng ma quỷ
đầu trâu
Trình độ văn hoá i
tờ
Bon chen phê phán
kẻ xa người gần
Không phân biệt kẻ
khôn người dại
Cứ nghông nghênh
loạn xị dở hơi
Ba que xỏ lá mọi
nơi
Phun lời tục tĩu nặng
mùi cáy cua
Chửi Bùi Tín Lu Hà
cũng thế
Não di truyền đồi
bại cò cưa
Mái trường ảm đạm
năm xưa
Thấm nhuần tim óc
ai ngờ thối tha?
Cứ gào mãi bạn thù
giai cấp
Máu đào rơi bầm dập
giang sơn
Mao Hồ Giáp Duẩn
tiền nhân
Tung hô vạn tuế
yên thân suối vàng?
Tính cố chấp chó
bông quen thói
Đời sinh ra xiả
xói văn nhân
Mác Lê câu chữ
lăng loàn
La bàn chỉ hướng
tâm thần ai hay?
25.4.2010 Lu Hà
Thi Đua Hơn Chó
Có một tên mặt dày
trơ tráo
Lên diễn đàn lếu
láo viết bưà
Nhận mình mật vụ
Mao Hồ
Nên ta mới phải
làm thơ thế này:
Không ăn cứt thì
chưa thành chó
Ham cắn người chỉ
có công an
Chí Minh nhồi sọ
ngu dân
Đâu như cụ Diệm
tri ân anh hùng...
Con không khinh
cha ông nghèo khó
Chó đâu chê cứt chủ
chẳng ngon
Mục tiêu chiếm đoạt
nước non
Nga Sô Trung Cộng
chí tôn phụng thờ
Nay con cháu già Hồ
thất thế
Trên diễn đàn thế
giới văn minh
Bầy đàn dớt dãi
lưu manh
Sinh ra chỉ để sát
sinh hại nòi
Mẹ cha nó là bầy
chó má
Bãi tha ma nghiã
điạ đánh hơi
Hồ Đồng Chinh Duẩn
quen mùi
Trọng Sang Hùng
Dũng Mạnh Mười Triết Anh
Vẫn cố bám tội
danh thiên cổ
Dân tộc này thảm
hoạ điêu linh
Thảm trùng độc hại
rừng xanh
Đua tranh ăn bám
ký sinh rợn rùng
Chu Văn Thưởng đi không
bằng lái
Hai mạng người chỉ
tội án treo
Giám đốc sở chó
coi heo
Là người cuả đảng
gian neo biển tiền
Trong khi đó mạng
hèn thua chó
Ba nông dân phải
chịu ngục tù
Bắt hai con vịt lạc
bờ
Mười ba năm án khổ
đau mịt mù
Bọn tôi tớ thi đua
hơn chó
Tên công an mật vụ
rêu rao
Diễn đàn trơ trẽn
khát khao
Còn mình còn đảng
đỉnh cao muôn loài.
2.8.2011 Lu Hà
Tình Yêu Lang Sói
Bỗng có kẻ gầm gừ
man dại
Như một thời mũ cối
ba lô
Một loài ngạ quỷ
yêu ma
Vào Nam bắn giết đồng
bào thuả thuê
Hăng máu vịt say mê
tiến bộ
Khúc khải hoàn hỉ
hả mẹ cha
Sao lon bốn túi
may to
Anh hùng dũng sĩ
má đào ngẩn ngơ
Cuộc chiến loạn
như mưa như gió
Mấy năm trời tim
héo ruột khô
Xuất quân giải ngũ
bơ phờ
Quắt queo cán bộ
lao nô xứ người
Chút công tích vận
may chiếm thế
Cậy cháu con ưu thế
gà nòi
Đông Âu cộng sản
xa xôi
Lao động trả nợ xứ
người khoe khoang
Cũng lắm kẻ lang
thang xó chợ
Đạp xích lô đại tá
buồn thiu
Lạc rang thiếu tá
hắt hiu
Kià ai thiếu uý sớm
chiều thở than
Xé màn sắt phận
đen thành đỏ
Người chiến binh
sát máu tiêu điều
Bỗng nhiên được gọi
Việt Kiều
Xe hơi bóng loáng
sớm chiều nở nang
Cũng nhờ bởi thiên
đàng hấp hối
Ngáp phải ruồi chiến
sĩ lại may
Bá Linh tường đổ
gió bay
Nhiễm nhiên kẹt cuồng
say bất ngờ . . .
Tình thương ái xót
xa dân nước
Gửi tiền về bám chắc
tương lai
Việt Nam cộng sản
dài dài
Việt Kiều yêu nước
kiểu này hại thay
Chúng hãnh tiến mê
say cuồng vọng
Một Việt Nam cộng
sản hùng cường
Lao nô hải ngoại hậu
phương
Đông Âu thuở trước
tiền vàng tiếp tay
Cắn xé nhau lạc
loài vong quốc
Vì bài thơ thế cuộc
suy đồi
Than ôi! Lèo lá gà
nòi
Thương dòng máu đỏ
ngậm ngùi nước non!
20.1.2010 Lu Hà
Trái Tim Vô Cảm
Thơ với phú kiểu
gì lạ vậy?
Kià Chí phèo tức tối
kêu la
Có ai bắt buộc đọc
đâu
Dở ngô dở ngọng
rúc đầu xỏ xiên
Người thiên hạ
hàng ngàn hàng vạn
Mảnh đời riêng đau
đớn khác nhau
Đọc văn rồi lại đọc
thơ
Tinh thần vật chất
đò đưa mái chèo
Mấy thập kỷ côn đồ
cộng sản
Theo chủ trương
tán tụng Mác Lê
Buá liềm cờ đỏ ê
chề
Tâm hồn vùi dập
làng quê tủi hờn
Vẫn tận tụy chui
lòn chế độ
Bởi thằng ngô rưả
não mất rồi
Trái tim giá lạnh
máu tươi
Còn đâu trí tuệ hiểu
đời hiểu thơ?
Chỉ thích đọc vần
thơ sắt máu
Nuôi hận thù dày
xéo quê hương
Thơ reo như tiếng
sắt đồng
Tiến lên quyết chí
san bằng non sông
Lời đảng bác Trường
Sơn đốt cháy
Khoác ba lô chống
gậy lên đường
Hy sinh giọt máu
cuối cùng
Quyết tâm tăm tối
một lòng sắt son
Hỡi tổ quốc giang
sơn hùng vĩ
Đất anh hùng thế kỷ
hai mươi
Vểnh tai nghe tiếng
đười ươi
Lan Viên Tố Hữu một
thời ngợi ca
Nay nghé ngọ con
bò rên rỉ
Thơ cuả ai nghe lạ
chối tai
Thuyền nàng bến trạng
xa xôi
Lại còn giọt nước
ngậm ngùi tình quê...
Tim vô cảm học đòi
quen thói
Hồ Chí Minh la lối
chen vô
Cái thời kèn cưạ
ganh đua
Nhân sinh nghệ thuật
mấy muà héo hon...!
22.3.2010 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét