Thứ Bảy, 14 tháng 10, 2017

Thơ 5 Chữ Chùm 37


Yêu Tâm Hồn Thi Sĩ
cảm hứng thơ với Nguyễn Thị Diễm Kiều

Nghẹn ngào tuổi trăng tròn
Nhớ thương người gìa cỗi
Trái tim hồng đắm đuối
Hồn thơ tình lao xao...


Nghe sóng biển rì rào
Cánh hải âu lạc lối
Buồn vương cùng sáng tối
Sầu cung đàn ly tao...

Trúc mai kìa lê táo
Giọt sương rơi ướt mi
Bên tai gió thầm thì
Ngàn thu hồng lâu mộng...

Hải hồ chân trời rộng
Nôn nao cả tinh cầu
Tuyết hoa điểm mái đầu
Bâng khuâng lòng thi sĩ

Biết ai là tri kỷ
Xinh tươi đôi mắt nai
Hồng nhan gót chương đài
Mộng không thành thu thảo...

Trái tim như thầm bảo
Lửa lòng trong chiêm bao
Xót xa dải lụa đào
Mơ hồ canh gà gọi...!

17.4.2016 Lu Hà



Giấc Mộng Đêm Qua

Anh tìm em trong mộng
Mộng ai bảo hư vô
Nơi trần gian lô nhô
Hoang sơ miền vĩnh cửu

Anh từ nơi nào đến
Rồi biết đi về đâu?
Anh tìm một cô gái
Đợi anh bến giang đầu

Anh hỏi anh là ai?
Trước một ngàn năm trước
Anh là ai hôm nay
Say đắm nàng Kiều Nhi?

Anh nút lên bầu vú
Vuốt ve làn tóc mây
Hai chân ghì khóa lại
Xiết chặt em vòng tay

Tràn trề đầy sức sống
Ngọn lửa lòng hừng hực
Nghe trái tim rạo rực
Oanh yến mừng hoan ca

Sao sáng cả Ngân Hà
Mềm mại nàng tiên nga
Hành tinh rung lảo đảo
Mây mưa sa la đà

Em thì thầm khuyên nhủ
Từ từ thôi ông tướng
Đêm nay vẫn còn dài
Vội chi mà hăng thế?

Cứ như vài thế kỷ
Ta mới gặp lại nhau
Em đền bù anh nhé
Cho nhũ hoa ướt nhàu


Bình minh gà gáy sáng
Tiên nữ trở về trời
Níu áo lệ tuôn rơi
Dùng dằng đi chẳng nỡ

Khối tình em xin nợ
Đợi chờ anh kiếp sau
Dù vàng đá phai màu
Vấn vương hồn thi sĩ…!

22.4.2016 Lu Hà



Dí Dỏm Ra Phết

Sở trường thơ năm chữ
Ấy là Thái Bá Tân
Hết lòng vì quốc dân
Đồng bào ai cũng biết

Đọc dí dỏm ra phết
Thâm thúy khá khôi hài
Chê chế độ độc tài
Lúc xế chiều đứng bóng

Quản chi manh khố đóng
Nếu có phải ngồi tù
Tiếng gió thổi vi vu
Tâm hồn nghe lộng gió

Khinh khi quân theo giặc
Tàu chệt nó tri hô
Quyết giành giật cơ đồ
Những vần thơ yêu nước


Anh em ta cùng bước
Lu Hà Thái Bá Tân
Hỡi kẻ sỹ xa gần
Cho nhân loài biết mặt.

28.3.2016 Lu Hà




Đôi Mắt Nàng Thơ
viết tặng Lê Phương Uyên và Nguyễn Thị Diễm Kiều

Ôi! đôi mắt nàng thơ
Dưới gốc sồi đợi chờ
Mênh mông sau gọng kính
Trời mây xanh lững lờ...

Nàng tiên nữ bên bờ
Tây Thi đang giặt vải
Cơn sóng lòng êm ái
Vút lên bản tình ca...

Nào thi sĩ Lu Hà
Bâng khuâng cùng Hằng Nga
Ghé thăm nơi hạ giới
Ai là Lê Phương Uyên?

Xôn xao tòa thiên nhiên
Môi thắm nụ cười duyên
Nôn nao từ thuở ấy
Cất tiếng khóc chào đời...

Giọt nước mắt chơi vơi
Mẹ hiền của con ơi!
Bóng cha cao lồng lộng
Che chở cho cây đời

Dòng sông thương cá bơi
Phù sa thuyền ra khơi
Nòi giống tiên rồng chảy
Mạch máu tình muôn nơi

Diễm Kiều dạo gót chơi
Bình thơ cho mọi người
Nương chè dâu đồi cọ
Quê hương ta sáng ngời

Lũy tre làng thảnh thơi
Ghi câu chuyện huyền thoại
Thánh Gióng bao thời đại
Rằng cậu bé lên ba

Cũng vung gươm đánh giặc
Các Vua Hùng giáo mác
Bờ cõi hình chữ S
Giang san Đại Cồ Việt

Yêu tổ quốc da diết
Mắt huyền nai thắm thiết
Diễm Kiều Lê Phương Uyên
Đôi tâm hồn thanh khiết

Kìa biển Đông thảm thiết
Tiếng kêu Hoàng Trường Sa
Thềm lục địa của ta
Máu hồng tuôn ngư phủ

Hoàng hôn buồn ủ rũ
Cánh cò bay bả lả
Lã chã giọt sương rơi
Gánh sơn hà nặng trĩu

Yêu quê hương xứ sở
Chúng ta cùng mắc nợ
Bài học sống làm người
Ngàn năm nghe sóng vỗ

Người đi xa vẫn nhớ
Muối dưa cà dầm tương
Điệu hò trên sông Hương
Bến Ninh Kiều núi Ngự 

Ngọn lửa lòng chan chứa
Xót xa tình ni cô
Nam mô di đà Phật
Khói nhang chùa thoảng bay…!


7.4.2016 Lu Hà




Ba Trăm Năm Sau
cảm hứng với nữ sĩ Hiền Châu

Ba trăm năm gặp lại
Hồn tưởng nhớ xa xôi
Cô thục nữ bồi hồi
Gốc cây mù u đó...?

Cháng cát sĩ hỏi nhỏ
Vậy lòng đã sẵn sàng
Bện chặt chỉ xích thằng
Chén kim bôi hợp cẩn...?

Ôi, bài thơ tủi hận
Đoạn trường tình bơ vơ
Thuyền sao chẳng tới bờ
Cho đôi ta sầu khổ...?

Thương vầng trăng cổ độ
Mây gió cuốn cung nga
Buồn thảm cõi sơn hà
Hạt sương rơi lã chã ….

Vùng hương thơm ẻo lả
Ngây ngất nẻo thiên bồng
Oan trái sợi tơ hồng
Trách chi ông Nguyệt Lão

Tay cầm tay vội bảo
Bốn mắt say tình nhau
Thời gian thử vàng thau
Nụ hôn càng thắm thiết....!

28.7.2016 Lu Hà




Nỗi Lòng Thiếu Phụ Việt Nam
viết tặng nữ sĩ Quỳnh Trâm

Có một người thiếu phụ
Theo thuyền ra biển khơi
Khắc khoải nghe sóng vỗ
Long đong bốn phương trời

Đàn chim én chơi vơi!
Quê hương mình tả tơi
Bươn bả tìm cuộc sống
Nơi nào có tự do?

Lao đao những cánh cò
Chập chờn khóc nghêu sò
Biển Nha Trang thổn thức
Thuyền em đi về đâu?

Nắng mưa nhuộm mái đầu
Vội vã kìa bóng câu
Trái tim em mách bảo
Thơm thảo hồn năm châu

Nhân loại bắc cây cầu
Nối liền hạt trân châu
Tuôn ra từ tâm khảm
Lã chã giọt mưa sa

Hallejulia!
Thánh thót phúc âm ca
Đoàn người vác thánh gía
Tình Thiên Chúa bao la

Thuyền lộng gió băng hà
Em lại nhớ quê nhà
Nơi chôn nhau cắt rốn
Ứa lệ nhìn mây xa!

Mùa đông về tuyết gía
Nổi niềm dâng chan chứa
Tháng mười hai năm nay
Biết bao là biến cố ?

Hành tinh đang vần vũ
Xót thương cho Việt Nam
Quanh năm đời lận đận
Mái nhà tranh khói lam!

3.12.2016 Lu Hà







Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét