Băn Khoăn
Có người bản sứ hỏi tôi
Vì sao lưu lạc phương trời
muôn nơi
Thói quen tục lệ giống nòi
Mà sao ai chẳng u hoài nhớ
mong
Tấm lòng cố quốc quê hương
Tấm thân trầm gửi tha phương
xứ người
Bần thần tôi chẳng nên lời
Âm thầm tủi hận bồi hồi xót
xa
Ngoảnh đi lén dấu giọt sầu
Non sông nước Việt cơ cầu lầm
than
Ăn chia đong đếm bình quân
Thắt lưng buộc bụng cạn dần
sức hơi
Đời như con kiến củ khoai
Người khinh như rác nhân tài
bon chen
Đấu tranh giai cấp liên miên
Tương lai chẳng có ưu phiền
mẹ cha
Học hành năm tháng dư thưà
Ưu tiên con cháu ông bà cửa
quan
Thêm màu liệt sĩ cháu ngoan
Năm canh trằn xuân tàn lệ
rơi
Một lòng tôi quyết ra đi
Chân trời xa lạ dựng xây cuộc
đời
2008 Lu Hà
Bao Giờ Thì Tan?
Cảm tác từ bức tranh oan hồn trên đỉnh
núi
Hồn ma bóng quỷ lao xao
Hình người con gái canh khuya não nùng
Muá may rùng rợn quay cuồng
Phất phơ dải luạ thê lương hãi hùng
Nỗi niềm u uất mọi đàng
Trần gian bạc bẽo quê hương máu trào
Mang theo một gánh u sầu
Oán hờn chồng chất sương mờ vây quanh
Nàng còn nuối tiếc tuổi xanh
Đời xuân héo uá u minh bạo tàn
Nưả đêm trở lại dương trần
Chập chờn ẩn hiện thở than cung đàn
Oán hờn quỷ đỏ bất nhân
Đầu trâu mặt ngưạ bần hàn muôn dân
Chết đi hồn chẳng tiêu tan
Còn ai thương tiếc trăng tàn khói nhang?
Tình thù duyên thế lỡ làng
Suối vàng chẳng chịu tìm đường đầu thai
Ngày xưa trong cõi trần ai
Án oan dậy đất ngậm ngùi khổ đau
Hồn ma chẳng biết vì sao
Âm u tử khí bao giờ thì tan?
1.11.2010 Lu Hà
Bên Bờ Bồng Lai
tặng Mary Ngọc Nguyên
Yêu kiều yểu điệu thướt tha
Mary tiên nữ chan hoà mến
yêu
Xinh tươi như một tiểu kiều
Trai thanh gái lịch dập dìu
bớm ong
Tóc mây lả lướt hoe vàng
Non xanh nước biếc bàng
hoàng ngẩn ngơ
Hoa khôi hội ngộ nơi nao
Con Hồng cháu Lạc bên bờ Bồng
Lai
Nôn nao thơm ngát hoa lài
Việt Nam ta đó canh dài đêm
thâu
Ngậm ngùi nhỏ lệ âu sầu
Nỗi niềm cố quốc cỏ dầu phôi
phai
Thiên nga bốn biển trần ai
Hùng Vương đất tổ chương đài
trân châu
Cánh cò bay lả bay la
Sông Thao nô nức mặn mà trời
mây
Rừng chè đồi cọ cỏ may
Thanh Sơn giếng nước lắt lay
bóng hình
Bao giờ trở lại quê mình
Mary giữ mãi chân tình mẹ
ơi!
Mấy dòng gửi lại cho đời
Ru lòng lữ khách Hoa Kỳ xa
xôi!
30.9.2011 Lu Hà
Bệnh Cáo Gian
Cảm tác theo bài báo cuả Lão
Móc: Bò Đái
Mụ Đào đấu tố Tú Uyên
Bẩm sinh không dái hiếp dâm
mới kỳ
Nghe chồng đội trưởng Tí xui
Vu oan giá hoạ hại người hiền
lương
Cái thời cải cách rợn rùng
Chủ trương nặng nợ con đường
đá đeo
Bây giờ lại San Jose'
Mụ Đào hiện đại nứng nghề
già hơn
Nạn nhân là Nguyễn Ngọc Tiên
Trên răng dưới dái moi tiền ở
đâu?
Rỉ tai cáo khống lu loa
Khác chi bò đái ngày xưa lại
về....
Than ôi! miệng lưỡi gian phi
Cha truyền con nối bi ai thế
này...
Chúng tôi Móc- Ái có lời
Có sao nói vậy mọi người hiểu
cho
Việt gian cộng sản mưu mô
Đặc công kiều vận bày trò thị
phi.
Mục tiêu chia rẽ lòng người
Tình sâu nghiã nặng giống
nòi Việt Nam!
12.1.2011 Lu Hà
Dịch Bệnh Tràn Lan
Quan liêu bao cấp còn dài
Bệnh này khó chữa độc tài
tham lam
Kể từ thống nhất Bắc Nam
Lưu manh vô sản tím bầm ruột
gan
Tiền tài công quỹ moi dần
Thi nhau đục khoét chia phần
lợi chung
Rêu rao thế giới đại đồng
Đỉnh cao trí tuệ không ngừng
bắc loa
To mồm sáo rỗng ba hoa
Nhai đi nhai lại Mao Hồ vì
dân
Chê bai tư bản tham tàn
Thị trường định hướng dối
gian lọc lưà
Gây bao thảm khốc quỷ sầu
Đấu tranh trục lợi hồn ma
oán hờn
Nửa già thế kỷ tranh ăn
Bất tài toàn trị liếm dần của
công
Đất đai bán cho ngoại bang
Xuất dương con trẻ lao công
nước ngoài
Đàn bà móc nối phơi bày
Công ty dịch vụ mối mai xứ
người
Thân hèn tỳ thiếp cho ai?
Đài loan Hàn quốc Cao Ly lững
lờ
Hối kiều thu lại nước nhà
Chia nhau chứng khoán đầu tư
thị trường
Rửa đi rửa lại tráo trâng
Tiền vàng nuôi đảng đủ phường
lầu xanh
Ngụy trang du lịch trá hình
Lũ tư bản đỏ hoành hành khắp
nơi
Tham ô móc ngoặc chia bôi
Còn mình còn đảng quái thai
sinh thành
Sáu ba năm đã trôi nhanh
Việt nam tụt hậu hành tinh tận
cùng
Cường hào quan lại nhiễu
nhương
Ba miền thê thảm xóm làng
xác xơ!
2008 Lu Hà
Bèo Tây Trôi Nổi
hoạ thơ Môi Tím
Bèo tây trôi nổi trên sông
Nào ai nỡ thả lạc dòng chia
hai
Thương đau tủi hận sầu cay
Năm canh giọt lệ tuôn dài
cha ơi!
Xót xa nhìn đám bèo trôi
Bên bờ sông vắng mẹ tôi
thương mình
Mênh mông gió lộng trời xanh
Mẹ tôi lỡ bước vì tình phôi
phai
Cha tôi... cát bụi đường dài
Long đong chìm nổi nhớ người
tình xưa....
Hay cho ngày nắng đêm mưa
Mẹ con sớm tối sầu đưa giọng
buồn
Hò ơ theo tiếng mưa tuôn
Phù du bèo bọt phong trần nổi
trôi
Kià ai thả cánh bèo rơi
Như đời con trẻ mồ côi nưả đời....
4.11.2009 Lu Hà
Bích Xuân Luân Hoán
xướng hoạ góp thơ
Hôm qua em muốn một mình
Hôm nay em ước có anh ở Nhà
Mong sao vui vẻ thuận hoà
Cưả nhà êm ấm mẹ cha vui vầy
Yêu nhau là bởi trái tim
Dù cho xa cách vẫn tìm đến
nhau
Trái tim khổ lụy âu sầu
Hai tay ôm chặt mà chiều
lòng em
Hoa hồng duyên dáng nhờ gai
Người ta chỉ đẹp trọn đời thẳng
ngay
Yêu nhau chẳng quản tháng
ngày
Lúc mưa lúc nắng đêm dài có
nhau
Đời người như cánh bèo hoa
Lênh đênh chìm nổi khổ đau
muôn phần
Hỡi chàng thi sĩ cù lần
Soi gương có bóng hình em
trong lòng?
22.11.2009 Lu Hà
Biển Mù Sương Thảm
hoạ thơ Tuyền Linh
Sương rơi mờ mịt biển sầu
Thuyền tôi mất hướng giưã
màu sắc hương
La bàn chỉ hướng phương đông
Tìm sao chẳng thấy bóng hồng
em tôi
Cũng liều theo gió trời tây
Con thuyền định mệnh một đời
trôi qua
Thơ ngây em ở nơi xa
Ngỡ ngàng ong bướm trăng hoa
với tình
Em ơi! Sao nỡ để mình
Bọt bèo trôi nổi nhân tình
thế gian
Thương đau cho hạt bụi trần
Cõi hồng vương vấn muôn ngàn
gió mây
Lang thang tháng tận ngày
dài
Dòng sông chảy xiết uổng đời
hoa trôi
Yêu thương từ thuở đưa nôi
Trái tim người mẹ dẫn đời
tôi đi
Bao giờ em mới hiểu tôi
Thuyền tình tôi khỏi chơi
vơi biển trời
Hoàng hôn rủ bóng xuống rồi
Trăng sao mờ mịt dêm dài trần
ai…
4.11.2009 Lu Hà
Biển Trời Lận Đận
hoạ thơ Hàn Thiên Lương
Hoàng hôn sóng vỗ ngoài khơi
Làn mây lãng đãng trắng trời
hoang vu
Vì sao ra nỗi bơ phờ
Xót xa thân phận đôi bờ tử
sinh
Ngậm ngùi nhớ mái nhà tranh
Dòng sông bãi miá vườn xanh
con đò
Bao năm mù mịt xa nhà
Biển ơi ! Bốn hướng đâu là
quê hương ?
Bọt bèo trôi nổi thê lương
Trùng dương biển động đoạn
trường đau thương
Đảo hoang hải tặc phũ phàng
Mang thân tứ đại lưu vong sứ
người
Rưng rưng cốc lệ vơi đầy
Mẹ cha còn ở cuối trời Việt
Nam
Năm dài tháng tận xa xăm
Con chim vắng bóng cá chìm
sôi tăm
Chôn sâu ngàn dặm nỗi niềm
Chiều nay lồng lộng hoàng
hôn lụi tàn
Lao xao lớp sóng chân cồn
Đất trời thăm thẳm hương hồn
bay xa…
Mảnh đời bao kiếp phù du
Tự do là chốn ước mơ chưả
thành....
16.11.2009 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét