Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2018

Thơ Tết Chùm 10


Khai Bút Mừng Xuân. Tôi mấy năm nay vẫn có thói quen đầu năm mới khai bút mừng xuân.
Muốn được chia sẻ với các bạn những bài thơ làm trước hay sau đêm giao thừa

Giao Thưà Gặp Thần Mưa

Đêm qua gặp lão bà bà
Phơ phơ tóc bạc nghẹn ngào khóc than
Một nghìn năm trước ái ân
Từng là chồng vợ nồng nàn xiết bao


Bây giờ dặm nẻo núi cao
Chàng nơi hạ giới bơ vơ chợ đời
Nưả đêm tâm dạ hồi hồi
Giao thưà nhập mộng xa xôi chân trời

Đào nguyên thuyền cập tới nơi
Rèm buông trướng phủ chơi vơi tự tình
Thần thông là mái đầu xanh
Ngàn thu còn nhớ chúng mình với nhau

Bồ đào mĩ tiủ mặn mà
Nghê thường dạo khúc la đà bướm ong
Ôm nhau giọt lệ xót thương
Kẻ tiên người tục vấn vương mãi hoài

Canh thâu dìu dặt lả lơi
Đung đưa cánh võng sương rơi lầu vàng
Nôn nao cung Quảng chị Hằng
Chư tiên cũng phải khẽ khàng bảo nhau

Thương đôi trống mái thư cưu
Sông Tương gặp lại nàng Vu thuở nào
Lâng lâng đôi trái bồng đào
Thanh mai trúc mã dạt dào ngân nga

Điệu hò mái đẩy đò đưa
Sông Hương núi Ngự la đà bến trăng
Ôm nhau suốt cả canh trường
Đầm đià chăn gối long sàng lung lay

Trải bao thân mạng đắm say
Minh tông hoàng đế đắng cay một thời
Đêm nay thiếp có đôi lời
Kiếp sau hẹn gặp ở nơi sông Hà

Nâng niu mười ngón tay ngà
Tiếng gà xao xác là vưà canh năm
Chia tay còn ấm hơi nằm
Vu Thần đỉnh núi âm thầm mưa tuôn...

1.1.2012  Lu Hà


Trái Đào Còn Đây
tặng Pich Hạnh đêm giao thưà

Em tôi như một nàng tiên
Bao giờ có được ở bên cuộc đời
Mấy lần mộng mị u hoài
Gặp em ở chốn chân trời nước mây

Thướt tha loã xoã vai gày
Nỉ non than thở vơi đầy thâu canh
Vuốt ve mái tóc xanh xanh
Mân mê dải yếm thôi đành chia tay

Anh về trần thế đắng cay
Mưa dầu nắng dãi tháng ngày sầu tư
Kiếp này ta chẳng có nhau
Bởi vì Nguyệt Lão sai màu chỉ tơ

Lời thề khắc dấu trong thơ
Ngàn sau tái hợp trái đào còn đây...

 23 giờ 31.12.2011 Lu Hà


Nhập Mộng Tình Thơ
tặng Hạnh Nguyên

Hẹn nhau ở bến Ngân Hà
Nỉ non than thở mặn mà thiết tha
Xót xa cho cõi ta bà
Bọt bèo trôi nổi ngàn thu tủi sầu

Gặp người tiền kiếp ngàn xưa
Mắt huyền biêng biếc mái đầu xanh xanh
Áo hồng dải yếm thanh thanh
Đôi gò bồng đảo long lanh sóng tình

Thì ra vẫn thế cô mình
Nghìn năm còn đọng hương tình chẳng phai
Khổ đau trong cõi trần ai
Mỗi người mỗi ngả đêm dài mưa rơi!

Tay tiên lưạ nét bồi hồi
Chân chim chỉ đỏ xa xôi trập trùng
Gửi lời chan chưá nhớ nhung
Vần thơ tao ngộ mơ màng anh ơi!

Lúc này khuya khoắt lắm rồi
Thiu thiu hương án chơi vơi biển hồ
Sông Tương biển nhớ đợi chờ
Ta cùng vào mộng bên bờ ái ân...

Thư cưu trống mái quan quan
Thuyền quyên yểu điệu muôn vàn bướm ong
Phấp pha phấp phới mây hồng
Hạnh Nguyên mờ ảo bóng lồng trăng soi

Đào nguyên dẫn lối tới nơi
Hàn huyên trò chuyện chẳng nguôi giận hờn
Trải qua bao lớp sóng cồn
Ngàn năm hẹn biển thề non đá mòn...

Rồng vàng sùi sụt nguồn cơn
Nhâm thìn khao khát nụ hôn cánh đào...

1.1.2012 Lu Hà


Mộng Tiên Mất Rồi

Cuốn năm tiên lại xuống trần
Với chàng Chat Sĩ ái ân tự tình
Hồn thơ bay  tới thiên đình
Nồng nàn xao xuyến cho mình nhớ thương

Giáng lâm để được gần chàng
Nằm trên chiếc võng nhẹ nhàng đung đưa
Thái Chân luôn nhớ Lu Hà
Thường hay nhập mộng giang đầu bến tiên

Đôi ta dan díu nhiều phen
Hằng Nga tạo cảnh thiên nhiên dạt dào
Tiếng oanh thỏ thẻ ngọt ngào
Mấy lần dìu dặt thơ vào phòng khuê

Các cô tiên nữ dầm dề
Chị em sùi sụt não nề nguồn cơn
Hồn chàng theo gió mây vờn
Thiếp không chịu nổi bồn chồn xuống đây

Bồ đào mĩ tỉu thêm say
Nghê thường điệu muá vơi đầy ngàn xưa
Dễ quên Võ Hán rồi sao
Thiên tình cổ hận mai hoa một thời...

Từng trang nhắc lại bồi hồi
Đầm đià châu nhỏ đạp rơi tấm mền
Tiếng gà xao xác cất lên
Giật mình tỉnh giấc mộng tiên mất rồi !

30.12.2011  Lu Hà


Hoàn Cầu Nở Hoa
chuyển thể thơ Hoa Mai: Hãy Bình Tâm Tĩnh Lặng

Cuối năm ngắm tuyết bình yên
Thả lòng theo chiếc lá thiền vàng rơi
Cánh chim lơ lửng giưã trời
Nhắn lời cầu chúc với người trần gian

Nhân duyên thuyền định bến xuân
Về đâu muôn nẻo chưá chan tình người
Hở môi hé một nụ cười
Trong tâm tưởng vọng cuộc đời bon chen

Như con diều lộng triền miên
Vụt lên cao rộng mọi miền non xanh
Bỗng nhiên gió dập rung cành
Cánh diều nghiêng ngả rớt nhanh lạ kỳ

Phù du bao kiếp não nề
Vô thường vấp ngã ê chề bể dâu
Tha hương mấy độ thu sầu
Chìm trong biển ái vùi sâu phận mình

Cố nhân dừng bước coi hình
Xuân về trải rộng nhân tình thế gian
Bình tâm tận hưởng thanh nhàn
Dịu dàng hơi thở muôn vàn thiết tha

Đông tàn nhân tánh mặn mà
An nhiên tự tại ta bà vượt qua
Bình an hạnh phúc mọi nhà
Tìm về bến giác hoàn cầu nở hoa .

30.12.2011 Lu Hà


Cuối Năm Nhớ Bạn
chuyển thể thơ tự do cuả Nguyễn Thanh Khiết
                                                
Dăm bưã nưã cuối năm tết đến
Tao bồn chồn lấn bấn chẳng yên
Phận nghèo nên đếch có tiền
Làm quà gửi tặng bạn hiền ngày xưa

Gió đông thổi ngày đau tháng nhói
Thương thằng ngoài Quảng Trị Đông Hà
Bình Long Bình Giã xót xa
Những thằng què quặp mịt mù giang san

Gò lưng gánh thân tàn ma dại
Cho các ông tướng soái công hầu
Binh nhì lính bét xương khô
Vết thương lên sẹo từ lâu máu ngừng

Còn đau mãi dở dang chiến sự
Tội tụi mày mấy đưá tuyến đầu
Liều thân nợ nước thù nhà
Bây giờ lê lết thân trâu phận bò

Ba mươi sáu năm sau quốc biến
Máu tụi mầy trôi cuốn về đâu?
Chống nạng tiễn bạn lên tàu
Mủi lòng tàn phế khổ đau bốn muà

Mấy thập kỷ đi qua vẫn thế
Ngóng bạn về còn nhớ thăm lom
Bià rừng hốc núi tối om
Có ai nhắc đến thằng còm nằm  trơ ?

Thằng vợ ốm xác xơ nhếch nhác
Thằng con đau leo bậc cầu thang
Còng queo hết gạo thảm thương
Trích ngang lý lịch dân làng khinh khi

Đơn gửi mãi năm này năm khác
Vẫn biệt tăm chẳng được hồi âm
Sống trong tủi hận âm thầm
Chính quyền sách nhiễu tối tăm mặt mày

Tao cũng biết tụi mày cố cựu
Tình nghiã xưa đâu đã dễ quên
Giàu nghèo là cái dĩ nhiên
Không ngồi chung chiếu ưu phiền sầu tư

Thư tao gửi vài câu vá víu
Nhắc một thời bận áo nhà binh
Lòng thành thấu đến trời xanh
Để tao cố chạy tụi mình cùng vui...!!!

28.12.2011 Lu Hà


Cho Đời Tôi Vui

Tôi nằm tôi ngẫm ra thơ
Tôi như một kẻ bơ vơ chợ đời
Trần gian bao nỗi đắng cay
Mà tôi vẫn cứ đắm say một người

Tôi đi giưã chốn trần ai
Phong sương gió bụi nổi trôi luân hồi
Canh Dần một thoáng thở dài
Meo, meo Tân Mão ngậm ngùi xót xa

Bao đêm mộng tưởng chiêm bao
Nhớ ai tôi mới làm thơ cho đời
Thơ tôi như cánh diều bay
Lênh đênh bão tố dập vùi biển sâu

Đứt dây lồng lộng lên cao
Lạc miền bồng đảo thiên nga cõi trời
Ngán sao hạ giới mưa rơi!
Quanh năm tầm tã ai người hiểu tôi?

Mong sao vẫn có một người
Hồng nhan tri kỷ bồi hồi thương tôi
Tôi như một kẻ lạc loài
Cô đơn lạnh lẽo tuyết rơi não nùng

Sáng nay mở cưả ngắm trông
Một màu trắng toát mênh mông cánh đồng
Nhưng tôi quyết chí sẵn sàng
Xăm xăm đạp tuyết xếp hàng mua hoa

Không quên chai rượu hồng đào
Tiễn con hổ dữ đón sao mèo về
Thăng thiên pháo nổ giưã trời
Giao thưà tuyết rụng cho đời tôi vui?

29.12.2010 Lu Hà

Chú Thích: Bài thơ này viết đã một năm, nhưng tôi quên đăng vào chùm thơ tết gọi là ơn cố tri tân nên đưa luôn vào chùm này











Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét