Thứ Ba, 22 tháng 8, 2017

Thơ 5 Chữ Chùm 7



Làn Gió Xa Hương
hoạ theo tâm tình Huệ Thu: Cơn Gió Nhẹ

Phơn phớt má bồ quân
Hiu hiu gợi nỗi buồn
Gió heo may lất phất
Mái tóc buồn lăn tăn...


Man mát nhẹ vi vu
Tâm hồn tôi vẩn vơ
Những ngày qua đã mất
Tổ Quốc bao thương đau

Trận gió tháng tư đen
Tiếng kêu gào khóc than
Quê hương tôi hoảng loạn
Mất tự do nhân quyền

Vượt biển đời tha hương
Cuồng phong giưã đại dương
Gió đưa về Bắc Mỹ
Thoát đoạ đầy thê lương

Tôi thức dậy hôm nay
Nghe chim hót gọi người
Gió muà thu đã tới
Mang nỗi niềm xa xôi

16.5.2010 Lu Hà



Muà Thu Hoa Cúc Nở
hoạ thơ Huệ Thu

Phượng tàn cúc lại nở
Mong ngóng đợi ai về
Màu đỏ rơi hè phố
Cháy lòng ta nhớ quê

Ba thập kỷ trôi qua
Nước nhà tan khói mơ
Còn đâu là viễn cảnh
Mộng đẹp hồn xa xưa

Bông vàng hương ngát lối
Đắm đuối đời yêu thương
Ngào ngạt tình hương gió
Đàn ong lạc nẻo đường

Khẽ cúi mình nâng niu
Bâng khuâng hồn vẩn vơ
Nuốt vào bao tủi hận
Sóng gió đến bao giờ?

Đoá mộng vàng chớm nở
Thương hồn người viễn du
Mẹ già bên ngưõng cưả
Thu Huệ thêm muà thu...

18.7.2009 Lu Hà



Nhớ Em

Anh vẫn nhớ đến em
Giấc ngủ cứ chập chờn
Bóng hình em nhè nhẹ
Dưới hàng hiên chưá chan

Anh bàng hoàng ngơ ngác
Thổn thức niềm miên man
Bâng khuâng về cố quận
Một chiều thu hoàng hôn

Em đã đến bên anh
Bóng dáng hiền thanh thanh
Anh đem lòng yêu mến
Vết thương buồn đưa chân

Anh tức tưởi ra đi
Lòng tê tái ngậm ngùi
Hiểu lầm hay trách cứ
Vô tình hay miả mai?....

Có thể là ngây thơ
Ngỡ ngàng cơn gió thu
Em chưa từng nếm trải
Con thuyền đời vi vô

Anh sững sờ thơ thẩn
Em hỏi mẹ làm sao?
Khi lòng em không muốn
Cuộc tình hay trăng hoa?....

Chị em cũng xót xa
Anh chẳng biết làm sao
Chân thành cho em hiểu
Thương cuộc đời bơ vơ....

29.1. 2009  Lu Hà



Nợ Trần Ai

Trong cái đầu bốc lửa
Ngùn ngụt những lời thơ
Trào ra từ cân não
Gào lên tình bao la

Tình yêu trốn ở đâu
Vướng trời mây phương xa
Mang nợ nần số kiếp
Bao giờ trả lại ta?

Trong cõi thường hư vô
Tình yêu là mộng mơ
Sáng tối qua cửa sổ
Ánh bình minh hôm qua

Vì anh tìm gặp em
Trong ngàn triệu con tim
Như vạn lần giọt nước
Hoá thành mây im lìm

Chờ nhau bên sông hà
Như vào cõi tiên sa
Bóng em ngồi dệt vải
Ngưu Lang chàng ngẩn ngơ

Chức Nữ còn giận hờn
Buổi chiều xa u buồn
Chàng đi và đi mãi
Mưa ngâu sầm sập tuôn

Sao cuộc đời bi thương
Kiện ông trời bất công
Không thuơng người thục nữ
Gây bao nỗi đoạn trường

2008 Lu Hà



Vô Duyên Bất Kiến

Ngộ nhận bảo là yêu
Mà đâu phải tình yêu
Vô duyên còn vương vấn
Cho cõi đời khổ đau

Câu chuyện thành bi ai
Nhắc lại để làm chi
Chôn vùi trong dĩ vãng
Hỏi lòng sao thảng thơi?

Lạnh lùng chẳng biết đau
Giận hờn chi gió mưa
Cơn mưa thành màu nhiệm
Sét đánh chẳng lià nhau

Còn chiều mưa cuả tôi
Mang nỗi niềm xa xôi
Cách xa vài thập kỷ
Khi nàng đứng bên tôi

Mấy chục năm trôi qua
Còn đâu xanh mái đầu
Ai buộc ta phải nhớ
Bóng hoàng hôn lu mờ

Chẳng thấy giận thấy thương
Dửng dưng cõi vô thường
Ra đi không ngoảnh lại
Yêu đâu mà vấn vương

Nàng đã có người yêu
Ăn ở với người ta
Tháng năm dài săn đuổi
Khát khao tình trăng mơ…

23.11.2009 Lu Hà













Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét