Thứ Bảy, 22 tháng 10, 2016

Song Thất Lục Bát Chùm 147

Gịọt Lệ Trần Ai
Kính thương đại lão Thinh Quang, cây đại thụ của nền văn học Việt Nam

Mắt hoen lệ nhìn trời mưa gió
Buổi hoàng hôn lối  ngõ điêu tàn
Còn đâu trăng sáng hương ngàn
Thiếp đi trước nhé trần gian lạnh lùng


Bậc tiền bối não nùng rung cảm
Tuổi chín mươi buồn thảm Thinh Quang
Ân tình hai chữ tào khang
Chia ly đôi ngả dở dang đoạn trường

Cầu Thiên Chúa dẫn đường vĩnh cửu
Dải ngân hà mưa nhỏ sương sa
Vào ra tựa cửa bóng tà
Anna biền biệt nhạt nhòa lệ rơi!

Hàng đại lão sáng soi muôn thuở
Ánh thiều quang cổ thụ văn chương
Xuân ca biển cả đại dương
Hải âu cánh trắng mênh mông biển trời

Trái tim nóng một thời quan ải
Tiếng thư cưu ân ái vợ chồng
Mới đây mà đã khóc thương
Người đi kẻ ở âm dương cách vời !

Cõi vĩnh phúc xa xôi thăm thẳm
Tình bao la mang tấm thủy chung
Nàng cười mây gió trập trùng
Đầu ta đã bạc rưng rưng giọt sầu!

Xin thắp nén hương lòng phân ưu hiền nội của nhà văn Thinh Quang đã ra đi về nơi nước Chúa.
22.5.2013 Lu Hà 





Ngoại Ơi!
tặngThimyngoc Huynh

Trải gío bụi bao năm xa cách
Nay trở về thăm cánh đồng quê
Âm thầm ngoại vẫn ngóng trông
Niềm thương nổi nhớ vấn vương mãi hoài

Đời trôi nổi trần ai gió lộng
Chốn phong ba mộng tưởng tương lai
Ước mơ hạnh phúc tiền tài
Trăng suông buồn bã canh dài mưa chan

Ôi! Ngao ngán điêu tàn cảnh vật
Bụi cỏ lau chua chát đắng cay
Ra đi búi tóc chưa dày
Tứ tuần ngấp nghé tháng ngày sầu tư

Bên nấm mộ dãi dầu sương gío
Khói nhang tàn cổ độ trăng soi
Thiên đường Thiên Chúa xa xôi
Ngậm ngùi thương cảm cảnh đời lầm than

Nghe Cuốc Cuốc bần thần lạc lõng
Cánh nhạn kia bay bổng thinh không
Tấm thân tứ đại thê lương
Phong ba bão táp bụi hồng ngoại ơi!

Tôi thương ngoại cả đời lận đận
Cả bốn mùa khổ tận cam lai
Ngược xuôi bến bãi nương chài
Bát cơm manh áo u hoài mưa chan

Đường danh lợi gian nan lấp lối
Suốt bao năm chẳng đoái trông về
Bơ phờ mệt mỏi sơn khê
Cúi đầu lạy tạ não nề xót xa !

Xúc cảm Thimyngọc Huynh về thăm nấm mộ bà ngoại
27.5.2013 Lu Hà 





Bên Đồi Thông Reo
tặng Lan Phương

Em có phải nàng tiên giáng thế
Chuyện ngàn năm tình ái thiết tha
Từ thời bàn cổ thiên nga
Suối tiên em tắm bóng tà hoàng hôn

Người tình ấy tâm hồn vời vợi
Dáng khổng lồ đắm đuối xa xôi
Mắt nhìn say đắm biển khơi
Bàn tay in dấu mộng đời ngẩn ngơ

Hồn trinh nữ như tờ giấy trắng
Trải thênh thang năm tháng bàn đời
Hồn nhiên vui với biển trời
Anh là tờ thấm bồi hồi yêu thương

Khô đi nhé mực vương lệ đổ
Giọt máu hồng tim nhỏ phôi phai
Đoạn trường để lại trần ai
Thư cưu trống mái canh dài nỉ non

Tình huyền sử sóng cồn biển gọi
Nghìn năm sau trăng dọi không thôi
Phù du bao kiếp luân hồi
Vi lô lau lách bên đồi thông reo!

cảm xúc khi đọc bài: “Giấy Thấm “
20.5.2013 Lu Hà





Canh Dài thở Than

Gần hờ hững xa xôi lại nhớ
Cứ âm thầm người có biết không
Xót xa giấc mộng thiên bồng
Tan vào hư lãng mênh mông biển hồ

Đường trăm nẻo bơ vơ trần ải
Thời gian trôi tê tái biển đời
Thuyền tình chấp chới chơi vơi
Phúc âm thánh thót tuyệt vời ngợi ca

Tình của Chúa bao la biển cả
Nâng đỡ tôi chan chứa nghẹn ngào
Bồi hồi cơn sóng dạt dào
Ngày xưa dạo ấy bướm đào thanh tân

Trách chi nữa non ngàn dặm thẳm
Bóng ai đi hun hút chiều tà
Riêng tôi ngần ngại lo xa
Còn đâu xao xuyến chan hòa mộng xanh

Thôi trả lại cũng đành cam chịu
Bao thiệt thòi nặng trĩu đôi vai
Trái tim hồng đã phôi phai
Oán hờn câm lặng canh dài thở than!

cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Oán Câm
23.5.2013 Lu Hà





Lẻ Loi Mảnh Đời
cảm xúc thơ Thimyngoc Huynh: Về Thăm Chốn Xưa

Lần lối cỏ đường xưa nẻo cũ
Dấu quen thời thơ ấu xa xôi
Nơi bao kỷ niệm một thời
Đuổi trâu bắt bướm vui tươi ngập hồn

Căn nhà nhỏ mảnh vườn xơ xác
Đàn gà con nháo nhác gọi nhau
Trưa hè dầu dãi mái đầu
Vắng tanh ngõ trúc bên cầu hỏi ai ?

Người đi khuất chân mây góc biển
Ta về tìm lận đận chân chim
Tựa lưng cánh cửa im lìm
Vẳng nghe tiếng gió mộng chìm sầu tư…

Thuở xưa đó vi vu gió thổi
Mắt nhìn nhau đắm đuối thiết tha
Lá dừa thèn thẹn chiều tà
Lời chưa kịp ngỏ trăng ngà sương rơi!

Rồi xa cách mỗi người mỗi ngả
Bụi hồng trần tầm tã tả tơi
Thuyền tình chấp chới biển khơi
Trăng vàng sẻ nửa lẻ loi mảnh đời…!

22.5.2013 Lu Hà





Mộng Đêm Tang Lễ
Chia sẻ tâm tư cùng Thimyngoc Huynh và Thuy Anh Lam

Đêm tang lễ tâm hồn nhức nhối
Giận con tim tức tưởi bóng hình
Mộng hoang sầu tím lòng mình
Xa xôi biền biệt cuộc tình khổ đau

Ta đã khóc nhạt nhòa quan ải
Đường phôi phai tê tái buồn sao
Mênh mông dày đặc sương mờ
Cánh đồng hoang vắng dật dờ bóng ma

Tình khuất nẻo bóng tà trăng hận
Tin đưa nhau ln đn hoàng hôn
Làn môi gía lạnh cô đơn
Âm dương đôi ngả biển cồn lìa xa

Mảnh tang thắt trăng ngà ảm đạm
Đoạn trường đình thê thảm xót xa
Sương sa hoài niệm sa bà
Bóng đen hun hút sân ga bụi hồng

Giọt sương ái vấn vương trạm cuối
Người ra đi tức tưởi chân trời
Bỏ ta ở lại ở lại cõi đời
Ngược xuôi bươn bả hoa rơi nhụy tàn…!

26.5.2013 Lu Hà





Những Chiều Hoang Tưởng
tặng Thimyngoc Huynh

Em đã sống những chiều hoang tưởng
Trong căn phòng sầu động biển dâng
Cô đơn chăn chiếu bẽ bàng
Mịt mùng đêm tối dở dang canh trường

Bóng anh đến thê lương ảm đạm
Con đường dài thê thảm tiếng ve
Đi đi em gọi mưa về
Cho thêm lạnh lẽo sơn khê não nùng

Lê chân bước vạt rừng nắng quái
Miền Úc Châu khắc khoải quê nhà
Tàu xe  chen chúc bến phà
Ngẩn ngơ bề bộn sơn hà ngược xuôi

Xây mộng hão bồi hồi náo nức
Bướm ong vờn thao thức trăng sao
Đời vui mấy đợt sóng trào
Bỗng đâu gió chướng nghẹn ngào xót xa

Tim hiu hắt dạ sầu héo úa
Đường quanh co hư ảo chập chờn
Sương rơi gía lạnh nụ hôn
Chập chồng biển cả sóng cồn lùi xa…!

cảm xúc khi đọc 3 khổ thơ  8 chữ của Thimyngoc Huynh: Khi Anh Đến
22.5.2013 Lu Hà




Nửa Trái Tinh Cầu
tặng Thimyngoc Huynh

Em chúa nhật còn anh thứ bảy
Gửi bài thơ đốt cháy thời gian
Bao la hoài vọng thế nhân
Không gian khép lại chứa chan ân tình

Nhờ nương náu hành tinh thương nhớ
Tình của em nóng đỏ tim anh
Thơ qua thơ lại cũng đành
Côn trùng rên rỉ năm canh u hoài

Trong bốn bể trần ai tương ngộ
Khách đa sầu than thở cùng ta
Mộng vừa ghé buổi hôm qua
Hôm nay hun hút bóng tà hoàng hôn

Đêm cứ tưởng biển cồn sóng động
Từ ngàn năm vang vọng thiết tha
Trầm luân bể thẳm sa bà
Lam Kiều chày ngọc trăng ngà mờ soi…

Người văn sĩ u hoài vọng cổ
Nàng Vân Kiều chan chứa tìm đâu?
Hẹn nhau bãi bể nương dâu
Sương rơi lã chã chân cầu hoài vương!

25.5.2013 Lu Hà




Đoạn Trường Hồi Tưởng

Tôi viết lại bài thơ dang dở
Của một thời hoa nở xuân tươi
Triều dâng lộng gío biển khơi
Cửa lòng rộng mở tưởng đời an vui

Cơn giông tố chôn vùi tất cả
Nỗi sầu tư đầy đọa tim côi
Thuyền tình rách nát tả tơi
Tà dương khuất bóng chơi vơi cuối trời

Quên hay nhớ quãng đời dĩ vãng
Buổi chiều vương lãng đãng mây trôi
Yến oanh ríu rít chung đôi
Giờ đây ủ rũ xa xôi nhấm buồn

Đêm thanh vắng trào cơn sóng vỗ
Vẳng bên tai nức nở cơn say
Mảnh đời cô phụ tháng ngày
Đoạn trường than thở đắng cay phũ phàng

Thân phù thể bẽ bàng trắc trở
Phận hồng nhan sao nỡ trắng vôi
Bạc tình hóa đá trời ơi!
Hương thừa Tô Thị người ơi mất rồi

Tim gía lạnh ghé chơi có đọc
Giọng thơ buồn tủi cực xót xa
Gắp nhau sông nước quê nhà
Hoàng hôn ảm đạm trăng ngà mờ soi…!

cảm xúc khi đọc thơ Thimyngoc Huynh: Hoài Niệm
24.5.2013 Lu Hà




Suy Tưởng Cùng Nhau
tặng Thimyngoc Huynh

Ồ lạ chửa, chưa từng ân ái
Mà lòng đau tê tái cùng nhau
Nghĩ suy héo úa cỏ màu
Thê lương mưa gió tủi sầu cung trăng

Người mơn trớn chớ chăng chăng chớ
Trời lạnh lùng nào có nhớ chi
Hững hờ mai trúc rầm rì
Bịt tai nghe tiếng thầm thì thông reo

Duyên với nợ hắt heo ngày tháng
Biết tìm ai cay đắng ngậm ngùi
Giãi bày cảnh ngộ sụt sùi
Vỗ về an ủi bùi ngùi tóc tơ?

Càng ray rứt bơ vơ trấn ải
Cơn sóng tình chẳng ngại quan san
Nửa đêm vỗ gối thở than
Nửa vòng trái đất muôn vàn thiết tha

Lòng tự hỏi canh gà eo óc
Tình của người lại buộc vào ta
Thiên thần ứa giọt châu sa
Trời xanh thăm thẳm ngân hà sương rơi!

25.5.2013 Lu Hà









Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét