Thứ Tư, 20 tháng 1, 2016

Kỹ Năng Tẩy Não Hay Chuyện Giáo Dục Khôi Hài Dưới Mái Trường XHCN?


-Mã Tiểu Linh: Hỏng cả 1 thế hệ bắt đầu từ đây! Chả hiểu giả hay thật, nhưng cả hai đều rất vô duyên...!
Ai xem cứ cười chứ Mã cười không nổi...!

Mục đích của video là gì????
Nói về sự e thẹn ấp úng đỏ mặt của cô giáo trước chuyện 2 con gà dê nhau???
Hay muốn ám chỉ con nít thời này ranh hơn cô giáo????
Hết sức nực cười và vô duyên thúi !
Bực...!

-Van Tran: Diễn hài mà. Tuy nhiên e cũng thấy rất vô duyên. Thật chả ra làm sao

-Mã Tiểu Linh: Hết sức vô duyên cho thằng viết hài. Nhảm nhí ! Đầu độc trẻ thơ trong bộ đồng phục đáng yêu

-Nguyên Duong: Giáo dục ở Vietnam bây giờ em thấy ngán quá chị ơi,  lồng ghép vô toàn thứ gì đâu không hà. Trên Youtube bây giờ có rất nhiều phim hài mới,thí dụ như "Phở đặc biệt", "Mì gõ".v.v.. những cái này người lớn thì xem được,nhưng vẫn cảm thấy vô duyên, còn con nít thì nó không có sức đề kháng với những thông tin này,chiếu lên rồi con nít nó học theo,cái này mà cha mẹ không quan tâm,theo sát các em để có sự hướng dẫn,can thiệp hợp lý thì cũng sẽ giống với ý kiến của chị" hư cả một thế hệ“

-AiMy Meon: Cho thấy rằng các cô giáo chỉ muốn né tránh vấn đề, và chuyện con gà trống đạp mái gà mái chỉ thấy nhiều ở nông thôn, các em ở TP ít khi thấy gà, chứ nói gì đến chuyện thấy cả đàn gà, cô giáo chỉ cần trật tự các em, và hài hước trấn an, trật tự trận cười các em bằng câu trả lời" để có những chú gà con lông mượt như tơ thì chuyện gà đạp mái ko có vấn đề gì đáng cười ở đây cả"

-Vinh Quyen: Cộng sản chiếm miền Nam đã 40 năm, theo tui thấy thì hỏng cả 2 thế hệ rồi đó.
Toàn là dân dốt nắm cán thì hỏi sao kịch bản hay được? Nhìn ra toàn xã hội sẽ thấy sự ngu dốt của chính quyền đã ảnh hưởng tới cuộc sống của người dân như thế nào?

-Lu Hà:  Trái lại tớ lại thấy có chút hay, với con mắt nghệ thuật viết văn. Em bé gái ngây thơ hồn nhiên làm văn miêu tả cảnh thôn quê rất chân thực sống động. Manh nha của mà nhà văn có tài năng. Tớ gạt bỏ yếu tố dâm ô tục tĩu do người lớn tưởng tượng đi. Tớ chỉ thấy em bé gái Việt Nam này rất lanh trí lưu loát tuy giọng nói còn ngọng theo kiểu trẻ con. Cô giáo cũng không nên nổi nóng quát mắng em mà cứ để em tự nhiên mô tả. Vì cô mang tâm ma cô cảm thấy cảnh hai con gà giao thoa với nhau như cảnh nguời ta làm tình mà cô xấu hổ ngượng ngịu bực bội? Tớ có xem một bài văn của một chú bé tả về bố em cũng rất hay cậu bé tả chân, văn khá lưu loát, chữ viết chân phương đẹp, nhưng bị cô giáo cho điểm kém bởi câu tả: Bố em hay đánh rắm khi xem TV. Người ta nên học nói thật, tả chân thực đời sống xã hội không nên né tránh cái gì. Không nên văn hoa lá cành mà lấp liếm bao che sự thật. Chuyện ăn cắp trấn lột của công an thì bảo là ăn cắp trấn lột không nên bằng câu sự việc nhạy cảm, vấn đề tế nhị của ngành công an. Chuyện hiếp dâm cưỡng dâm thì nói rõ hung thủ từng là cán bộ cơ quan nhà nuớc tên họ tuổi quê quán không nên đồng chí T, đồng chí X không chấp hành công tác hành chính quá chén mà xàm xỡ với cô A cô B. Viết cái gì cũng quanh co thiếu rõ ràng minh bạch. Băng clip cô bé gái ngộ nghĩnh xem cho vui thôi cũng chả có gì ghê gớm vào các vấn đề đạo đức xã hội giáo dục học đường. Cái đáng phê phán lên án là những vụ nữ sinh đánh nhau, năm sinh nấp bóng sau mông nữ sinh kia.

Cảnh hai con gà giao thoa, giao hợp, phối ngẫu với nhau là một quan sát tinh tế nhất tiêu biểu nhất khi làm văn tả cảnh về chủ đề con gà . Không lẽ tả con gà thui thủi bên cái cối say lúa? Con gà mỏ phân bên chuồng cầu? Hai con gà dồn đuổi nhau trong niềm say mê hoan lạc ân ái là hình ảnh bình an có sinh sôi nảy nở rất chân thực ở một miền quê Việt Nam. Gọi là phương pháp nhân cách hóa trong nghệ thuật làm văn miêu tả. Tô Hoài trong bài văn tả Dế Mèn Phiêu Lưu Ký mà ngày xưa tớ học trong bậc tiểu học ở một truờng làng thuộc miền Bắc Việt Nam cũng rất thú vị. Hình như Dế Mèn Phiêu Lưu Ký ông viết truớc cách mạng tháng 8? Xem ra văn phong tự nhiên lưu loát lắm. Cô giáo làm bộ quát tháo nhưng cô lại chúm chím cười chứng tỏ trong lòng cô tình xuân đã động. Cô thiếu sự thật thà của một nhà sư phạm.

Lung Linh Ánh Hồng
cảm xúc khi xem clip bé gái tả con gà

Đẹp thay phong cảnh nông thôn
Nắng vàng dắt lối thả hồn mây trôi
Trâu bò đủng đỉnh chân đồi
Trầu xanh trái chín bồi hồi hàng cau

Đôi gà dan díu đuổi nhau
Thiên nhiên thuê thỏa trước sau vẹn tròn
Khoan thai chú trống mỏ son
Cặp đầu cô mái nỉ non xuân tình

Dập dìu hoa bướm rung rinh
Bức tranh thủy mạc lung linh ánh hồng
Cỏ non mươn mướt cánh đồng
Lưng ong dải yếm gánh gồng phất phơ

Trai thanh cát sĩ đợi chờ
Đôi đôi lứa lứa xe tơ xích thằng
Giao thoa hòa hợp cảnh làng
Đất trời rộng mở cung hằng mộng mơ

Sóng tình dào dạt nên thơ
Vẳng nghe tiếng hát bên bờ sông thương
Đào non thơm ngát môi hường
Xôn xao gà gáy quê huơng mặn nồng!

19,1.2016 Lu Hà



-Mã Tiểu Linh: Em không đồng ý với Thiên Thu Tình Mộng (Lu Hà )... Chuyện dạy cho các em hiểu biết về sự duy trì nòi giống của con vật cũng như con người là chuyện dĩ nhiên nên làm. Tuy nhiên mỗi trình độ và hiểu biết được chia ra tuỳ theo lứa tuổi và đuoc dạy đàng hoàng trong giờ khoa học. Chứ chuyện này ko thể đem ra làm trò cười thiên hạ. Cô giáo thì đóng vai mắc cỡ hiền thục trong bộ áo dài, còn các em thì trong đồng phục thể hiện 1 cách ranh mãnh. Em chẳng thấy vui mà thấy vô duyên và đã vô tình dẫn dắt các em đi sai hướng hiểu biết !

-Lu Hà: Mã Tiểu Linh nói có lý về phương diện giáo dục. Còn anh muốn bàn về nghệ thuật viết văn miêu tả cảnh sống ở nông thôn mà sơ ý bỏ qua khía cạnh giáo dục. Anh nhận sai lầm. Anh tôn trọng cái lý của Mã Tiểu Linh: clip này có thề do mấy tay phóng viên nhiếp ảnh hay quay phim gì đó bày đặt mớm lời cho các em, nên cô bé đó trả lời lưu loát theo kích bản học thuộc lòng. Nhưng anh vẫn mong ước mơ hồ giá như đó là một cảnh tự nhiên ở một vùng quê hẻo lánh nào đó nhỉ? Anh mang tâm hồn thi sĩ dễ xúc cảm với vũ trụ tha nhân, nên anh bỏ qua yếu tố chính trị giáo dục sư phạm. Clip này dĩ nhiên không nên chiếu, nhưng trong cái dở cái xấu anh cũng tìm thấy cái nét ngộ nghĩnh hay hay. Anh chỉ nghĩ về một miền quê trung du bắc bộ xa xưa mẹ anh đi chơ mua một đàn gà con và thả ra sân ăn anh có thú đứng hàng giờ nhìn đàn gà mổ thóc. Sau này mẹ anh mua về một giống gà Đông Cảo xương to hùng dũng lắm. Trứng gà to như quả ổi. Anh không không phản đối clip và cũng chẳng chê. Cái đó mặc thiên hạ bàn tán tự do. Anh chỉ từ đó mà khai thác ra nh ững ý tưởng lạ, những áng thơ hay để tặng đời. Anh là Lu Hà mà, anh là anh mà, Cái công lớn nhất anh ghi cho em đó. Nhờ vậy mà có mấy bài thơ tình. Sau này có đọc thơ thiên hạ cũng chả cần truy cứu từ nguồn cảm hứng nào? Nếu anh không ghi chú là từ clip của cô Mã Tiểu Linh có ý phê phán nền giáo dục thiếu văn hóa của chế độ cộng sản Việt Nam. Anh có đọc lướt qua mấy comment nhiều người đồng tình phê phán clip có lối nhồi sọ hướng dẫn trẻ thơ vào con đường nhục dục quá sốm bằng hình ảnh hai cao gà giao phối với nhau. Anh tránh dùng chữ giao phối, giao hợp, giao cấu mà dùng chữ giao thoa trong tự nhiên ngành khoa học vật lý có sử dụng khái niệm này.Giao thoa là một khái niệm trong vật lý chỉ sự chồng chập của hai hoặc nhiều sóng mà tạo ra một hình ảnh sóng mới. Giao thoa là đặc tính tiêu biểu của tính chất sóng. Giao thoa thông thường liên quan đến sự tương tác giữa các sóng mà có sự tương quan hoặc kết hợp với nhau có thể là do chúng cùng được tạo ra từ một nguồn hoặc do chúng có cùng tần số hoặc tần số rất gần nhau....

Năm ngoái anh có viết bài luận: “Bàn Về Chữ Nứng Trong Văn Chương Việt Nam”. Mấy vị văn sĩ miền Nam lớn tuổi cỡ cha chú anh phê bình: “Thiếu gì chuyện bàn luận mà chú Lu Hà lại mang chữ nứng ra mà bàn. Chú tự làm bộ mặt văn sĩ của chú trở nên lem luốc ra“. Anh mới viết thư từ tốn : Thì các anh cứ đọc kỹ đi xem em dẫn dải lập luận đã. Cuối cùng các vị đó cũng đồng ý đăng lên trang Web của các vị. Mọi người khen hay mà không dám nói anh toàn viết chuyện dâm tục.

Chúc em vạn sự an khang, mừng con trai em theo nghiệp nhà binh của ông ngoại. Anh thấy những tấm hình cảnh gia đình hạnh phúc đầm ấm vô cùng. Nhất là các cháu gái.


Giao Thoa Ái Tình

Giao thoa làn sóng ái tình
Âm dương cảnh giới lung linh hiệp hòa
Chứa chan tần số nhạt nhòa
Trái tim rung động một tòa thiên hương

Nôn nao sen trắng nõn nường
Lả lơi trăng gió môi hường thoảng bay
Xạ hương ngây ngất đắm say
Tình chàng nghĩa thiếp canh chày nỉ non

Vẳng nghe tiếng hát véo von
Lửa lòng cộng hưởng nước non một màu
Dù cho sỏi đá nát nhàu
Sắt cầm đồng nhịp trước sau vẹn tròn

Nhẹ nhàng hôn cái môi son
Toàn thân rũ rượi ta còn yêu nhau
Khen cho con tạo nhiệm màu
Mênh mông vũ trụ dãi dầu nẳng mưa

Tiếng gà eo óc sớm trưa
Thiên hà vật thể say xưa sóng tình
Giáo đường ngọn nến lung linh
Cung đàn thánh thót thánh kinh khải hoàn.

19.1.2016 Lu Hà

Clip này theo anh không nên phổ biến rộng vì trình độ dân chúng nhận thức khác nhau mà gây ra phản ứng tiêu cực. Nhưng với anh thì lại là nguồn tư liệu phong phú để tìm hiểu thêm người ta ở Việt Nam giáo dục thế hệ trẻ kiểu gì? Bên cạnh mặt tiêu cực đáng phê phán cũng có những tia le lói phác thảo về cảnh sống thực tại quê hương Việt Nam làm cho tâm hồn thi sĩ tha phương mẫn cảm hồi tưởng lại thời thơ ấu của mình và sáng tác ra thơ. Ta có thể chê một bải phân trâu, nhưng không nên chê cây hoa hồng tươi thắm mọc trên bãi phân trâu. Bùn ao đầm tanh tưởi nhưng bông hoa sen lại thơm ngát vô cùng. Vì tâm trạng xào xáo nhộn nhạo của tư duy cảm xúc mà anh đã xuất thần ra thơ đó. Có lẽ anh sẽ làm một bài thơ để tri em nhé.


Vũ Trụ Tình

Tiếng gà gáy xa gần chào thôn xóm
Nắng chen nhau chan chứa ánh bình minh
Màu khói biếc thẫn thờ cùng hoa bướm
Má ửng hồng cô giáo mắt lung linh…

Cô ngoan qúa để lòng tôi rạo rực
Trái tim côi le lói mộng ái tình
Đàn em nhỏ líu lo mà háo hức
Hàng dừa xanh lõa xõa khóm trúc xinh…

Trâu gặm cỏ chân đồi thông vi vút
Cánh cò bay lả lướt giữa lưng trời
Con bìm bịp lội bờ ao xì xụp
Áo bà ba thôn nữ mỉm môi cười…

Nghe cuốc gọi động tình xuân thảm thiết
Dòng sông xanh uốn khúc cảnh miệt vườn
Hồn ngây dại đất trời nghe da diết
Rung điệu đàn tần số đỉnh chon von…

Thương yêu lắm đôi gà đang ân ái
Vũ trụ tình hãy sinh sản cho mau
Dù bão tổ biết bao là khổ ải
Ánh hào quang nâng đôi cánh nhiệm màu

Kìa khoa học xót xa tìm chân lý
Dòng văn chương lai láng nghĩa nhân quần
Nền văn hiến bốn nghìn năm ý vị
Quê hương ơi! bừng ánh sáng giao thoa!

20.1.2016 Lu Hà


Bức Tranh Quê
thơ chia sẻ tâm tình với Mã Tiểu Linh

Hồn thơ gọi nghe tiếng lòng xao xuyến
Mã Tiểu Linh chan chứa giọt mưa tình
Cả tinh cầu rạo rực ánh bình minh
Tiếng gà gáy giật mình xuân hối hận

Ôi tổ quốc núi sông còn chăng chớ?
Điệu trầm buồn vang tiếng nấc dân oan
Cả ba miền đau xót khóc oán than
Cung đàn chậm nhân tâm nào bỡ ngỡ?

Kìa Bản Giốc thác sôi buồn quan ải
Hoàng Trường Sa rét mướt cánh chim bay
Lá thu rơi đời viễn xứ đắng cay
Lê chân bước hành hương miền đất hứa

Cây thánh gía đè trên vai nặng trĩu
Đồng bào ơi! Bao thế hệ buông lơi
Đàn em thơ giáo dục kiếp tôi đòi
Gây mầm họa cho giống nòi tự diệt

Trán kiêu hãnh hỡi cộng hòa nam Việt
Trái tim hồng thổn thức mãi không thôi
Sao đành chịu lăn lóc chốn xa xôi
Hãy bừng tỉnh nắm tay nhau cùng bước

Người cát sĩ nhớ quê huơng da diết
Một thời xưa lưu luyến mộng Lu Hà
Bính thân cười thục giục gọi Hằng Nga
Nghe tiếng pháo đêm giao thừa nức nở…!

20.1.2016 Lu Hà


Đề tài quê hương nông thôn Việt Nam Lu Hà cũng hay viết lắm. Ví dụ bài này. Hãy thôi xem cái clip phản cảm đó đi xem luớt qua thôi. Để cho thiên hạ người ta bình phẩm cái clip đó. Nên đọc thơ anh Lu Hà về quê hương có lẽ thú hơn chuyện cô giáo học sinh và hai con gà giao hoan.

Gót Sen Vướng Bụi Hồng Trần
đối cảm khi đọc thơ Hoài Vân: Tôi Làm Hành Khất

Em thấm giọt mồ hôi lã chã
Vị mặn mòi đau đáu biển xanh
Gót sen theo bước bộ hành
Phượng rơi hè phố bức tranh quê nhà

Ve rên rĩ nhạt nhòa dương liễu
Phủ mặt hồ đàn cá say bơi
Quán trà mấy khách ngồi chơi
Bèo tây hiu hắt xa xôi gió lùa

Thành Hà Nội Cổ Ngư trống vắng
Chiếc cầu rêu năm tháng hư hao
Tòa nhà bưu điện lao xao
Cây si thả rễ nghẹn ngào xót xa…

Nghe mẹ kể hồn ma nức nở
Nên hóa thành bông sữa hoa sưa
Đêm sầu me sấu đung đưa
Âm u thê thảm gió mưa não nùng…

Bổng ai oán lộc vừng hoa xứ
Chuyện tình yêu đau khổ bi ai
Trái tim gieo xuống tuyền đài
Người đời thương tiếc canh dài lệ rơi!

Ngoảnh mặt lại bao người chiêm ngưỡng
Hồ Thuyền Quang gió lộng thuyền mơ
Hồn em lạc lõng hoang xơ
Công viên ong bướm dạt dào đắm say…

Em tức tưởi vai gày nặng trĩu
Phố đông người nhịp điệu bình yên
Lạnh lùng ánh mắt thản nhiên
Ai người hành khất triền miên u hoài…!

* Hoài Vân tức tác giả „Chiếc Lá Vàng „
6.5.2013 Lu Hà

Sơ lược xong  20.1.2016 Lu Hà






Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét