Việt Nam- Hồng Kông Ai Hơn Ai?
Nhìn người mà ngẫm đến ta
Người ta dũng khí còn ta ươn hèn
Thanh niên ta giỏi bon chen
Ghen tuông ích kỷ cựa kèn thiệt hơn
Sinh viện trí tuệ cao hơn
Giáo trình học vấn keo sơn vững bền
Việt Nam khôn lỏi tham tiền
Hồng Kông dân chủ xây nền tự do
Việt Nam cậy có bác Hồ
Từ trong huyền thoại nhà mồ bước ra
Hồng Kông trông rộng nhìn xa
Tẩy chay cộng sản ma tà nhiễu nhương
Việt Nam có Phạm Ngọc Cường
Hoang dâm vô đạo phố phường thất kinh
Hồng kông chằng sợ Bắc Kinh
Bạn bè thế giới hành tinh trông vào
Joshua Wong, đáng tự hào
Tương lai thế hệ sóng trào triều dâng
Việt Nam tủi nhục bẽ bàng
Hai con cóc ghẻ Lệ- Quang diễn đàn
China còn lắm hán gian
Annam cũng vậy việt gian còn nhiều
Đặng- Mao miệng lưỡi cú diều
Trọng Sang Hùng Dũng giáo điều kém chi?
Công an mật vụ thâm sì
Khoác vai đầu gấu xì ke bạn vàng
Quyết tâm giải phóng mặt bằng
Giành từng lô đất thiên đàng dựng xây
Họ hàng vây cánh mặt dày
Toàn dân làm chủ bố mày giữ cho
Xứ quân đảng chém miếng to
Đầu thừa đuôi thẹo côn đồ chia nhau
Chủ trương lệ thuộc ba Tàu
Thành Đô chầu chực trắng đầu bạc râu
Công hàm bán nước từ lâu
Công lao đảng bác thuộc lầu ễnh ương.
cảm hứng khi đọc bài thơ:" Ngẫm Người Mà Nghĩ Đến Ta" của Ngọc
Minh
1.10.2014 Lu Hà
Anh Hùng Hót Phân Vũ Khiêu
Anh hùng lao động hót phân
Giặc già văn hóa Minh Xuân một bầy
Hán gian đạo tặc cáo cầy
Manh tâm khai quật xác Thầy Nguyễn Du
Tiền Đường tiếng khóc hu hu!
Suối vàng lạnh lẽo âm u gió lùa
Tố Như khóe lệ nhạt nhòa
Trần gian chó má bắc loa sủa càn
Truyện Kiều nham nhở xé tan
Còn đâu trinh tiết non ngàn biển dâu?
Trải bao thế kỷ dãi dầu
Nỗi niềm dân tộc dài lâu vững bền
Kìa bầy cộng phỉ cướp quyền
Búa liềm cờ đỏ nghèo hèn dân Nam
Hồ -Mao gặm nhấm dâu tằm
Mác Lê mạo hóa tối tăm mịt mù
Giáo sư trình độ gà rù
Gìa mồm gái đĩ móc cu ra ngoài
Vũ Khiêu bợ đỡ độc tài
Sống dai cùng đảng lang sài diều hâu
Một hai chầu chực chuồng cầu
Cục to cục bé trắng râu bạc đầu
Quản chi ruồi nhặng đít trâu
Của trời cố hót gái hầu vú đen
Cố già ra sức bon chen
Dăm ba chữ Hán nhử ghèn lòi dom
Chổng mông tĩ đỏ lòm lòm
Hàn lâm viện sĩ chưa dòm đã khen.
gửi giáo sư rỏm Vũ Khiêu
2.10.2014 Lu Hà
Hiền Nhân Thổi Kèn
Lim dim mắt cóc gật gù
Trông như thằng đểu bố cu thợ cày
Áo hoa mũ mão mặt dày
Văn chương vón cục đọa đầy dân ta
Mấy trang khảo cứu vịt gà
Sinh viên cổ cánh chu cha cố gìa
Tố Như nước mắt đầm đìa
Thân phơi nội cỏ râu ria nhạt phèo
Thày Tàu hăm hở leo trèo
Lên cơn động hớn hắt heo cánh đồng
Minh Xuân sờ tĩ nắn mông
Nghìn từ thối rữa trụi lông nàng Kiều
Mưu mô bày đặt Vũ Khiêu *
Diệt văn hóa Việt Khả Phiêu bầy đàn
Trọng Sang Hùng Dũng phong quan
Gọi là viện sĩ hiền nhân thổi kèn
Sơn hà cóc nhái bon chen
Cổ kim nhơ nhuốc chó khen mèo cười
Hán gian ngạ qủy đười ươi
Trường kỳ mai phục hại đời mọt dân
*Vũ Khiêu. Minh Xuân sửa Truyện Kiều thực hiện âm mưu tàn phá văn hóa Việt,
tạo cơ hội cho giặc Tàu xâm lăng
3.10.2014 Lu Hà
Lắm Ruồi Bâu
Việt Nam danh giá nhất con tiều
Tên nó gọi là giặc Vũ Khiêu
Mừng thọ trăm năm tròn chín tám
Hân hoan tỉnh ủy bát canh riêu
Nam Định văn chương loại tép riu
Dở ngô dở ngọng dám khoe rìu
Anh hùng múa rối thân trâu ngựa
Hán ngụy cậy nhờ phận cóc thiu
Theo đóm ăn tàn cũng triết gia
Mác Lê thối hoắc chiếu đầm đìa
Kách mệnh man ri đường đại hán
Anh hùng nghệ sĩ hạng chầu rìa
Lạ nhỉ ngày nay lắm Chí Phèo
Mào gà nở rộ mọc cheo leo
Quốc túy quốc hồn dân tộc Việt
Giáo sư óc khỉ bé tèo teo
Thèm thuồng ngũ phúc đời khao khát
Phú qúy sang giàu lại sống lâu
Học giả chữ to hàng quốc lão
Đít trâu ngọ nguậy lắm ruồi bâu
Mũ mão đội đầu quan thái giám
Áo hoa lòe loẹt nữ tì hầu
Giả tỉnh giả say đòi sữa bú
Rèm buông sân khấu trống canh chầu.
Chú thích: thơ chúc thọ Vũ Khiêu 98 tuổi, con tiều cũng là con khỉ. Khỉ
già còn gọi là bạch hầu
3.10.2014 Lu Hà
Lão Bật Mã Ôn Tồi *
Đất Nam Định tưởng đâu lận đận
Bật mã ôn đại hán thiên triều
Quốc sư là Đặng Vũ Khiêu
Đầu Ngô mình Sở cú diều hại dân
Đại học sĩ cù lần bằng đểu
Viện hóa bò nghất nghểu ghế cao
Văn chuơng kiến thức tầm phào
Dăm ba cuốn sách thuốc lào rắm rong
Nguyễn Tấn Dũng thổi phồng nhân sĩ
Phong anh hùng hung khí càng hăng
Nửa đêm gà gáy oang oang
Dân đen thức dậy bàng hoàng gọi nhau
Hoa màu đỏ, vảy ngầu tiết chó
Đặng tiên sư gân cổ quốc hồn
Mào gà gần gũi nông thôn
Báo ca đài ngợi luồn trôn khỉ già
Chín tám tuổi râu ria chẳng có
Gọi một trăm dở cụ dở thằng
Đất trời cuốn bụi cát đằng
Nguyễn Du nổi giận sỗ sàng Vũ Khiêu
Tội lỗi hắn Thúy Kiều cưỡng hiếp
Một nghìn lần liên tiếp chẳng tha
Bướm hồng méo mó nát ra
Lòng dân ai oán sơn hà của ta
Giòng Bách Việt sa đà chìm đắm
Giống Văn Lang đằm thắm môi son
Bởi vì tiếng nói vẹn tròn
Ngàn năm văn hóa sống còn của ta.
*Bật Mã Ôn là chức quan coi ngựa trên thiên đình, Ngọc Hoàng phong cho con
khỉ gìa Tôn Ngộ Không.
3.10.2014 Lu Hà
Lập Già Lên Điên Cơn Độc Thoại
Nguyễn Ngọc Lập tự vả vào mặt
Đứng trên cầu chí chát múa may
Hemingway trơ xác gầy
Đen thui mõm chó thân cầy sủa hơi
Giống điêu trác tanh hôi kiếm chác
Giòng chuột dơi bới rác cho ai
Vuốt ve bợ đít độc tài
Chất chồng tội ác tuyền đài thảm thệ
Chửi Ngô Kỷ ngô nghê cuồng dại
Mất trí khôn tê tái trâu gìa
Trợn trừng mũi dãi đầm đìa
Xú danh bia miệng bên rìa mả hoang
Bênh vẹm cái điếm đàng thị Lệ
Trần Nhật Quang con dế gáy to
Trăm năm sự nghiệp bác Hồ
Từ trong huyền thoại nấm mổ diệt vong
Như ma đói thèm công khát trạng
Tên giặc gìa đểu cáng vuốt đuôi
Cuối đời vớt vát thịt xôi
Tự mình độc thoại cho ruồi nó bâu
Bầy dư luận đầu trâu mặt ngựa
Ở Việt Nam chó má hoan hô
Cha ky chú kiết côn đồ
Vỗ tay nhiệt liệt liú lô vịt gà
Nào Ngô Kỷ không nhà không cửa
Chằng vợ con tranh đấu mãi hoài
Việt gian vạch mặt dài dài
Cản đường cách mạng tương lai huy hoàng
*viết theo bộ dạng Nguyễn Ngọc Lập trên băng clip
2.10.2014 Lu Hà
Nghề Thày Tàu Béo Bở
Nghề này lòe loẹt tức cười
Giống con khỉ đột đười ươi lạc loài
Vũ Khiêu đứng đó chứ ai
Anh hùng lao động biệt tài móc phân
Xọt quang bộ gắp tranh phần
Ưu tiên nhung nhúc viện hàn lâm xơi
Đọc bia đền miếu dễ chơi
Xăm soi kính lúp tả tơi chữ Tàu
Mấy trang khảo cứu nát nhàu
Văn nô bồi bút cúi đầu cố ơi!
I tờ trình độ chuột dơi
Ăn gian nói dối lả lơi bướm hồng
Sớm khuya thụt ống cạo lông
Truyện Kiều chôm chỉa thổi phồng Minh Xuân
Trèo đèo lội suối săn gân
Áo nâu túi vải nửa gần nửa xa
Bằng Tường Phúc Kiến quê nhà
Huyênh hoang giòng tộc chói lòa phân tươi
Theo Mao Xáng Xế mới hời
Ba Đình xưng tụng sáng ngời hiền nhân.
gửi giáo sư rỏm Vũ Khiêu
3.10.2014 Lu Hà
Ô Hay Cái Mặt Thằng Phiêu
Ô hay cái mặt thằng Phiêu
So vai rụt cổ con tiều của ai?
Con nuôi của đảng độc tài
China Mao tặc lang sài Á Châu
Huân chương bán nước cho Tàu
Hân hoan Phú Trọng Gạc Ma thuở nào
Cô hồn chiến sĩ nghẹn ngào
Chết không kịp ngáp máu đào thành sông
Lưỡi bò liếm trọn biển Đông
Công hàm ký kết Hồ- Đồng chuyển giao
Lim dim mắt cóc thì thào
Ông ơi! cái hĩm bướm đào nhờn ra *
Sướng mày làm khổ dân ta
Bòi tù cu hãm sơn hà lầm than
Cam tâm trọn kiếp việt gian
Con rơi nay đã lớn dần to cao
Nguyễn Tất Trung, dám tự hào
Mẹ Xuân tức tưởi lệ trào bờ mi
Cao lâu mĩ tửu đầm đìa
Một đêm quắn đít còn gì giang san.
* Lê Khả Phiêu, bị Tàu dùng mĩ nhân kế sai gái đĩ vần một đêm sinh con rồi
bán nước luôn.
3.10.2014 Lu Hà
Phường Nhơ Văn Hóa*
Tranh ăn con cháu Vũ Khiêu
Hảo lơ chí chóe lều bều phân tươi
Hân hoan mũ áo mỉm cười
Bách niên giai lão của trời ông ơi!
Phường nhơ giòng giõi bao đời
Anh hùng lao động rạng ngời tổ tiên
Ễnh ương nhảy cẫng vì tiền
Xọt quang bộ gắp lấn chen chuồng cầu
Giáo sư trình độ ruồi bâu
Chữ nho lổn nhổn đít trâu vấy bùn
Mác Lê lý luận chổi cùn
Khoe khoang Mao tặc trí lùn óc đen
Hàn lâm viện sĩ ho hen
Cầu phong bố khỉ ngợi khen thiên triều
Dã tâm cưỡng hiếp nàng Kiều
Nguyễn Du tức tưởi tiêu điều mả hoang
Minh Xuân trơ tráo điếm đàng
Bàn tay dơ dáy sỗ sàng tỉ tê
Nghìn từ nhớp nhúa ê chề
Hồn thơ Việt tộc não nề hoàng hôn
Đất trời sấm sét mưa tuôn
Tổ cha thằng giặc luồn trôn ba Tàu
Tinh thần văn hóa ma đầu
Nghìn năm văn hiến vì đâu nhạt mờ?
* Vũ Khiêu và Minh Xuân cố tình sửa Truyện Kiều của cụ Nguyễn Du
. Đánh một đòn chí mạng vào văn hoá Việt, hòng nô lệ Tàu.
2.10.2014 Lu Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét