Thứ Năm, 22 tháng 1, 2015

Tâm Sự Với Ca Sĩ Nghiệp Dư Vũ Kim Ngân

Van Duc Pham

Tôi sinh ra ở một tỉnh miền núi trung du bắc bộ. Tôi rất xúc động khi nghe cô Vũ Kim Ngân hát và tôi lập tức làm thơ tặng ngay:

Xót Xa Bao Cuộc Đời
tăng Vũ Kim Ngân khi nghe hát bài: Nắng Lên Xóm Nghèo


Em hát cho lòng anh
Mang nỗi sầu cay đắng
Quê hương mình năm tháng
Cũng nghèo lắm ai ơi!

Nắng vàng lên chơi vơi
Bướm mây hồng quyến luyến
Mạ xanh non xao xuyến
Mong ngày vui nở hoa

Giọt mồ hôi nhạt nhòa
Cô gái làng thơ thẩn
Cuộc tình duyên lận đận
Bao giờ em lấy chồng

Tiếng hò trên cánh đồng
Em bé nằm mộng ước
Trên lưng trâu nhẹ bước
Dào dạt tìm yêu thương

Cánh cò bay vấn vương
Hàng dừa xanh bát ngát
Chị nông dân lật đật
Mặc chiếc áo bà ba

Nam mô a di đà
Nhà sư đi khất thực
Nghe tiếng lòng rưng rức
Xót xa bao cuộc đời

Bên dòng sông buông trôi
Lau lách cũng buồn thôi
Giọng hoài lang dạ cổ
Chiếc thuyền nan xa xôi

Lũy tre giọt sương rơi
Dương tà tắt tới nơi
Cánh cổng làng chưa đóng
Bóng trăng vàng lẻ loi!

18.1.2015 Lu Hà




Các Chư Tiên Ơi!
viết theo tâm ý Van Duc Pham

Hỡi vũ thần tiên nữ
Hãy mau chạy tới đây
Ân ái vẫn còn đầy
Thơ Lu Hà lai láng

Hưởng Ngọt bùi cay đắng
Trong cõi đời trần ai
Tuy chẳng bằng thiên thai
Hồn dạt dào thương nhớ

Khi vầng trăng hiển lộ
Soi bóng nàng Hằng Nga
Làn da tuyết nõn nà
Cơ man nào cảm giác

Ngủ ngon chằng sẽ gác
Nao nức suốt canh khuya
Mưa xối giọt đầm đìa
Cũng không hề rét mướt

Dải yếm đào tha thướt
Tìm đâu chốn sa bà
Cho tới giải Ngân Hà
Bằng vòng ôm thi sĩ

Trái tim nào âm ỉ
Ngọn lửa lòng sáng soi
Biển tình say mặn mòi
Sóng dồn lên chất ngất

*Pham Van Duc la l
ối: Bà con ơi, mau mau chạy đến đây đọc thơ tiên thơ thánh của thằng chó Lu Hà

18.1.2015 Lu Hà



Nghèo Nàn Tư Duy
gửi Pham Văn Duc vô lý gửi Email thoá mạ tôi

Nực cuời thằng cẩu tặc kia
Thuốc lào rắm vặt chầu rìa đợi phân
Hung hăng lo sợ mất phần
Gâu gâu sủa bậy tranh ăn bọ giòi

Lăm le cặn bã cũng đòi
Bon chen phây búc loi choi vịt giời
Thành phần cốt cán mấy đời
Đầu gà bã đậu cọc còi chuột dơi

Năm lần bảy lượt xăm xoi
Cú diều miệng lưỡi đười ươi lạc loài
Lan Viên Xuân Diệu là ai?
Đăng Khoa ngô ngọng tuyền đài thảm thương

Pham Văn Dực, tên bất lương
Gà đồng mèo mả nhiễu nhương diễn đàn
Than ôi, thế thái nhân gian
Thói đời bạc bẽo nghèo nàn tư duy

22.1.2015 Lu Hà




Thằng Già Đi Mót Hơi

A ha lại thấy mặt mày
Lưu manh hói trán cáo cầy chạy rông
Cô đơn sục sạo bướm hồng
Trâu già thân cóc cố mồng gái yêu

Nôn nao thục nữ mĩ miều
Trời cao vòi vọi tiêu điều hoàng hôn
Phạm Văn Dực, qủy tha hồn
Bất tài mất dạy luồn trôn phấn đào

Ghen tuông kèn cựa thét gào
Tồn kho chày mốc đủ lời điêu ngoa
Lon ton bợ đít đàn bà
Vịt vờ ton hót nhạt nhòa lệ rơi!

Đen thui rõ mặt chuột dơi
Nhục ơi là nhục trò cười râu dê
Hung hăng lên mạng gầm ghè
Giả nhân giả nghĩa ê chề mót hơi

Mấy bài thơ rụng thơ rơi
Hận thù sôi sục chửi người thi nhân
Lan Viên Xuân Diệu vịt tần
Bác Hồ Tố Hữu cù lần Đăng Khoa

Cớ sao lăng mạ Lu Hà
Tiên sư thằng đểu tổ bà nhà mi.
Khoai tây bánh đúc cháo mì
Ma cô móm mém rặng thì mất tiêu.

gửi Phạm Văn Dực kẻ dám hăm dọa xỉ nhục tôi, vì làm thơ tình tặng một nguời thiếu phụ hát hay.
23.1.2015 Lu Hà




Thằng Mất Dạy

Thằng mất dạy vẫn còn đứng đó
Con trâu già trâng tráo nhìn ta
Thèm thuồng nửa mảnh gương nga
Mà mày thêu dệt điêu ngoa đủ điều

Tình tắc tỵ cú diều miệng lưỡi
Bảo vệ em la lối lăng loàn
Gỉa vờ thẳng thắn nghĩa nhân
Trái tim mưng mủ tâm thần đảo điên

Con lợn ghẻ nghèo hèn trí tuệ
Kiếp ba que ô uế thế gian
Buồn nôn chầu chực ngóng phân
Hung hăng mánh lới tranh phần thịt xôi

Thằng khốn nạn tanh hôi dơi chuột
Kiếp bọ giòi trau chuốt là bao
Cớ sao mày dám chửi tao?
Làm thơ tình ái dạt dào biển khơi

Tiên sư bố tổ đời Tố Hữu
Trần Đăng Khoa hăm doạ đựợc ai?
Lại còn ông bác độc tài
Trò cười thiên hạ lạc loài Diệu - Viên

Pham Van Duc năm lần bảy lượt gửi Email và nhảy vào khung Chat xỉ nhục tôi làm thơ tình.
23.1.2015 Lu Hà



Rồi Đây
viết tặng Vũ Kim Ngân

Rồi đây anh sẽ làm thơ
Tặng người em gái đôi bờ đục trong
Sông Thao giữ mãi tấm lòng
Thanh Sơn cồn cát mênh mông thủy triều

Nôn nao vào những buổi chiều
Hoàng hôn ẻo lả mĩ miều Hằng Nga
Sá chi bụi vẩn sa bà
Trái tim xao xuyến mặn mà thiết tha

Gió lên ngây ngất lời ca
Nương chè đồi cọ quê nhà ta ơi!
Xanh lam lạc cuối chân trời
Bâng khuâng cánh nhạn cảnh đời trầm luân

Thiều quang đã mấy trăng tuần
Chau mày khóe hạnh cành xuân héo tàn
Hoài lang dạ cổ nồng nàn
Phương cầu Tư Mã chứa chan điệu sầu

Trác Văn Quân, cuộc bể dâu
Dặm trường quan ải mái đầu tuyết pha
Cây phần gốc tử xót xa
Nước non non nuớc sơn hà đợi ai ?

18.1.2015 Lu Hà




Tuổi Mười Lăm
viết tặng Kim Ngân- Thúy Loan- Phương Thảo

Mười lăm tuổi em còn bé lắm
Phải nghe lời chẳng dám chống cha
Những là họ mạc ông bà
Mẹ buồn rười rượi cảnh nhà lầm than

Hai khóe mắt chứa chan giọt lệ
Bước sang ngang thuyền té sóng trào
Tào khang tủi phận má đào
Đồng hoang cỏ dại nghẹn ngào hạt sương

Chòm mây bạc quê hương xa cách
Biết tin ai cám cảnh đời trôi
Phù du bèo bọt xa xôi
Phòng không giá lạnh đơn côi ngậm ngùi

Cơn gió chướng dập vùi tuổi ngọc
Cánh hoa buồn lạc bước trần ai
Hão huyền mộng cảnh thiên thai
Nào ngờ địa ngục u hoài tháng năm

Từng thu đến trăng rằm thổn thức
Xót xa tình bạc phước hồng nhan
Liễu bồ vò võ gian nan
Mười hai bến nước trăm ngàn khổ đầu

Hạt bụi đỏ bể dâu tầm tã
Nơi xứ người buồn bã canh thâu
Mênh mông giun dế âu sầu
Thương ai còm cõi chân cầu đợi ai?

18.1.2015 Lu Hà





Phận Gái Hồng Nhan
viết tặng Vũ Kim Ngân

Năm mười bảy tuổi em đi
Nhìn theo cha mẹ thầm thì con ơi!
Cánh chim lạc lối chân trời
Bâng khuâng xứ lạ rã rời non sông

Tưởng đâu ân ái vợ chồng
Sang ngang đứt sợi tơ hồng trời trao
Ngậm ngùi giọt lệ tuôn trào
Nấm mồ cỏ dại má đào tang gia

Bướm xuân cam chịu hoa gìa
Đồi thông gió hú đầm đìa hạt sương
Ngẫm mình thân gái dặm trường
Trông chòm mây bạc quê hương xa vời

Thuyền em bão tố dưới trời
Bọt bèo kiếp phận mảnh đời buồn trôi
Đá vàng em đã mất rồi
Tình yêu tan nát đơn côi lạc loài

Chất chồng gánh nặng đôi vai
Mảnh mai bồ liễu trần ai phũ phàng
Đắng cay bến mộng cung hằng
Đôi bờ trong đục lỡ làng tuổi xuân

Bơ vơ mấy bận trăng tuần
Đông về gió Sở mây Tần tàn phai
Phòng the giá lạnh canh dài
Ngoài sân nức nở nguyệt đài liễu buông

Dế ca đàn hạc mênh mông
Tim em trống trải cánh đồng cỏ dâu
Thương ai ngồi dưới chân cầu
Hai thân rầu rĩ mái đầu bạc phơ!

16.1.2015 Lu Hà




Ngồi Bến Giang Đầu

Đò ngang qua ngả Thanh Sơn
Bâng khuâng thổn thức cung đờn năm nao
Hoàng hôn đàn vịt lao xao
Nhớ thương vời vợi Sông Thao sóng vùi

Hò ơ tiếng hát ngậm ngùi
Long lanh ánh mắt sụt sùi đòi cơn
Bao năm xa cách giận hờn
Quên lời hẹn ước ruộng vườn xác xơ

Buồn trông đàn cá hững hờ
Cánh bèo trôi dạt bơ vơ xứ nào?
Xót xa dòng lệ tuôn trào
Phụ bần tham phú nghẹn ngào ly tao

Bần thần ra đứng cầu ao
Từng thu lá rụng má đào phôi pha
Trách người nửa mảnh trăng ngà
Vào ra tựa cửa cảnh nhà lầm than

Trời già cay nghiệt hồng nhan
Thói đời đơm đặt trần gian úa sầu
Tương tư rầu rĩ mái đầu
Chiều chiều ngồi bến giang đầu đợi ai?

viết tặng ca sĩ nghiệp dư hát bài: Hoàng Hôn Màu Tím
20.1.2015 Lu Hà




Thăm Nhà Cô Ngân
viết tặng ca sĩ nghiệp dư Kim Ngân

Ta về Phú Thọ Thanh Sơn
Qua đò Chí Chủ thăm vườn cô Ngân
Bâng khuâng xao xuyến bần thần
Nửa đi nửa ở tần ngần ngẩn ngơ

Rặng tre khúc hát hò ơ
Bướm ong dìu dặt đôi bờ sông Thao
Hoàng hôn sóng vỗ rì rào
Khuân vàng đầy đặn má đào Hằng Nga

Hỏi tên cát sĩ Lu Hà
Xa quê từ độ mẹ cha vẫn còn
Nghẹn ngào những nước cùng non
Chôn nhau cắt rốn cái con thuở nào

Yến anh khúc khích thì thào
Thanh mai trúc mã ứa trào giọt sương
Xót xa muôn nẻo dặm trường
Thuyền đời chấp chới thê lương bão bùng

Thư cưu trống mái thẹn thùng *
Quan quan giang hạ não nùng biển sâu
Gặp nhau cỏ úa dãi dầu
Đa tình tự cổ nương dâu bến đò!

*Kinh thư Khổng Tử:
“Quan quan thư cưu
Tại hà chi châu
Yểu điệu thục nữ
Quân tử hảo cầu“

20.1.2015 Lu Hà



Hận Ly Tao
viết tặng các cô Kim Ngân, Thúy Loan , Thị Loan

Thị Loan câu chuyện bi ai
Hồng nhan bạc mệnh canh dài thở than
Thúy Loan cam chịu cơ hàn
Nỗi niềm cay đắng Đài Loan tủi hờn

Kim Ngân vò võ cô đơn
Quảng Hàn gía lạnh đòi cơn sụt sùi
Thuyền em giông tố dập vùi
Từng thu lá rụng còn vui nỗi gì?

Lu Hà đắm đuối tình si
Hồn thơ nức nở thầm thì gió trăng
Thắt lưng dải yếm sang ngang
Nửa chừng đứt gánh hỡi nàng Nguyệt Nga

Dặm trường cách trở giang hà
Gió mưa tầm tã mẹ cha ngóng chờ
Ngậm ngùi mái tóc bạc phơ
Vào ra tựa cửa bơ phờ nhớ con

Mảnh mai bồ liễu môi son
Đá vàng chìm đáy biển cồn cát pha
Phòng không chén lệ nhạt nhòa
Heo may gió bấc đuốc hoa chập chờn

18.1.2015 Lu Hà




Kim Ngân Ơi!
viết tặng ca sĩ nghiệp dư Vũ Kim Ngân

Kim Ngân! ơi hỡi Kim Ngân!
Lu Hà tên gọi thi nhân mấy người
Bôn ba góc bể chân trời
Trường giang tủi hận cảnh đời lầm than

Bài ca thổn thức chứa chan
Phượng cầu Tư Mã cung đàn ngẩn ngơ
Chôn rau cắt rốn ai ngờ
Sông Thao nao nức hững hờ cá bơi

Nôn nao ánh mắt nụ cười
Niềm thương nỗi nhớ chơi vơi bến đào
Thở than ngấn lệ tuôn trào
Quê hương chung lối dạt dào tình em

Nắng lên loã xõa bên thềm
Soi gương chải tóc êm đềm khói lam
Ruộng vườn quen nết hay làm
Ươm tơ kéo sợi trăng rằm đợi thơ

Đục trong dòng nước đôi bờ
Bên bồi bên lở nhạt mờ bóng ai
Thanh Sơn gót ngọc chương đài
Huyền sương chày ngọc canh dài sầu vương

Hội làng trai gái nõn nường
Thắt lưng dải lụa môi hường nở hoa
Cầu cho mưa thuận gió hòa
Chạnh lòng khắc khoải nhạt nhòa em ơi!

* Lu Hà chứ không phải là Hà Lu
19.1.2015 Lu Hà


Tôi chỉ có làm thơ tặng một cô em gái của quê hương chứ có đắc tội với ai đâu? Thế  mà có một nick năm lần bảy lượt xỉ vả thoá mạ tôi. Nên tôi phải nhắc nhở cảnh cáo y:

Này Chú Duc!

Chú không cần rêu rao tỉa tót cạnh khoé vu khống xỉ nhục anh làm gì

Mong chú Van Pham Duc đừng đọc thơ anh, anh cầu xin chú đó. Chú chỉ nên đọc thơ bác Hồ nhà chú hay ông Hữu ông Diệu gì đó là đầy bụng rồi làm sao mà đủ sức tiêu hóa nổi thơ của ai nữa. Hãy nên trung thành, kiên định kiên trì, giữ vững lập truờng tôn thờ đến chết thần tượng bác Hồ, bác Hữu, anh cu Khoa gì đó là tốt rồi. Chúc chú vui vẻ hạnh phúc nhé.

Chú Duc phải ăn chay niệm Phật tu một vạn kiếp sau chú cũng không thể hiểu nổi thơ anh viết gì đâu. Chú đừng nên phí sức a dua học theo nguời ta đọc thơ anh làm gì cho mệt. Cứ nhẩn nha thơ bác Hồ bác Hữu cho khoẻ là vui rồi chú ạ và năng vào đây nhấn like cho cô Kim Ngân hay nhiều cô kiều nữ A, B, C kèo cột khác là tốt rồi, đừng nên viết lách linh tinh bậy bạ làm gì cả. Còn tôi càng ra sức làm thơ tặng cô Kim Ngân hay cho các cô kiều nữ khác cho chú tức sùi bọt mép ra hết cả cạnh khoé mỉa mai. Chú ra sức mỉa mai anh càng ra sức làm thơ ca ngợi cô Ngân một đằng chỉ Like, một chẳng like mà chỉ làm thơ tặng xem ai trinh phục trái tim kiều nữ hơn ai?

Anh và chú thi đua nhé mỗi người theo một con đường riêng cách thức khác nhau để chinh phục trái tim người đẹp. Cứu cánh biện minh cho phương tiện chú ạ. Miễn sao nước sông không phạm nước giếng. Chú thì like, like cật lực vào, còn anh thì làm thơ, làm thơ cật lực. Anh chúc chú mau chóng thành công chiếm nhiều ưu ái thiện cảm của cô Ngân nhé, anh chả ghen tỵ với chú đâu, nếu chỉ like mà chú cũng chiếm thế thuợng phong anh xin chắp tay vái sống chú mấy vái.


Cái ngã này thật vô duyên vô cùng. Tôi chỉ làm thơ tình tặng các cô kiều nữ xinh đep thôi, tôi có làm thơ tình tặng cái gái mẹ nó đâu mà nó gọi tôi là thằng phản quốc?

Làm thơ tình yêu mà cũng bị gán cho tội phản quốc hả giời? Lạ thật cho não trạng thằng cha này. Nào tôi có biết hắn là ai mà gủi thơ vào trang hắn? Tôi gửi vào trang cô A, cô B thì cô A cô B gửi theo hệ thống tự động của mạng Internet hay mạng Facebook. Tại sao y lại vô cớ thóa mạ xỉ nhục tôi?

Trích dẫn:
Văn Duc Pham:

"Tao chừa cái tên phản động như mày ra đây
Đừng xuất hiện vào trang của tao nữa , tên phản quốc kia ạ "

Nên có ngay thơ rằng:

Thằng Dực Nhuốc Nhơ

Phạm văn Dực là thằng mất dạy
Phường ma cô dưới đáy bùn dơ
Ăn theo dư luận bơ phờ
Chó săn lùng cứt lờ đờ bọ hung

Bỗng vô cớ dở khùng dở dại
Hận thù người thuơng ái làm thơ
Chõ mồm cạnh khóe nhuốc nhơ
Chửi ta phản quốc ú ơ bác Hồ

Cậy Tố Hữu làm thơ con cóc
Khoe Lan Viên nói dóc Hoài Thanh
Ô kìa Xuân Diệu sập sành
Chuồng cầu chí chóe hôi thanh nặng mùi

Lũ chúng nó quen mui sủa bậy
Trán thấp bè gieo cấy bọ giòi
Thành phần cốt cán học đòi
Mác Lê tậm tịt cố ngoi làm người

Rõ cái mặt đười ươi hối thối
Ảnh mờ nhòe ngu tối hơn heo
Hung hăng lên mạng Chí Phèo
Xẩu xương cám bã chó mèo chạy rông

Theo lớp học tồng ngồng lông lá
Học nhấn like chó má du côn
Khom lưng bợ đỡ luồn trôn
Con đường kách mệnh bán buôn giống nòi

19.1.2015 Lu Hà


-Pham Van Duc:
“Mày nói gì trên trang của người ta thế. Giỏi văn thế mà đọc bl cũng không hiểu à, đồ loạn ngôn kia. Sao cứ ôm rác vào nhà người khác đổ thế. Đọc thơ của mày có mà rát cả họng thôi , đừng sủa bậy nữa đồ loạn ngôn kia ạ
Thích thì về nhà mày để chửi nhau vói tao cho họ đỡ bịt mũi con ạ
Thơ văn thế ông mày có sống dậy cũng chửi , chứ không riêng ai cả
Thời tiên thánh của mày ở đâu “


-Lu Hà: Tôi có phàn nàn về hiện tượng này trên trang của Kim Ngân. Có nói rõ quan điểm của tôi làm thơ nghệ thuật vị nghệ thuật chứ không phải nghệ thuật vi nhân sinh với lời lẽ rất gay gắt…..


-Vũ Kim Ngân: Ôi! anh Ha Hà Lu ơi anh bức xúc gì thế ?anh đừng nói ở đây mọi người sẽ cười đấy cảm ơn anh nhé

- Lu Hà: Ừ anh xóa đi rồi. Vì anh gặp quá nhiều vụ củ hành củ tỏi, nhiều người cứ tỉa tót nói cạnh nói khoé chửi anh vô lý mấy năm nay rồi và anh buộc phải làm nhiều thơ nhạo báng trào phúng mắng các vị chuyên chửi bậy thả rác. Anh đóng thành từng chùm thơ gọi là chùm thơ trào phúng chế nhạo.
Ngán nhất là đang làm thơ tình cảm chan chứa lai láng tình nguời vui vẻ vô tư sảng khoái lại đổi sang giọng thơ mắng nhiếc những nickma nick qủy, ảnh chụp thì lờ mờ không rõ mặt, thật tốn thời gian vô cùng. Mà sảy ra rất nhiều rồi anh đã từng làm thơ tặng các cô như Mai Hoài Thu, Thi Nguyên, Lệ Hải, Vũ Hoài Trang, Pich Hạnh, Jackie Lương vân vân và vân vân.... Cô hiểu chuyện thì còn khá, Cô không hiểu thì lại cho anh nóng tính, tính nết anh như vậy mất đoàn kết và còn vào hùa với chúng nó chống lại anh, nghe chúng nó xui bẩy nào là anh hay khoe khoang , kiêu căng, kiêu ngạo, dạy đời, không khiêm tốn, anh viết thơ văn như bị thần kinh thì thật ngán vô cùng cho nhân tình thế thái. Với bọn lưu manh mất dạy thì anh sá gì chữ thần kinh thần kẹo. Nhưng với nguời con gái mà anh hết lòng qúy mến trân trọng mà cũng nói như vậy thật là một vết thương lòng. Mà có phải là yêu đuơng trai gái quái gì đâu chỉ là chút ân tình may mắn được sinh ra cõi đời này do cái duyên đưa đẩy mà làm thơ tặng nhau thôi.
Thế mới biết nhận thức các cô khác nhau qúa, tuy họ đều xinh đẹp cả. Em viết như vậy anh rất cảm động và anh xóa đi rồi. Anh rất thích người ngay thẳng và anh ghét nhất nguời hay muợn chữ tế nhị. nhạy cảm gì đó mà phải dối lòng mình cốt đẹp lòng kẻ khác mà không biết phân biệt ngay gian đen trắng. Anh hay tâm sự bày tỏ công khai trên facebook như vậy đó. Nên anh vô tư vì có cái gì khó chịu là anh nói toạc móng heo ra, chả để bụng cái quái gì, cái đáng yêu thì nói yêu, cái đáng chửi thì chửi toẹt nó ra, thành ra tâm hồn anh, tâm linh anh không gợn bụi bẩn trần ai nhiều lắm, trong như mặt nuớc hồ chả có quái gì mà lương tâm phải dằn vặt, trẻ trung làm thơ hoài mà không chán Ngân ạ.

Nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng thấy hay tạo hóa công bằng vô cùng: Nếu không có cỏ dại làm sao biết đưọc hoa thơm? Nếu không có qủy SaTan làm sao biết được tình thương Thiên Chúa bao la? Nếu không có ngạ qủy ác ma loài dã nhân làm sao biết đuợc Phật Bà Quan Thế Âm từ bi? Nếu không có bọn lưu manh mất dạy chống phá khiêu khích làm sao có dòng thơ nhạo báng trào phúng của Lu Hà? Nếu không có khổ đau và tình truồng lận đận bi ai làm sao Lu Hà có thể cảm thông với biết bao thân phận đàn bà và hiểu được nỗi buồn của của kiếp hồng nhan liễu bổ?

Nhưng tâm lý chân thiện mỹ vẫn là nguồn vui sáng tạo của nghệ thuật. Không ai muốn lắm kẻ tiểu nhân đâm hôn chọc tức mình và làm mình tốn phí nhiều thời gian mà sao nhãng đi sự quan tâm đến các cô kiều nữ như Kim Ngân đây?

Anh thì thuộc loại nồi đồng cối đá, kẻ xấu dù trăm phuơng cũng chả làm gì nổi anh đâu. Cái lo là lo cho các muội thôi, bị phân tâm vì miệng lưỡi của họ, lèo lá ngọt bùi mặn mà xảo trá cuối cùng vẫn nhằm chống lại anh?

Anh có lối viết văn tâm sự này với rất nhiều người rồi. Anh không thích dùng Email lén gửi cho ai. Anh thích công khai bày tỏ tình cảm suy tư của mình truớc bàn dân thiên hạ.

-Pham Văn Duc:“ Em cho nó vào chuồng thôi”

-Lu Hà: Này Kim Ngân ơi! Em hát hay qúa, nghe mà ứa trào nưóc mắt ra. Lời ca nẫu ruột xé lòng làm sao mà chịu nổi em ơi!
Anh thấy đa phần có thiện chí ưu ái cảm mộ em, họ gửi lời cám ơn, họ nhấn like động viên, họ gửi những bó hoa, những biểu tượng vui để làm đẹp lòng em.
Nhưng anh thấy cũng lạ, không thể nào hiểu nổi. Em hát mọi người chúc tụng em bằng hoa, bằng biểu tượng hình ảnh, bằng thơ nào có tội tình gì đâu? Mà có một ngã vô duyên  bất nhã buông ra một lời bình chưa hẳn ý thóa mạ nhục mạ em vỗ mặt bời chữ “em “ tức là hắn nhận vai trên là đàn anh của em. Nhưng y có cái gì đó tâm trạng bấn loạn phẫn uất: " Em cho nó vào trong chuồng thôi"
Một câu què cụt hỗn hào vô học quá. Thiếu chủ ngữ đại từ nhân sinh ngôi thứ nhất. Chỉ có ngôi thứ hai là chữ " em " còn ngôi thứ 3 là một hình dung từ khó xác định bởi chữ " nó ". Nó là ai? Bài hát của em, lời bình tốt đẹp chúc tụng em, hoa, biểu tuợng thơ tặng v. v..? Theo anh là không có gì là xấu cả?
Thế mà nỡ lòng nào hắn dùng chữ " cho “ thể mậnh lệnh bắt em phải cho vào trong chuồng như là một sư ô uế miễn cưỡng. Chuồng gì? Chuồng trâu, chuồng lơn,chuồng phân? Lạ thật, sao đời nay còn có kẻ bất hảo bại não vô luơng tâm như vậy hả Ngân ?
Anh chỉ là người tham gia diễn đàn, giống như khách vãng lai lãng tử si tình, giống như kiếm khách giang hồ phiêu bạt đây đó thấy chuyện vô lý bất bình thuờng rút đao ra bênh vực kẻ yếu, còn trong văn chương diễn đàn văn hóa thì luôn viết lời phản biện nhằm bảo vệ nền đạo lý thuần phong văn hiến của dân tộc ta.
Anh buộc lòng phải lên tiếng cho công lý và sự thật, luơng tâm nhân phẩm và lẽ phải. Mình phải gánh vác trọng trách của kẻ sĩ trong thời loạn lạc, không lẽ khoanh tay nhìn đùn đẩy cho ai?
Càng nghĩ mà càng thấy rầu rĩ thuơng em vô cùng. Chỉ có hát thôi mà em hát rất hay. Mọi người qúy mến em lắm lắm mà sao trang em lại có nguời vô duyên nhẫn tâm như vậy nhỉ? Không động viên thì chớ còn gây ra một sự hận thù căm phẫn vô lý đến nực cuời. Đã thế em đừng nàn lòng càng hát nhiều hơn nữa, nhất là những bài dân ca nói về miền quê trung du đồi cọ của chúng tha thật nhiều em nhé.
Chúc em bình an, bản lãnh trí huệ minh mẫn can đảm và gìau nghị lực trong cuộc sống vui tuơi yêu đời.

-Vũ Kim Ngân: Anh Lu Hà ơi anh hiểu nhầm ý của anh VDP rồi .Tại anh ấy bức xúc về cái bl của một cháu có nick Đình Đặng Trịnh thiếu văn hóa ở trên đó . Anh đóc bl đó đi rồi anh sẽ hiểu . Em cảm ơn anh đã quan tâm nhé chúc anh buổi tối vv hp ạ

- Lu Hà: Cháu nào đó với nick Đình Đặng Trinh thiếu văn hoá cũng không có nghĩa tay VDP này thừa văn hóa với một câu cụt lủn hằn học thiếu chủ ngữ tân ngữ bổ ngữ trạng ngữ mà dám viết bình luận vào trang của người ta. Chứng tỏ tay này không tôn trọng Kim ngân và mọi người. Tự nhiên tung ra một comment thừa thãi vô duyên như vậy thì phải biết xấu hổ chứ. Người có nhân cách liêm sỉ khi phê bình ai phải viết cho đủ một câu trọn vẹn tránh nước đôi mập mờ gà vịt, tránh sự hiểu lầm. Muốn phê bình Đinh Đặng Trinh thải có gan viết tên người đó ra và lý do, phải rành mạch ngô ra ngô khoai ra khoai. Còn không đủ sức rành mạch thì nên biết thân biết phận mà im đi. Hắn viết thế là không coi trọng em, anh và bạn đọc. Liệu tất cả mù cả hay sao mà không biết nick Đinh Đặng Trinh vô lễ, liệu em không biết tự xóa hay sao? Cái anh muốn là tay VDP này nên ngậm miệng lại và chỉ nên viết những gì nhằm nâng đỡ động viên em, để em có hứng làm thêm clip mới. Một nguời lớn tuổi không nên viết một câu thiếu trách nhiệm thiếu văn hóa như vậy.
Không biết tay này bao nhiêu tuổi rồi mà viết lách trí tuệ không bằng một đứa trẻ nít. Cháu nào đó với nick Đình Đặng Trinh thiếu văn hoá cũng không có nghĩa tay VDP này thừa văn hóa với một câu cụt lủn hằn học thiếu chủ ngữ tân ngữ bổ ngữ trạng ngữ mà dám viết bình luận vào trang của người ta. Chứng tỏ tay này không tôn trọng Kim ngân và mọi người. Tự nhiên tung ra một comment thừa thãi vô duyên như vậy thì phải biết xấu hổ chứ. Người có nhân cách liêm sỉ khi phê bình ai phải viết cho đủ một câu trọn vẹn tránh nước đôi mập mờ gà vịt, tránh sự hiểu lầm. Muốn phê bình Đinh Đặng Trinh thải có gan viết tên người đó ra và lý do, phải rành mạch ngô ra ngô khoai ra khoai. Còn không đủ sức rành mạch thì nên biết thân biết phận mà im đi. Hắn viết thế là không coi trọng em, anh và bạn đọc. Liệu tất cả mù cả hay sao mà không biết nick Đinh Đặng Trinh vô lễ, liệu em không biết tự xóa hay sao? Cái anh muốn là tay VDP này nên ngậm miệng lại và chỉ nên viết những gì nhằm nâng đỡ động viên em, để em có hứng làm thêm clip mới cái đó mới nên làm của một nguời lớn tuổi.

Không biết tay này bao nhiêu tuổi rồi mà viết lách trí tuệ không bằng một đứa trẻ nít như dân anh chị đá cá lăn dưa dưới chân cầu Ông Lãnh. Một người thiếu đàng hoàng, lén lén lút lút.

Tâm s
ự đã dài mọi sự anh đã dãi bày hết cả rồi. Anh mong mỏi có một ngày nào đó Kim Ngân sẽ đi thi giọng hát và trở thành ca sĩ thực thụ chính quy. Chúc em bình an nhiều may mắn trong cuộc sống và sự nghiệp!

-Kim Ngân: anh Lu Hà ơi trên mạng xh này thì ai người ta muốn nói gì kệ người họ nói hay ,hay dở thì còn bao nhiêu con mắt nhìn vào anh ạ em ko bực cũng ko giận gì ai đâu nói ít người ta hiểu nhìu là ok anh ạ .em cũng ko giận Đình Đặng Trịnh đâu vì cháu còn ít tuổi nên còn phải học hỏi nhiều .nếu mình chấp 1 đứa trẻ thì mình ko bằng đứa trẻ anh ạ .nên em ko muốn xóa bl của cháu để cho cháu tự hiểu anh biết ko ?
-Lu Hà: Anh không quan tâm đến cháu Đình Đặng Trinh gì đó, nó có bố mẹ nó giáo dục rồi. Anh chỉ quan tâm đến anh chàng gìa trắng râu bạc đầu ăn nói viết lách ba lăng nhăng cá mè một lứa với cháu Trinh như anh chàng Pham Van Duc gì đó. Tính anh ngay thẳng nguời lớn nói chuyện với nhau em gái ạ. Người như anh già Duc này không anh nói thì còn ai dám nói anh ta nữa: Y nhiều lần viết rất láo về anh, còn gửi Email xỉ nhục anh vô lý chỉ vì anh hay làm thơ tặng em gái. Sự thể là như vậy đó. Hắn muốn chặn nguồn cảm hứng thơ của anh dành cho em , vì hắn coi em như của riêng nhà hắn. Chỉ hắn mới được độc quyền làm thơ tặng em thôi. Hắn muốn diệt tận gốc nguồn cảm hứng của anh dành cho em. Cho nên bây giờ tình cảm thơ phú của anh dành cho em cũng man mác thôi. Ý anh muốn dành khoảng trống ưu tiên cho Pham Van Duoc đó em gái ơi!
Anh chỉ quan tâm đến tụi già hay bọn cam dư luận viên thôi. Còn bọn trẻ con anh để nó cho xã hội phê phán. Diệt ruồi không cần dao mổ trâu. Còn thằng già hay đứa nào là dư luận viên em cứ bảo anh một câu anh sẽ viết bài chỉnh cho chúng nó một trận nên thân? Này Anh chàng Pham Van Duc có phải bà con họ hàng nhà em không?

Kim Ngân: Ôi anh trai ơi . Nếu anh có chuyện gì bức xúc với anh VDP đó thì anh vào trang của họ mà nói anh ạ .vì một người đã làm vẩn đục trang fb của em rồi em ko muốn có thêm 2-3người nữa đâu anh ạ ,còn người nói xúc phạm em thì anh nói là ko quan tâm .Vậy anh muốn quan tâm ai thì anh đi tìm họ mà noí chuyện nhé, cảm ơn anh

- Lu Hà: Tất nhiên rồi anh sẽ viết thành bài luận với tiêu đề: Tâm Sự với ca sĩ nghiệp dư Vũ Kim Ngân. Và anh thề từ nay cho đến chết anh không nghe em ngâm thơ nữa và chẳng thơ phú gì với em. Vì em đối xử không công bằng, nguồi nai lưng ra làm thơ rất tình cảm với em thì em không bênh vực khi có kẻ công kích thóa mạ anh công khai vào trang em thì xem xóa đi. Anh viết thì em lại bảo làm bẩn trang của em. Anh buốn lắm Kim Ngân ơi! Hình ảnh của em đã chết trong tâm hồn thi sĩ đa cảm ngay thẳng của anh. Em cứ việc ngâm nga anh chúc mừng em và anh không có thời gian nghe nữa. Anh để khoảng trống cho anh chàng Pham Van Duoc đuợc độc quyền coi em là của riêng và anh ta sẽ làm thơ tình cảm lai láng tặng  em. Còn những gì anh viết tặng em là lúc đó tình cảm anh sôi sục bồng bột vô tư như vậy và anh coi như tặng tha nhân và tặng cõi đời đen bạc nhầy nhụa gỉa tạo ô trọc này.

Anh lại tìm người khác ca sĩ khác hiểu anh hơn em. Chào em !


-Maria Sông Hương: Thôi thì tha thứ thôi bạn ạ ! bạn chịu khó vác THÁNH GIÁ

-Lu Hà: Maria Sông Hương: Thôi thì tha thứ thôi bạn ạ ! bạn chịu khó vác THÁNH GIÁ
Lu Hà: Maria mến yêu thân thương ơi! Lu Hà tôi cũng được Cha sức dầu rửa tội trong nhà thờ. Cô nên biết: tôi là thi sĩ có trái tim mềm yếu đầy yêu thương với các cô kiều nữ và những thân phận yếu hèn nhưng cũng có trái tim sắt đá với bọn yêu ma qủy quái.
Làm sao có thể tha thứ hắn được một con ma. Ngay từ đầu Hả mỗ đã ngửi thấy mùi thịt đười ươi của y bởi câu nói: Dạo này anh bạn cũng làm thơ hay thế?

Khi nghe Kim Ngân hát, Lu Hà xúc động quá viết tặng luôn bài thơ thì tay Duc này nó viết thế đó. Lu Hà có quen biết y là thằng cha ky chú kiết nào đâu mà y dám nhận là bạn? Dạo này anh bạn cũng làm thơ hay thế?

Lu Hà này là thi sĩ mà, nên sự nhạy cảm linh tính của Lu Hà gọi là giác quan thứ 6 rất nhạy bén vượt lên trên ngươi bình thường. Một phần Lu Hà cũng thích cô Kim Ngân này thật vì cô ấy viết là người Phú Thọ hai nữa Lu Hà cũng muốn chọc tức thằng tiểu nhân hãm tài này nên phóng bút viết một loạt mấy bài thơ liền gọi là nhất tiễn song điêu một phát bắn cả hai con chim.

Vừa là tặng cô em Kim Ngân vừa lõng thằng đểu thằng mất dạy này ló mặt thật ra. Quả nhiên nó trúng bẫy Lu Hà nó hằn học nào là thơ Lu Hà khó hiểu, đúng là viết cho cõi tiên cõi trời vớ vẩn không như thơ bác Hồ, thơ Tố Hữu thơ thần đồng Trần Đăng Khoa v. v...Nó tỉa tót, cũng may thằng Lu Hà sinh sau đẻ muộn, chứ nó sinh vào thời bác Hồ, bác Hữu màin thơ thằng Hà in vào sách giáo khoa cho chó nó ngửi. Thơ thằng Hà sao bằng thơ bác Hồ thơ Tố Hữu. Bây giờ thiên hạ ai cũng tự khoe thơ mình hay…
Nó hùng hổ gửi Email hay nhảy vào khung Chat xỉ nhục Lu Hà vô lý.
Vậy cứ thẳng tay mà trị không nó lại quen mui làm hại người khác, xỉ nhục các thi sĩ khác. Vờ vĩnh huynh muội không chỉ với Kim Ngân còn các cô khác nữa ngăn cản tài năng của các cô. Nó muốn đóng vai bảo kê theo kiểu anh chị lưu manh giang hồ không đâm thuê chém mướn được thì nó chửi thuê. Nó ngồi rình cô em Kim Ngân hát hò xem có ai xúc phạm không là nó mừng thầm nhảy ra chửi người ta tục tằn. Cô em Kim Ngân lại lầm tưởng nó là thằng tử tế nó đang bảo vệ tấm thân bồ liễu đào tơ của mình. Một mặt nó hùng hổ chửi thuê những việc cỏn con một mặt nó hùng hổ bí mật xỉ vả lăng mạ ai đó làm thơ hay viết lời bình luận nhằm nâng đỡ khuyến khích động viên cô ta, Nó muốn độc quyền nhấn like và bảo vệ. Tiếc rằng nhấn like khen chỉ một lần thôi nên nó cũng bất lực không biết cách nào bày tỏ ruột gan lòng lợn tim chó của nó cho cô Ngân xem.

Vì vậy Lu Hà phải trị nó không chỉ giúp cô Ngân cảnh giác và còn các cô khác nữa. Và ngay chính cô Ngân này bây giờ Lu Hà không thích nữa và không muốn quan hệ mất thời gian. Thiên hạ bao la còn nhiều cô hát hay xinh đẹp làm Lu Hà xúc động mà thơ phú tuôn trào.

Ngày xưa cũng có thằng Thuần Nguyên Tân là giáo viên trường Chu Văn An nhảy vào làm quen với cô Thi Sĩ Thi Nguyên trong khi Thi Nguyên đang say sưa thù tạc nối thơ với Lu Hà. Và cũng gửi Email cho Lu Hà: mày là thằng óc chó làm thơ. Cô Thi Nguyên thì không hiểu cứ tuởng là ghen tuông hai thằng đàn ông tranh gái. Thật là khổ, nhưng không thấy Thi Nguyên làm thơ nữa, không ngâm nữa là hai điều cơ bản Lu Hà cần. Chỉ loay hoay chuyện củ hành củ tỏi, lại còn khuyên ngăn thằng Tân nên hào hiệp rộng lượng, còn có ý trách Lu Hà có tính khoe khoang, không khiêm tốn, lúc nào cũng lên mặt dạy đời. Cô ấy còn bảo: Dạo này muội nhận cơ man nào là Email mà thiên hạ họ phê phán về thơ văn huynh. V ì muội quá ngưỡng mộ huynh nên không quan tâm đến cá t ính của huynh. Muội thấy thiên hạ họ phân tích cũng có lý.
Huynh nổi bật tính ngông cuồng kiêu căng. Mong huynh viết văn làm thơ sao cho người ta qúy trọng.
Chuyện thơ văn là cảm xúc riệng cá nhân yêu thì nói yêu, ghét thì nói ghét lại còn viết làm sao cho người ta kính trọng? Cô thi sĩ này không thể nào ngờ những người cô ta qúy mến kính trọng như thày, như cha, như anh, như em gái lại toàn là bọn ma mọi, bọn Cam cả, Cô ta còn bóng gío: Thương hại cho ai có tính đa nghi mất lòng tin vào con người. Từ chỗ qúy mến thân thuơng như thế mà cô ta nói một câu để Lu Hà giân suốt đời và không muốn quan hệ thân thiết nữa: Em không biết epilepsie là bệnh gì nhưng bạn bè em họ bảo thơ văn anh có triệu trứng epilepsie nghĩa là người bị bệnh thần kinh. Lu Hà bàng hoàng sửng sốt và thôi không thơ phú quái gì nữa cho mất thời giờ. Hãy trả cô ta với đám bạn bè mà cô tin tưởng. Còn cứ quan hệ thì đám nick ma nick qủy kia nó còn chống lại mình. Mình nên vô tư để dành tâm hồn yêu thuơng cho các cô khác.
Chúc Maria bình an!
Amen!







Nỗi Niềm Sông Hương

Maria Sông Hương
Đôi mắt huyền diễm lệ
Thương cõi đời nhân thế
Sáng soi khắp Ngân Hà

Hỡi thiên thần vệ nữ
Gia đình chuỗi mân côi
Xao xuyến tình thánh gía
Trái tim đập bồi hồi

Chúc anh vui vẻ nhé
Rầu rĩ giận hận màn đêm
Lòng dạ ánh trăng thềm
Sáng soi hồn nhân loại

Ave Maria!
Halle Julia !
Phúc âm cầu Đức Chúa
Cung giáo đường nhạt nhòa

Long lanh kìa ngọn nến
Nàng xinh đẹp tuyệt vời
Trong lòng nguời xa xứ
Mang nỗi sầu biển khơi!

viết tặng cô Maria
23.1.2015 Lu Hà

Chúc Maria bình an!
Amen!

23.1.2015 Lu Hà  


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét