Thứ Năm, 23 tháng 2, 2017

Lục Bát Tâm Tư Chùm 197




Thúy Hoa Ơi !

Sáng nay tỉnh mộng rã rời
Bóng hình còn đọng nụ cười lả lơi
Mảnh hồn theo gió dong chơi
Ái hà bể lạc ở nơi xứ nào?


Nôn nao trái cấm xuân đào
Đôi gò bồng đảo dạt dào bướm ong
Chập chờn làn nước uốn cong
Tóc mây lõa xõa hương đòng mạ non

Vẳng nghe chim chóc véo von
Nghê thường vũ điệu môi son tuyết hồng
Mấy khi thỏa nguyện mây rồng
Non thần đỉnh giáp mặn nồng ái ân

Động hồ giấc mộng giai nhân
Dập dìu sóng vỗ Châu Trần tào khang
Nhân duyên tiền kiếp rõ ràng
Mà nay xa cách hỡi nàng Thúy Hoa !

Cung đàn ngân khúc thái hòa
Sông Tương lã chã nhạt nhòa mưa rơi
Bài thơ dang dở người ơi!
Đò ngang ngồi đợi mây trời vấn vương

Bích Câu kỳ ngộ đoái thương
Trần gian cát bụi bốn phương xa mờ
Phải đậu hồ điệp cung mơ
Bâng khuâng tư lự thẫn thờ hình ai?

cảm xúc khi đọc bài : Thơ Tình Không Gửi Đến Anh...! của Nguyễn Thị Thúy Hoa
1.5.2015 Lu Hà



Âm Thầm Châu Sa
cảm xúc từ một bức ảnh và thơ của Trần Hiền Châu: Vượt Khó

Trời mây u ám xót thương
Không gian lạnh lẽo quê hương tủi sầu
Đất bùn nhầy nhụa trên đầu
Hồn nhiên em bé dãi dầu nắng mưa

Lần hồi từ sáng tới trưa
Tuổi thơ rơi rụng khi chưa vẹn tròn
Ba tuần trăng đã héo hon
Kiếp nghèo heo hút lon ton ngoài đồng

Nỗi buồn thống thiết mênh mông
Mầm xanh ảm đạm trái hồng tả tơi
Lớn lên cánh gió bụi đời
Bông mai rũ rượi chơi vơi gượng cười

Phố đêm đèn sáng lả lơi
Khách sương nào kẻ lệ rơi đôi hàng
Gà kêu eo óc xóm làng
Bát cơm manh áo bẽ bàng lương tâm

Não lòng phụ tử tình thâm
Mẹ ngồi bậu cửa âm thầm châu sa
Ngước lên nửa mảnh gương nga
Tương lai mù mịt góc nhà củi rơm

Nghẹn ngào cá nướng cháy thơm
Chia nhau nức nở mắt cờm tro than
Xót xa thân phận bần hàn
Bức tranh xã hội thế gian não nùng!

24.5.2015 Lu Hà




Bóng Đè
cảm xúc từ 4 câu thơ của Hiền Châu

“Ngã nhào giọt hắt, giọt đưa
Giọt leo trũng mắt giọt lùa vào tim
Tình em tưởng chết lặng im
Nửa như giãy giụa khát tìm bóng anh..! “

Con chim nó hót trên cành
Bình mình thức dậy cùng đành chịu thôi
Đêm qua bóng đã đè rồi
Biết bao ân nghĩa bồi hồi chiêm bao

Kể sao cho hết ngọt ngào
Tình như sóng dậy dạt dào biển đông
Dìu nhau qua nẻo tiên bồng
Bướm hoa dìu dặt mây rồng thỏa thuê

Vu sơn đỉnh giáp say mê
Mặt kề tận mặt nguyện thề sắt son
Mai này những cái cùng con
Thư cưu trống mái nước non bạn cùng

Thương nhau lòng dạ thủy chung
Tần ngần chiếc bóng não nùng mưa sa
Kiếp này thuyền ái la đà
Than ôi, giấc mộng giang hà biển sâu!

Soi gương lã chã giọt sầu
Tóc mây lõa sõa mái đầu Tương Như
Cung đàn ai gảy nhặt thưa
Thoảng bay tiếng hạc hồn xưa vọng về!

24.5.2015 Lu Hà




Lửa Lòng Cuồn Cuộn
cảm xúc từ hồn thơ lục bát của Hiền Châu

Trời ơi! Ngây ngất qúa thôi
Đào tiên chín mọng bồi hồi cái oanh
Vẳng nghe tiếng hót trên cành
Hàng Nga ẻo lả buông mành ngủ đi

Trong mơ nghe tiếng thầm thì
Chập chờn cánh bướm rầm rì thông reo
Bâng khuâng làn gió hắt heo
Nôn nao đỉnh giáp lưng đèo suối tiên

Lạ lùng quang cảnh thiên nhiên
Ban ngày xao xuyến thuyền quyên má hồng
Trăng lên soi sáng thiên bồng
Ru dương khúc nhạc mây rồng nỉ non

Mặn nồng chỉ thắm môi son
Nâng niu chén ngọc lại còn đòi hôn
Thác sôi sủi bọt ngập hồn
Lửa lòng cuồn cuộn bồn chồn canh thâu

Bần thần nét mặt Hiền Chậu
Lu Hà thảng thốt giọt sầu ly tao
Cầm tay bi lụy nghẹn ngào
Nửa vòng trái đất gió gào đại dương !

23.5.2015 Lu Hà




Mộng Xây Tổ Ấm
viết tặng Trần Hiền Châu sau khi đọc bài: Anh Và Em

Mai thành cơn gió thoảng qua
Tìm em mây trắng trăng tà bao la
Hỏi thăm cung tía gác ngà
Hằng Nga sầu tủi gốc đa một mình

Buồn trông bướm lượn hoa xinh
Hướng dương ai gọi mối tình phôi pha
Lòng anh sóng vỗ giang hà
Thuyền yêu em lái sa bà về đâu

Hồn anh mưa nắng dãi dầu
Mộng xây tổ ấm chân cầu sương rơi
Thư cưu trống mái em ơi!
Đàn con ríu rít tiếng cười dòn tan

Ai hay trong cõi nhân gian
Ba sinh duyên nợ non ngàn gió mây
Cung đàn dìu dặt ngất ngây
Vườn xanh cây trái vui vầy bướm hoa

Dù cho giông bão mưa nhòa
Bình minh trở lại thái hòa hoan ca
Đôi ta chung một mái nhà
Hoàng hôn chan chứa mặn mà ái ân

Phượng cầu Tư Mã Văn Quân
Phiếu mai tình để Châu Trần nghĩa soi
Thắp đèn lần giở mà coi
Phong tình kim cổ mọi thời còn đây!

23.5.2015 Lu Hà




Nhập Thể Linh Hồn
viết tặng Trần Hiền Châu

Nhớ thương ta viết bài thơ
Linh hồn nhập thể huyền mơ sóng đào
Xôn xao biển động gió gào
Tình người non nước dạt dào kiều nhi

Thẹn thùng trinh nữ thầm thì
Cánh hoa hoang dại rầm rì canh thâu
Mặc cho mưa nắng dãi dầu
Thủy chung sau trước giang đầu đợi ai ?

Xót cho rặng liễu chương đài
Tràng An xa cách đoạn dài chinh nhân
Bụi hồng vó ngựa lần khân
Thời gian vàng võ bướm xuân não nùng

Phòng không chiếc bóng hận cùng
Hồn theo cánh gió chập chùng biển khơi
Thuyền tình chấp chới chơi vơi
Cung đàn dang dở chân trời xa xôi

Thấy ai tôi lại bồi hồi
Lạc miền vô thức nổi trôi sông hồ
Mong chi gây dựng cơ đồ
Thả dòng lá thắm nhấp nhô cá vờn

Nửa đêm thổn thức đòi cơn
Tóc mây lõa xõa giận hờn chi đây
Phụng loan trọn kiếp vui vầy
Đuốc hoa hợp cẩn vơi đầy nỉ non

20.5.2015 Lu Hà




Ô Hay Ta Được Hai Kiều

Ô hay ta được hai Kiều
Giang Đông con gái mĩ miều thiết tha
Vừa lòng hoàng đế Lu Hà
Nỉ non sớm tối Hằng Nga thẹn thùng

Trên trang phây búc thủy chung
Bướm ong dìu dặt nảy cung đàn bầu
Sá chi thái giám ngồi chầu
Mắt le mày lác đứng hầu xem thơ

Khát khao lắm kẻ ngẩn ngơ
Ái tình dào dạt ai ngờ chăng ai
Thanh tao yểu điệu nét ngài
Tóc mây lõa xõa u hoài đại dương

Xiêm y dạo khúc nghê thường
Giao loan chan chứa đoạn trường mưa sa
Soi chung một tấm gương ngà
Nền hoa Đồng Tước mở tòa thiên hương

Nâng niu chén rượu quỳnh tương
Rèm mây gác tía nõn nường tuyết da
Trong như ngọc, trắng như ngà
Hai hàng thị nữ muợt mà môi son

Hữu tình sơn thủy nước non
Nghìn thu nào biết duyên còn hay không?
Xe duyên Nguyệt Lão ngóng trông
Ngậm vành kết cỏ tơ hồng buộc chân .

* Đại Kiều và Tiểu Kiều chính là Hiền Châu và Trần Hiền Châu ngày nay đó.

22.5.2015 Lu Hà




Sao Vừa Lòng Nhau
cảm xúc từ bài thơ  Ngẫu Hứng Vu Vơ của Nguyễn Thúy Hoa

Rằng em cứ gọi ha lô !
Thôi đừng hỏi nữa tìm đò mà sang
Lu Hà tên họ rỏ ràng
Bấy lâu quyết chí tìm nàng Thúy Hoa

Gặp nhau khóe hạnh nhạt nhòa
Xôn xao ong bướm kìa tòa thiên hương
Xinh tươi lấp ló nõn nường
Nụ cười hé nở môi hường thiết tha

Trông xa chẳng khác Hằng Nga
Lại gần duyên dáng mặn mà Thái Chân
Anh đây dặm nẻo phong trần
Gươm đàn bỏ gánh bần thần ngẩn ngơ

Ai hay giấc mộng bao giờ
Hồn thơ đắm đuối bên bờ sông Tương
Càng nhìn càng ngắm càng thương
Càng say vẻ ngọc càng vương vấn nhiều

Giang Đông một thuở Tiểu Kiều
Chu du đàn hạc mĩ miều hoàng hôn
Lửa lòng rạo rực sóng cồn
Triều dâng cuồn cuộn bồn chồn tình ai

Nôn nao lên vọng nguyệt đài
Thẹn thùng em bảo u hoài ngàn xưa
Còn chăng một chút hương thừa
Trải bao thế kỷ sao vừa lòng nhau?

* Bút danh của tôi là Lu Hà, nhưng cô Thúy Hoa cứ gọi Hà Lu nghe chệch ra là hallo!
23.5.2015 Lu Hà




Tôi Phải Lòng Cô Bán Mít
viết tặng Nguyễn Thị Thúy Hoa

Gặp nàng gánh mít qua sông
Dừng chân dám hỏi có chồng hay chưa?
Mít thơm từ sáng tới trưa
Chiều nay đem bán say sưa khách thèm

Phòng loan e ấp buông rèm
Trăng non tới độ chả nem rượu mùi
Mân mê nhựa chảy cùng vui
Bàn tay thong thả ngậm ngùi chàng ơi!

Xin rằng chớ có ướm chơi
Để tình mây gió phương trời xa trôi
Trái tim thấp thỏm bồi hồi
Hỡi người quân tử đền bồi chi đây?

Vần xoay ôm ấp ngất ngây
Sần sùi vỏ mít múi dầy thịt thơm
Hột to ta độn với cơm
Long lanh ánh mắt lửa rơm ngọt ngào

Lửa lòng thiêu đốt nôn nao
Chàng chàng thiếp thiếp dạt dào ái ân
Duyên tơ hạnh ngộ Châu Trần
Tôi yêu mít lắm toàn thân nóng bừng

Tổ tông họ mạc vang lừng
Mẹ cha chú bác reo mừng ngợi khen
Lò hồng khuân đúc tráng men
Nửa đêm gà gáy càng quen nết nhà !

10.5.2015 Lu Hà



Tưởng Đã Chết Rồi
Chia sẻ tâm tình với Hiền Châu

“ Nửa đêm trời đổ mưa trăng
Mơn đôi môi mọng ngực căng xuân thì
Hương trinh cựa khẽ bờ mi
Đường cong dạo khúc tình si rộn ràng!“

Đêm qua tưởng đã chết rồi
Lịm vào hoang dã nổi trôi bến tình
Hình như thần nữ oai linh
Nghìn năm thu thảo hành tinh mịt mờ

Sương bay phong vận dật dờ
Buớm ong dìu dặt bên bờ ái ân
Rước vào lầu ngọc tần ngần
Nghê thuờng vũ điệu bần thần ngẩn ngơ

Giường mây thổn thức nên thơ
Tâm đầu ý hợp trận cờ thắng phân
Bỗng đâu eo óc xa gần
Hạt mưa lã chã canh tàn dần phai

Hiền Châu thảng thốt nét ngài
Chàng về hạ giới còn hoài  mộng vương
Lu Hà bịn rịn nhớ thương
Thôi đành dứt áo dặm trường thì xa

Trở về quán trọ sơn hà
Mộng ơi là mộng tỉnh ra mà buồn
Sáng nay hồi hộp bồn chồn
Nhớ sao viết vậy lệ tuôn đôi hàng

Làm sao nhắn gửi cho nàng
Buộc chân chim nhạn ngỡ ngàng bài thơ
Hoa xuân chẳng nỡ hững hờ
Trái đào chín mọng đợi chờ kiếp sau!

27.3.2015 Lu Hà










Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét