Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2017

Song Thất Lục Bát Chùm 168



Trường Ca Nghề Làm Vua Béo Bở
Cảm đối trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 126

Nghề vua chúa cha truyền con nối
Cả triều đình múa rối chen chân
Muôn tâu thánh thượng thảo dân
Đầu chày đít thớt xác thân dật dờ


Chưa vỡ bọng lờ đờ quấn tã
Cứt đái đìa thiên hạ tung hê
Ngai vàng thái hậu đê mê
Buông rèm nhiếp chính dãi dề gió mưa

Quyền sinh sát say xưa chúa tể
Chiếu chỉ ban bao kẻ khuynh gia
Đại thần còm cõi tuổi gìa
Khom lưng qùy mọp chầu rìa hoạn quan

Biên niên sử giang san của trẫm
Thái tử phong túi gấm trước sau
Cỏ cây hoa lá phai màu
Nấm mồ vô chủ rừng sâu não nùng

Bậc khai quốc anh hùng sáng gía
Tôn Trung Sơn học gỉa uyên thâm
Tinh thần dân chủ trên tầm
Tự do độc lập lương tâm nhân loài

Hãy điểm mặt kìa ai khét tiếng
Mười lăm năm chết điếng Tần Doanh
Phí công xây dựng trường thành
Nghìn năm ô nhục xú danh để đời

Tôn chí sĩ là người khác hẳn
Biết người Hoa an phận hủ thường
Nhỏ nhen bỗ bã khoa trương
Oang oang chửi bậy phố phường bê tha

Đánh trung tiện hít hà thích thú
Cho rằng hay thuốc bổ dễ tiêu
Ngon hơn đậu phụ cháo riêu
Sâm nhung hủ tiếu đầy niêu cơm vàng

Tôn Dật Tiên nhẹ nhàng khuyên bảo
Cách đánh răng cảnh báo hôi mồm
Chớ nên hấp tấp ôm đồm
Tham ăn tục uống đêm hôm rập rình

Sống ngăn nắp tâm linh thoải mái
Cuốn Tam Dân nhân ái chân thành
Dẹp trừ hủ lậu Mãn Thanh
Cộng hòa nghị viện chính danh pháp quyền

Nền độc lập ưu tiên dân tộc
Mọi người dân phải được tự do
Bình an hạnh phúc ấm no
Tinh thần quốc tế nhỏ to bạn bè.

9.11.2016 Lu Hà



Trường Ca Ngồi Xổm Kiểu Ễnh Ương
Cảm đối từ trường ca cập thời Paul Nguyễn Hoàng Đức phần 111

Giống ễnh ương thường hay sĩ diện
Miền Đông Dương tùy tiện cầm nhầm
Phương Tây vẫn nín lặng câm
Vườn hoa Thượng Hải gieo mầm văn minh

Biển cấm chó dáng hình Hoa Lục
Trung nguyên quen thúc giục kền kền
Rốn trời lạc hậu trồi lên
Ai hay yến tiệc xấu tên Thanh triều

Bà thái hậu tự kiêu hợm hĩnh
Khỉ nhốt lồng dao tích đỉnh đầu
Não phòi trắng hếu nhạt màu
Thìa vàng nhấm nháp lính hầu ngó xem

Tây mũi lõ phấn kem nhớt nhát
Toát mồ hôi xanh mắt tóc vàng
Qúy bà sướt mướt đài trang
Việt Nam mười món kinh hoàng dã man?

Tiết canh sống kẻ chan người nuốt
Hột vịt non cóc chuột chẳng tha
Á Phi tăng lực trẻ gìa
Đàn ông của qúy nhâm nha rượu mùi

Ghê tởm thật lủi chui thù tạc
Mấy ngàn năm phong tục man ri
Thủy cung rúng động xầm xì
Chê bai trần thế ly bì máu tươi

Trẫm ngao ngán cõi người hoang dại
Kém văn minh tê tái bi ai
Luận bàn bút chiến đề tài
Lân bang lạc hậu đêm dài mù sương

Hãy thực tế thôn hương nòi giống
Tấu trình nghe cá bống vào đây
Mảnh mai giọt lệ vơi đầy
Đàn con nheo nhóc bấy chầy lầm than

Thần học sĩ phàn nàn xã hội
Thế gian đầy tội lỗi tang thương
Lợi quyền phe nhóm nhiễu nhương
Tranh nhau hưởng thụ bất lương làm càn

Từ nguyên lý không gian vĩnh cửu
Hê-ghen bàn thành tựu nhân loài
Cho hay trình độ độc tài
Vua quan lớn nhỏ bám ngai vàng ngồi

Kẻ tôi tớ lôi thôi luộm thuộm
Ôm chiếu manh ngồi xổm chồm hôm
Cam tâm kiếp phận nhà tôm
Ễnh ương chẽo chuộc lồm cồm bò lê

Sợ ông chủ tứ bề roi vọt
Nửa đứng ngồi ton hót lạy van
Bữa no bữa đói bần hàn
Thân tàn ma dại nghèo nàn khổ đau

Cảnh hỗn độn vàng thau lẫn lộn
Đạp lên nhau hổ lốn bê tha
Ngược xuôi bươn bả quan hà
Màn trời chiếu đất cửa nhà tang hoang

Thế ngồi xổm bẽ bàng dân tộc
Chổng mông dòm lốc nhốc theo đuôi
Hay cười toe toét đãi bôi
Dĩ hòa vi qúy thịt xôi qùa mừng

Thích biếu xén tưng bừng hè hội
Xem pháo hoa tăm tối màn đêm
Phong bì khéo lót tay êm
Đồng tiền đi trước rượu mềm môi quan

Thì ra thế xa gần đồi trụy
Vua thủy tế bi lụy xót xa
Lâu nay trong cõi người ta
Khuyển nhung đầu gấu mã tà kiêu binh

Hãy tìm khắp hành tinh nhân loại
Dân nước nào quằn quại thế không
Đầu têu nghiệp chướng chất chồng
Tử thần lưỡi  hái cánh đồng xương khô

Quen ngồi xổm cơ đồ mất trắng
Đứng lom khom cay đắng tủi hờn
Leo dây cầu trượt chập chờn
Dòng sông chảy xiết dập dờn bóng ma

Mồi Lê Mác vịt gà quang quác
Bánh sỏi nhai xơ xác bản làng
Phương Tây đường thẳng thênh thang
Bàn cao ghế lớn đàng hoàng dân sinh

Vì công lý tâm linh cao cả
Phải quyết tâm đả phá ươn hèn
Phẩm hàm quan tước mon men
Mánh mung bằng rỏm bon chen bạc tiền

Bầy tiến sĩ ngang nhiên quấy phá
Chẳng học hành gỉa trá ghế cao
Dân đen bắp cải xu hào
Lê la chồm hổm thuốc lào nhả hơi

Cũng lắm kẻ chuột dơi cóc nhái
Ngồi xổm lên lão đại ngai vàng
Vinh quy bái tổ về làng
Bốc sao bỏ túi họ hàng vẻ vang

Ghê rợn qúa vành tang nấm mộ
Xác cá tanh bá đỏ hoành hành
Tập đoàn lãnh chúa xú danh
Thần dân của trẫm sao đành bỏ qua

Biển nhiễm độc nhạt nhòa vương quốc
Vua thủy tề thổn thức mưa sa
Cá hồi ngao ngán giang hà
Hồ Tây cá chết quan nha mịt mờ

Tranh giữ ghế làm ngơ sự thật
Lũ bá quyền tất bật rửa tiền
Công ty ngoại quốc ngang nhiên
Tài nguyên khánh kiệt dân đen chết dần.

25.10.2016 Lu Hà



Trường Ca Nô Tài Và Ông Chủ Tư Duy
cảm đối từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 130

Tâu bệ hạ nhờ môn triết học
Thần hiểu đời khó nhọc vươn lên
Nhân loài vấn hỏi thường xuyên
Nắng mưa sấm sét thiên nhiên tìm tòi

Bởi khoa học hẹp hòi cảm xúc
Vẫn trước sau thúc giục suy tư
Khinh khi giáo huấn chương từ
Kinh thi mọt sách ậm ừ rỗng suông

Như giọt nước theo sông ra biển
Từ thượng nguồn dâng hiến cho ta
Đỉnh cao nguyên lý quan hà
Chảy về chỗ trũng ấy là tư duy

Không giới hạn biên thùy chia cắt
Lô gích kia dìu dắt linh hồn
Chiều tà ánh sáng hoàng hôn
Thủy triều quy luật bồn chồn trái tim

Đàn én biển bay tìm vô hạn
Một người lo hơn vạn người làm
Than ôi nghịch lý tham lam
Sập vàng ông cả càng ham ghế ngồi

Mặc thiên hạ nổi trôi hưng phế
Chẳng đắn đo tử tế làm người
Khác chi súc vật đười ươi
Tanh hôi ruồi nhặng chuột dơi dư thừa

A-rit-tô say xưa chân lý
Xác định rằng tâm trí trên cao
Giác quan cảm xúc lao nhao
Âm thanh mùi vị sắc đào khôn nguôi

Bởi ngũ khiếu thuận xuôi nô lệ
Tạo hóa cho thế kỷ ngàn năm
Đêm đen ngắm ánh trăng rằm
Trõng tre kẽo kẹt chổ nằm nhỏ nhoi

Luật vũ trụ trọng coi muôn vật
Khắc nghiệt nhưng chân thật hồn nhiên
Côn trùng mọc có cánh bay liền
Chim muông ruồi nhặng xung thiên đại bàng

Nhờ thượng đế dễ dàng thay đổi
Da vảy sừng sớm tối điều hòa
Sá chi thời tiết bốn mùa
Sinh tồn phát triển gió lùa cảnh quang

Đấng chủ tể thênh thang cai quản
Con người luôn dày dạn khôn ngoan
Tự do sinh sản an toàn
Vựợt qua ràng buộc non ngàn bể sâu

Căng- tơ kia trắng râu đầu bạc
Đức tối cao kinh ngạc muôn loài
Lương tâm mệnh lệnh trần ai
Cậy nhờ nguyên tắc đền đài thượng tôn

Người quân tử nhất ngôn cửu đỉnh
Nặng nghìn cân linh tính tuôn ra
Phong ba tứ mã sơn hà
Đuổi sao cho kịp mới là chính danh

Học phải biết thuần thành lẽ đạo
Hành xử sao thấu đáo ý trời
Tiểu nhân quen thói hại người
Nói năng xằng bậy trái lời tương giao

Luận phẩm cách anh hào văn hiến
Từ vua quan cho đến thường dân
Trọng coi tín nghĩa hiền nhân
Học hành nam tử tiến thân quan trường

Bọn ô trược nhiễu nhương tùy tiện
Không tuân theo sở kiến thánh hiền
Giàu sang cậy thế bạc tiền
Bon chen đút lót cửa quyền vào ra

Phận nô bộc ma tà bá đạo
Thiếu cái đầu thấu đáo uyên thâm
Suy tư con trẻ dưới tầm
Học trò râu rậm lầm rầm vái nhau

Mấy thập kỷ vàng thau lẫn lộn
Chân lý gì lổn nhổn chân gìo
Lương tâm lương tháng giằng co
Dĩ hòa vi qúy vạc cò mò tôm

Thiếu kiến thức ngồi ôm ghế bố
Nghị quyết thông lố nhố bầy đàn
Trò hề xã hội ngỗng ngan
Nổi khùng chém gió luận bàn văn chương

Chẳng rung cảm cố chường mặt mốc
Manh mún theo hang hốc họ hàng
Táo lê đậu phụ bẽ bàng
Tinh thần tập thể xênh xang điếm đàng

Tính cá thể bảo rằng ích kỷ
Cảm xúc riêng khinh bỉ coi thường
Lưu manh ca tụng bất lương
Bất tài thổi ống gạt lường thế nhân

Thích lòe loẹt vô thần dưa khú
Trọng dạ dày gái gú đại gia
Tao nhân mặc khách ra rìa
Tiền chùa bỏ túi trau tria bướm hồng

Hơi một tý tiên rồng vỗ ngực
Rủ lên đồng đỏ rực búa liềm
Hô vang khẩu hiệu làm thêm
Làm ngày chưa đủ làm đêm hội thuyền

Nuôi dư luận đoàn viên xung kích
Cãi vã nhau chủ đích ngu đần
Nông dân kiệt quệ suy dần
Công nhân lãnh đạo thằng bần noi gương

Anh hùng rỏm khoa trương biểu diễn
Tấn trò đời diễn biến hòa bình
Ù lỳ tự đắc nhất mình
Uế xù lý luận thần kinh cọc còi.

15.11.2016 Lu Hà


Trường Ca Phận Tôi Tớ
cảm đối trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức phần 132

Thích làm quan tôn thờ minh chủ
 Quyết bán thân trâu ngựa lợi danh
“Giảo thổ tử cẩu tẩu phanh“
Đớn đau nhục nhã tiết canh vịt gà

Lương Sơn Bạc quan hà Thủy Hử
Lập sảnh đường thảo khấu gặp nhau
Tình huynh nghĩa đệ trước sau
Tống Giang Ngô Dụng lau nhau cúi đầu

Quan tể tướng Cao Cầu lêu lổng
Vua ù lỳ triều cống quân Kim
Trạng nguyên Tần Cối bướm chim
Nhạc Phi sát hại đắm chìm giang san

Lỗ Tấn phải thở than ngao ngán
Người Trung Hoa dày dạn tuyết sương
Đói nghèo bệnh tật thê lương
Sôi kinh nấu sử quan trường xôn xao

Được dăm chữ tào lao xích thố
Đại thần hâm phu tử giả cầy
Song môn lâm hỷ bạn thầy
Vu quy bái tổ vui vầy tiệc hoa

Chén hợp cẩn nhạt nhòa son phấn
Mũ cánh chuồn chân bận hia hài
Cân đai tỏ rạng nét ngài
Lồng son qùa tặng lâu dài về sau

Cả xã hội vàng thau lẫn lộn
Quan lớn to chì độn mặt mo
Ăn trên ngồi trốc khỏi lo
Sai nha phục dịch thập thò cửa sau

Một đất nước lớn giàu hùng mạnh
A-rit-tô so sánh cánh chim
Có vây cá lội bơi chìm
Nông dân cày cuốc hoàn kim nấu vàng

Chuyên môn hóa thênh thang phát triển
Mọi ngành nghề hiển diện tài năng
Trăm hoa nở rộ cao thăng
Dồi dào của cải công bằng mọi nơi

Dân chài lưới cá tươi đánh bắt
Thợ mộc hay xếp đặt cột kèo
Văn nô bồi bút tóp teo
Bí thư bí chữ lộn lèo trái ngang

Bầy ô trọc vênh vang tự đắc
Ghế càng cao càng khạc ra mùi
Bạc tiền đút lót quen mui
Nô tài quan vị lủi chui cửa quyền

Chẳng nhân vị tự nhiên hoàn vũ
Luật điều hòa kim cổ xưa nay
Ác tăng đạo tặc ai hay
Trung nông lạc hậu loay hoay xó vườn

Mặc đồ ngủ cà chơn tiếp khách
Nguyên soái Nga hống hách xì dầu
Bể bơi nhớt nhát cúi đầu
Oai phong đại pháo ngựa trâu phì cười

Vợ hoàng đế chơi chòi thuộc cấp
Mợ Giang Thanh tranh chấp lá bài
Được thua thách đố bi hài
Công danh sự nghiệp ai hoài thê lương

Quan nhất thời dân hương vạn đại
Vua chúa như cỏ dại mà thôi
Quốc gia cóc nhái tanh hôi
Tiểu nhân đắc ý nhặng ruồi vo ve

Chúng xăng xái tưởng ghê gớm lắm
Rác rưởi đầy lấm chấm phân kia
Mao đồ chủ phụ đi xia
Tiểu nông thổi ống trau tria tã hồng

Dân thông tuệ ngai rồng đổ xụp
Dân ngu si hì hụp lạy cha
Ác ma được thể lên đà
Xênh xang bụng phệ chó gà nhai rơm

Phận tôi tớ gờm gờm cám bã
Đâm chém nhau sa đọa lương tri
Mồ hoang giun dế rầm rì
Đầu lâu chất đống sân si cô hồn

Phường gía áo du côn cơm túi
Bầy lưu manh lầm lũi cò mồi
Nghĩ mình ông chủ lên ngôi
Không bằng phẩm gía đòi ngồi ghế cao

Dân đần độn cào cào bọ chó
Đoàn vệ binh lố nhố đảo điên
Bầy đàn chi điếm hội viên
Tanh tao mật mỡ lợi quyền qua tay

Cờ pha máu xác xây hồn nước
Tiến quân ca thổ đực đĩ gìa
Văn minh thời đại ra rìa
Phèng la trống mõ nhai bìa da khô

Những chiến thắng mơ hồ gỉa tạo
Vươn cổ cò gượng gạo ngợi ca
Nâng bi ve vuốt qủa cà
Anh ba cụ cả Trung- Nga điếm đàng

Cá chết trắng Nha Trang thảm họa
Phận nô tài sa đọa ăn chơi
Rủ nhau ăn gỏi tắm bơi
Sần sùi mụn ghẻ tả tơi giống nòi.

17.11.2016 Lu Hà



Trường Ca Quốc Pháp Gia Quy
Cảm hứng từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hòang Đức phần 104

Hỡi chư khanh thuồng luồng hà bá!
Tướng cá voi bệ hạ lắng nghe
Thảo dân tôm tép sò he
Luận bàn thế sự thẻ tre bao đời

Sáng thế kỷ luật trời đã định
Vòng tuần hòan yên tịnh bao la
Phôi phai gia pháp từng nhà
Tiến lên luật pháp quốc gia bảo hình

Lót viên gạch nhân tình thái thế
Văn hóa nâng chính trị hàng đầu
Thượng tôn luật pháp trưng cầu
Nhân quần hạnh phúc năm châu thuận hòa

Kìa nhược tiểu nhạt nhòa nước mắt
Sống lắt lay lật đật sớm khuya
Chiến tranh máu chảy đầm đìa
Bầy đàn hung ác bên rìa văn minh

Xã hội đỏ hành tinh thảm họa
Thần cá hồi hãy trả lời ta
Vì sao cơ sự sảy ra
Lương tâm chà đạp sơn hà đảo điên

Tậu thánh thượng! Thiên nhiên ưu đãi
Rừng tài nguyên hoa trái bốn mùa
Hang cùng hải đảo ganh đua
Gia phong bộ tộc gìa nua lộng hành

Không quốc pháp nêu danh chính thể
Cha ép con giao tế lệ làng
Mải mê bạo lực phũ phàng
Vua quan lãnh chúa bẽ bàng rên la

Để tới mức Tản Đà phải nói
Bốn ngàn năm tính thói trẻ con
Dân còn bé tí lon ton
Bao giờ mới lớn nước non trông chờ ?

Phải lập hiến ước mơ quốc hội
Tôn Trung Sơn lề lối hằng lo
Dân quyền bầu cử tự do
Thượng tôn pháp luật ấm no mọi nhà

Gọi Trung quốc mà không tổ quốc
Chỉ làng nhàng tôn tộc cóc cua
Đông dân lúc nhúc nô đùa
Cát dời yếu ớt mút mùa tối tăm

Thích kết cánh cà lăm bát nháo
Năm bảy bè phản pháo cắn nhau
Ngai vàng vương miện tô màu
Phụng long diêm dúa trước sau lạy qùy

Lão Khổng Tử tư duy kỳ quặc
Nguyễn Bá Dương kinh ngạc trung hoa
Người mình xấu xí chua ngoa
Mãn Thanh đè bẹp can qua cạo đầu

Hán bạc nhược dãi dầu mưa nắng
Xây trường thành cay đắng xót xa
Dân lành tang tóc kêu ca
Nô tài co rúm quan hà xác xơ

Ngôi thiên tử lờ đờ heo đực
Con dê gìa háo hức đàn bà
Phi tần thái giám lê la
Hòang cung nhày nhụa ác ma dập dờn


An Nam quốc chẳng hơn thì kém
Sống loanh quanh móm mém gìa làng
Tiểu nông lúa nước dềnh dàng
Con trâu đi trước kéo càng bò sau

Luôn cố thủ phép vua thua lệ
Giữa đình làng chủ tế thịt xôi
Tanh tao ruồi nhặng ăn hôi
Sống bằng cảm tính nổi trôi bọt bèo

Không công lý nhạt phèo trí tuệ
Chục nóc nhà vạn tuế gáo ca
Nước trào lênh láng cả ra
Không dùng chum vại rõ là ngu lâu

Dân đông đúc từng xâu lểu nhểu
Dùng luật rừng chơi đểu quan nha
Bí thư đảng ủy quốc gia
Ô hô nghị gật chầu rìa xỉa răng

Tôm đội đất nghênh ngang chỉ đạo
Càng kều cào láo nháo anh ba
Năm tư thậm thụt dưa cà
Chuẩn y lão đại hội ca đàn bầu

Dùng chữ ký cai thầu phe nhóm
Đất đai đòi thâu tóm trong tay
Tòan dân làm chủ mưu hay
Trò chơi chữ nghĩa quan thày vuốt râu

Mao Xáng Xế trên đầu dân tộc
Việt Nam còn ngu ngốc nực cười
Háo danh củ chuối cũng xơi
Huân chương lấp lánh tả tơi kiếp người

Dân khiếu kiện nực cười dũng sĩ
Khoe một thời mất trí vào Nam
Anh hùng hiển hách tham lam
Màn trời chiếu đất đêm nằm tắm sương

Nghe sóng vỡ thê lương ảo não
Vua thủy tề lảo đảo đứng lên
Triều thần nhớn nhác láo liên
 Nha Trang cá chết nhãn tiền thấy chưa?

Chất độc thải dây dưa ngày tháng
Vẫn hội hè trác táng đêm ngày
Trần gian hoa hậu chân dài 
Xứ quân đầu tỉnh tiền tài phởn phao

Chuyện vẫn đó tào lao hội họp
Thanh tóan ngầm quyết bóp họng nhau
Mặt cho dân chúng khổ đau
Tranh ăn dư luận lau nhau chửi càn

Dân Việt dễ lường gàn dụ dỗ
Kể từ thới Pắc Bó Tân Trào
Tinh thần dân tộc tự hào
Đấu tranh giai cấp xu hào bánh bao

Cờ pha máu nghẹn ngào sung sướng
Luỡi dao phay phần thưởng giấy khen
Ôm bằng tổ quốc bon chen
Thân tàn ma dại ho hen chẳng còn.

6.10.2016 Lu Hà




Trường Ca Sáo Rỗng Tâm Trí Người Việt
cảm tác từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức khúc 128

Làng mũi tẹt da vàng thách đố
Kìa China Ấn Độ Đài Loan
Thái Lan Nhật Bản Nam Hàn
Việt Nam lật đật nghèo nàn khổ đau

Trẫm nghe chúng đua nhau nhồi sọ
Quốc tế khen toán số nhất nhì
Vu quy bái tổ vân vi
Đô la tỷ phú béo phì phình ra

Bệ hạ phán thật là chí lý
Thần có ngay mấy ý trình tâu
Loanh quanh chỉ tại cái đầu
Lợi quyền phe nhóm diều hâu hoành hành

Miền Nha Trang tan tành xơ xác
Nội ngoại xâm sả độc điêu tàn
Bồng bềnh tôm cá ngập tràn
Thông tin ngăn chặn giang san não nùng

Thùng tri thức sượng sùng đáy rỗng
Theo hoa man đánh trống kêu tên
Mong sao đỗ đạt bạc tiền
Bon chen sĩ tử dở điên dở khùng

Nạn quan lại khuyển nhung đút lót
Ghế càng cao càng rót nhiều vàng
Vịt gà ngan ngỗng vênh vang
Học trò vẫn chỉ cua càng mọc râu

Đinh ốc rỉ ruồi bâu tiến sĩ
Giả giáo sư vô sỉ ngợi ca
Anh hùng lao động lòi ra
Sa đì khệnh khạng qủa cà dái dê

Quan trọng nhất là nghề sư phạm
Quyết dật dờ ăn bám kỳ thi
Gỉa đò bàn tán xầm xì
Luyện thi mánh lới thầm thì nhỏ to

Bất động sản từng lô đất chiếm
Dự án xây dấu diếm tỷ đồng
Cha con bỏ túi qũy công
Tượng đài rút ruột hội đồng trước sau

Nghề dầu lửa tranh nhau chấm mút
Đúng quy trình tống đút miệng ông
Ngại ngùng bà cả lên cồng
Bồi nhiều nhớt nhát má hồng đít chuyên

Trò lỗ lãi truyền thông báo chí
Quốc doanh bù bí tỉ say xưa
Dân đen đóng thuế mứa thừa
Tiền chùa bỏ tủi sao vừa lòng tham

Đảng ăn cắp tạp nham hệ thống
Giám đốc nhiều từng đống tắc ùn
Loay hoay lý luận chổi cùn
Táo lê đậu phụ trí lùn rêu rao

Quen trí trá xu hào bắp cải
Dăm phút thôi khôn dại tò te
Chuyên gia ngỗng ỉa tắc kè
Mẹ cho con bú té de ra quần

Vốn tự có moi dần khoét rỗng
Nguồn tài nguyên nòi giống lụi tàn
Dân oan nheo nhóc bần hàn
Kiêu binh trấn lột côn an cậy quyền

Kìa Đà Nẵng đào viên suối tắm
Cảnh xa hoa lại lắm ăn mày
Mấy vùng phụ cận ai hay
Xì ke ma túy hết ngày lại đêm

Chín mươi triệu dân thèm no đủ
Đám cô hồn bù khú ăn chơi
Hội đoàn mặt trận khắp nơi
Nuôi bầy dư luận chuột dơi nổ xằng

Chừng một triệu hung hăng liềm búa
Sổng nhởn nhơ xương máu đồng bào
Giáo điều hội nghị thuốc lào
Giơ tay biểu quyết tào lao tấn tuồng

Tâm trí Việt xa lông điếu đóm
Bồi bút quen tổ nhóm phê bình
Dữ rằn đấu tố linh tinh
Toàn dân làm chủ u minh mịt mùng.

12.11.2016 Lu Hà




Trường Ca Sống Gỉa Đò Hư Thật
Cảm đối từ trường ca cập thời của Paul Nguyễn Hoàng Đức phần 4

Các cụ bảo: nước chảy chỗ trũng
Sống giả đò miểng trúng mánh nhiều
Đỉnh cao thần trí phiêu diêu
Tâm hồn thanh thản bóng chiều tà dương

Vật thể nặng bốn phương tám hướng
Luật tự nhiên gắng gượng tả tơi
Kìa phường gía áo đánh hơi
Túi cơm giỏ thịt  xăm soi bao đời

Vì danh lợi đảo điên xảo trá
Thích thấp hèn bụng dạ hẹp hòi
Ghen tuông đố kỵ nhỏ nhoi
Bon chen chỗ thấp bọ giòi chuột dơi

Tìm thụ hưởng lả lơi cái đực
Nơi đong đầy rạo rực tế bào
Phân tâm học khéo thêm vào
Cơ quan sinh dục ứa trào dầu sôi

Càng o bế đáy nồi cháy bỏng
Tức khí thì mới phóng khí ra
Thiểu năng dồn ép bao xa
Giống như vòi nước trên tòa tháp cao

Nơi thấp nhất dồi dào hà hít
Hoan lạc nhiều mông đít rung lên
Học đòi Khổng Tử chớ nên
Thì thường la lối dưới trên khinh nhờn

Không nhìn nhận đòi cơn sung sướng
Dối trá mình mộng tưởng thánh hiền
Vịt vờ đạo đức thần tiên
Nặn ông tượng đất xây nền phỉnh phao

Đây không phải tào lao lý thuyết
Một quốc gia chí thiết mạnh giàu
Rạch ròi phân biệt vàng thau
Chân tơ sợi tóc trước sau kỹ càng

A-rít- tô nhẹ nhàng khuyên bảo
Ngăn nắp không điên đảo tinh thần
Đầu đuôi lộn xộn xác thân
Loay hoay sờ dẫm tay chân rối bời

Xã hội của đười ươi khỉ đỏ
Nô lệ kia nếu có tự do
Vẫn là bát nháo vạc cò
Luật rừng thống trị thập thò chuột dơi

Vậy trật tự ở nơi cao nhất
Đầu con người chân thật nghĩ suy
Tay dùng lao động phát huy
Biếng lười lỗ đít chai lỳ thối thơm

Trong bụng mẹ tim bơm máu não
Rốt sau cùng thận háo hức sinh
Mổ tim não có thần linh
Thận thì mua bán tội hình đa mang

Ông cha mới khẽ khàng to nhỏ
Một kẻ lo kho khó vạn người
Ca dao truyền tụng khắp nơi
Hang cùng ngõ hẻm cảnh đời chớ trêu

Ông cụ cả ngồi kêu sang sảng
Cả chơi cả nhậu giảng rằng cả lo
Thằng cu bếp dưới co ro
Ít ăn thiếu mặc chẳng lo việc làm

Loài thụ tạo muôn năm sự sống
Đẳng cấp phân lương bổng xầm xì
Chim ruồi đập cánh sao bì
Nghìn lần khoảng khắc vân vi nhụy vàng

Vì danh dự vinh quang trách nhiệm
Sức tinh thần dấu diếm chi ai
Tư duy sáng tạo tiền tài
Vạn lần khó nhọc canh dài thở than

Những vương miện chứa chan trí não
Để tôn vinh hoài bão lớn lao
Phải đâu cho kẻ tào lao
Mông đuôi nguyệt quế kết vào nhuốc nhơ

Chỗ thấp kém lao nhao hưởng thụ
Lại gỉa đò ham thú thanh cao
Dật dờ trình độ xu hào
Tiết canh dồi chó xôn xao điếm đàng

Đạo thiên Chúa thênh thang tri thức
Bốn muơi ngày chay thực cá tôm
Kiêng đồ thịt mặn sớm hôm
Phục sinh hoan hỉ củi rơm khói nhòa

Một miếng mỡ rượu hoa chúc tụng
Mùi thơm ngon hơn thúng cá tươi
Ôm nhau nhảy nhót vui cười
Thủy cung thua thiệt chơi vơi bẽ bàng

Loài dưới nước không bằng trên cạn
Thần cá hồi thở vắn than dài
Muôn tâu thánh thượng trần ai
Tầm nhìn họ rộng thiên thai non bồng

À ra thế thuồng luồng hà bá
Hiểu ra rồi hơn cả thủy tề
Suy tư trí tưởng dãi dề
Sẽ ra của cải tràn trề thức ăn

Phải chân thật ăn năn xám hối
Sống gỉa vờ tăm tối tưởng khôn
Cường quyền bạo chúa cô hồn
Luồn trôn đớp hít bán buôn phân người

Mao Xáng Xế cả cười ngạo nghễ
Trí thức bay không thể hơn phân
Bần nông cốt cán nhân dân
Nô tài phụng sự nâng phần đít lên.

6.11.2016 Lu Hà










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét